Uông Vĩnh Chiêu nàng với , nàng đối với , nếu nàng cho thì sẽ nháo đến long trời lở đất, dù kết quả mong cũng sẽ thu tay .
Giống như đúc…… Trương Tiểu Oản cảm thấy cực kỳ chua xót, lúc khó khăn lắm mới nuốt một ngụm nước miếng.
Đáng tiếc chính là dù hai giống như đúc, khác mấy thì cũng con nàng mà nàng cũng yêu thương . Thứ nàng thể cho chỉ là thái độ lá mặt lá trái vì phận của khiến nàng thể khác.
Nàng chỉ thể vuốt ve cơn giận dữ của nhưng thể khiến càng chú ý nhiều hơn đến .
Chỉ mong thời gian lâu sẽ còn hứng thú với nàng, mà nàng thể giải thoát từ sự chú ý của . Nàng sớm mệt mỏi, nếu Uông Vĩnh Chiêu cùng nàng chuyện tình cảm thì nàng gì còn cái gì mà , cũng thể nảy sinh tình
cảm với ?
Cẩu Tử còn chôn ở hậu viện đang nàng đó, ngày ngày đêm đêm nó vẫn là tra tấn nặng nề nhất mà Tiểu Lão Hổ của nàng mang theo, mà nàng cũng khác gì?
Những thương tổn đó theo năm tháng lớn lên theo tuổi của bọn họ, thấm máu. Là thì ai thể quên mất những đau xót đó? Ngày thường để đụng nó bọn họ cố hết sức nhẫn nại .
*******
Hôm nay Uông Vĩnh Chiêu ngủ cả ngày, đến đêm mạnh mẽ Trương Tiểu Oản hơn nửa buổi tối. Trương Tiểu Oản tinh lực như nên nửa đường hôn mê. Sau giờ ngọ ngày thứ hai nàng mới tỉnh . Nàng cố chịu đựng nhức mỏi , vẻ mặt việc gì mà tới tiền viện xử lý việc nhà.
Nàng vẫn giống thường ngày, đúng lúc đúng chỗ với , thái độ vẫn dịu dàng nên Uông Vĩnh Chiên thấy thì cho rằng nàng đang cực kỳ vui mừng. Thế là cũng cảm thấy sảng khoái, đợi thủ hạ đem gỗ bưởi về cũng tươi với cả đám, cho bọn họ bạc để bọn họ về nhà nghỉ mấy ngày.
Hắn gọi sư phụ mộc trong thôn tới đó hai cũng cửa. Ngày thứ ba thì xong cửa gỗ, khi phết dầu lên kéo Trương Tiểu Oản tới tự tay lắp cửa.
Trương Tiểu Oản , đợi xong nàng ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-217.html.]
“Cơm trưa cho ngài một chén canh trứng, ngài xem ?”
Uông Vĩnh Chiêu lòng gật gật đầu , “Được.”
Vào giờ ngọ Trương Tiểu Oản nhà bếp còn thì cầm sách ở cửa bếp, mái hiên sách. Xem vài tờ lướt qua nhà bếp một cái. Đợi Trương Tiểu Oản chưng xong canh trứng bưng tới mới ăn từng ngụm đến khi thấy đáy, một ngụm cũng thừa.
Canh trứng thấy đứa nhỏ ăn qua, cảm thấy hương vị chẳng qua cũng chỉ thế. hiện tại ăn vẫn cảm thấy nó quả nhiên khác biệt. Lần rảnh rỗi để nàng thêm cho ăn vài nữa.
*******
Tâm tình Uông Vĩnh Chiêu , về Tổng Binh phủ mấy ngày thăm lão cha đó mang một ít đồ lặt vặt đến thôn. Giang Tiểu Sơn đem đồ đến nên lén lút với Trương Tiểu Oản, “Đại công tử đánh giặc mấy món đồ lặt vặt, tất cả đều mang đến chỗ ngài.”
Trương Tiểu Oản cầm khăn che miệng, thầm nghĩ lấy biểu tình gì đối mặt mới . Nghĩ tới nghĩ lui nàng chỉ đành cầm khăn che miệng bộ kinh ngạc. Giang Tiểu Sơn thấy nàng phản ứng một cách bình đạm thì bất mãn. Hắn cong eo tiến đến bên nàng nhẹ nhàng , “Hiện tại Đại công tử tâm tâm niệm niệm chỉ ngài, cho ngài trâm cài, đó là ngài cầm hai tòa tượng phật nhỏ bằng vàng và bạc nấu chảy đúc đó.”
“A di đà Phật.” Trương Tiểu Oản thì diễn kịch nữa, nàng lập tức chắp tay niệm phật hiệu, lông mày thì nhíu thở dài , “Thế , thể nấu chảy tượng phật chứ?”
Đêm đó Uông Vĩnh Chiêu trở về, Trương Tiểu Oản với , “Ta Tiểu Sơn ngài nấu chảy tượng phật trâm cho . Cái ? Ngài thường xuyên chiến trường, cần kính phật. Đợi ngày mai sẽ đổi trâm thành tiền quyên cho chùa miếu, ngài xem ?”
Uông Vĩnh Chiêu xong thì nàng một cái, tĩnh tọa ở suy nghĩ nửa ngày đó thấy nàng vẫn dịu dàng , trong mắt còn ánh sáng thì mới gật đầu , “Tùy ngươi.”
Sáng hôm Uông Vĩnh Chiêu cùng Trương Tiểu Oản tới ngôi chùa cách thôn 50 dặm dâng hương. Suốt một ngày mặt Uông Vĩnh Chiêu luôn mang theo nụ nhạt. Buổi tối khi ngủ ở hôn lên tóc Trương Tiểu Oản hai cái đó ý đầy mặt mà nàng, trong ánh mắt ánh sáng rực rỡ lung linh.
Trương Tiểu Oản như thế thì chịu nổi đôi mắt quá giống Tiểu Lão Hổ của . Nàng vươn tay khép mắt . Uông Vĩnh Chiêu vui mừng vùi đầu n.g.ự.c nàng yên lặng nở nụ . Trương Tiểu Oản thuận thế ôm lấy đầu , trong mắt đều là thở dài.
Sáng hôm hai rời giường, một ở nhà bếp cơm sáng, một ở trong viện múa kiếm. Nam nhân múa kiếm uyển chuyển nhẹ nhàng vui sướng, mà nữ nhân trong nhà bếp nấu một bát thuốc, đợi nó nguội nàng mới uống từng ngụm.