Trong khu rừng ít dấu chân quả thật nhiều động vật. Trong đầy hai canh giờ Trương Tiểu Oản thấy thỏ và gà rừng, thậm chí còn thấy một con vật giống lợn rừng. Có điều nàng dám đến gần bởi vì nàng trị con vật lớn như thế.
Nàng to gan thế nào thì cũng thợ săn.
Gà rừng thì nàng thể bắt, nhưng tụi nó khó bắt hơn thỏ nhiều. Nhiều Trương Tiểu Oản vồ nhưng đến cọng lông của tụi nó cũng túm . Nàng nhào qua thì tụi nó bay mất.
Trương Tiểu Oản cũng đành hận đến nghiến răng mà tụi nó bay , trong lòng thầm nghĩ nếu cha của nàng khỏe chút thì bọn họ sẽ cùng , mang theo nhiều công cụ hơn, đảm bảo sẽ chút kết quả trở về.
Một chuyến kỳ thật cũng coi như nàng về tay .
Trương Tiểu Oản dám sâu hơn vì núi rừng rậm rạp, cây cối nhiều, đường mòn rõ ràng thế nên nếu cái gì đó cắn một miếng thì c.h.ế.t chắc.
Trương Tiểu Oản phí nhiều sức mới bắt hai con thỏ, một con gà rừng, tất cả đều nàng dùng dây cỏ trói , nhét trong sọt.
Giữa trưa Trương Tiểu Oản uống mấy ngụm nước. Nàng gặp mấy quả lê dại, vỏ thì dày, thịt thì ít nhưng vẫn ngọt. Trương Tiểu Oản hái tầm hơn 10 quả, nàng cũng dám hái nhiều hơn vì sợ cõng nổi.
Mặt trời nhanh nghiêng về tây, Trương Tiểu Oản do dự một hồi cuối cùng vẫn cõng cái sọt khá nặng của xuống núi, quyết định trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-22.html.]
Nàng chỉ một nên vẫn sợ ở nơi thoạt vẻ nguy hiểm . Đặc biệt ban đêm, nàng to gan thế nào cũng khó tránh khỏi dọa c.h.ế.t khiếp.
Trương Tiểu Oản cõng hai con thỏ, một con gà rừng, mười mấy quả lê vội vàng trở về. Nàng quyết định khi mùa đông đến nàng sẽ cùng Trương A Phúc tới đây một chuyến để thu thập chút đồ ăn cho nhà.
Lần , nàng ở chỗ rừng cây nhỏ tối hôm qua nữa. Thừa dịp trời còn sáng, nàng thêm vài dặm đường, đến một sườn núi nhỏ hôm qua nàng dánh dấu chỗ nghỉ ngơi. Tuy đêm đó trời nổi gió, nhưng đó Trương Tiểu Oản chuẩn sẵn củi đặt ở đó.
Khi đến nơi nàng nhặt thêm củi, đốt bốn đống lửa xung quanh , cứ thế ở nơi hoang dã vượt qua một buổi tối.
Ở bên ngoài, Trương Tiểu Oản dám ngủ say, thế nên sáng hôm say nàng mệt, bước chân cũng chậm hơn.
Nàng tìm dòng suối nhỏ gặp lúc , nàng càng chú ý đến tình huống ở con suối hơn, bởi vì nàng bắt chút cá về.
May mà cá trong suối cũng nhiều nhưng một ngày nàng cũng bắt năm con cá trắm cỏ nặng một cân một (400- 500g) con.
Một ngày nàng chỉ ăn mấy quả lê, buổi chiều nhanh, cuối cùng vẫn đến sơn động nàng ở hôm . Nàng nghỉ cho tinh thần hoảng loạn định , đó mới dậy nấu nước, nấu một con cá chuẩn .
Đêm nay nàng ăn no nê một bữa, đó ngủ trong sơn động một giấc ngon lành. Ngày hôm Trương Tiểu Oản bước chậm hơn, chằm chằm dòng suối nhỏ, cẩn thận hơn ngày hôm qua nhưng thành tích bằng hôm qua, nàng chỉ bắt ba con cá…………
Nàng về đến nhà là tối . Lúc trong nhà nàng là một mảnh đen nhánh. Trương Tiểu Oản cửa phòng của vợ chồng Trương thị nhẹ gõ cửa sổ một chút, gõ gọi “Phụ , mẫu ”. Nàng lập tức tiếng bước chân vội vàng, nhanh cửa mở .