XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-01-06 02:43:57
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại đứa con thứ hai của còn đang Đại công tử ôm trong tay. Ý của bà bà là đẻ của ai vị đích công tử của Uông phủ như còn so với đẻ của một đứa con vợ lẽ ?”

“Ngươi…… Muốn như thế nào mới lòng?” Uông Hàn thị tức đến thở hổn hển.

“Tự nhiên là để ngài xử trí.” Trương Tiểu Oản rũ mắt, vẫn quỳ lên.

“Kéo ngoài, đánh chết.” Uông Hàn thị phun một câu từ trong cổ họng, mỗi chữ đều lạnh lẽo khiến tê dại.

“Chậm ……” Trương Tiểu Oản lúc giống như việc gì mà xoay . Nàng hai nô tài tiến đó nhanh chậm , “Bà bà, Tết nhất, cũng đừng một di nương khiến trong phủ thêm đen đủi.”

“Không ngươi xử trí ?” Uông Hàn thị lạnh, “Nói thế ngươi vẫn ý kiến ?”

“Bà bà, một lát nữa là qua năm mới, nếu chuyện đánh c.h.ế.t trong phủ truyền ngoài thì sợ là……” Trương Tiểu Oản ngẩng đầu lạnh lùng mà Uông Hàn thị, “Ngài vẫn nên sai đưa Văn di nương về nhà đẻ thôi. Ta nghĩ nhà đẻ giáo huấn thì nàng sẽ lễ, ngài xem thế nào?”

Uông Hàn thị tức giận đến đập bàn, một lúc lâu mới phun một từ “Được”. Văn di nương vốn đang nháo nhưng Thính quản gia sai cầm khăn nhét miệng. Lúc chồng nàng dâu thương lượng xong việc xử trí nàng thế nào, nàng cũng chỉ thể lóc về phía con trai .

Uông Hoài Giác 5 tuổi, hiểu một chút chuyện. Thấy lóc thì cố lấy dũng khí, một chạy chậm đến bên Trương Tiểu Oản lúc đang quỳ đó vung bàn tay nhỏ đánh nàng mắng, “Ngươi đánh mẫu , đánh c.h.ế.t ngươi.”

Nắm tay nho nhỏ đánh đau ngứa, Trương Tiểu Oản thấy kéo xuống thì liếc Văn di nương lúc đang hoảng sự đến trừng mắt thật lớn đó thèm nữa.

Có khi, vận mệnh của nữ nhân là do tự tìm đường chết, đồng thời cũng liên lụy tới vận mệnh của con .

*******

Uông Vĩnh Chiêu ở phía nghỉ ngơi Trương Tiểu Oản con vợ lẽ đánh một cái tát thì vội bước vòng qua, lúc thấy Văn di nương giãy dụa kéo ngoài. Nàng ô ô cầu xin, nước mắt rơi như mưa nhưng Uông Vĩnh Chiêu cũng chẳng thèm cửa. Một chân đá văng cửa, chắp tay với Uông Hàn thị đang phía , “Mẫu .”

Ngay đó Trương Tiểu Oản liếc mắt một cái, đạm mạc , “Đứng lên.”

Trương Tiểu Oản liếc một cái, vẫn dậy mà chỉ Uông Hàn thị. Uông Hàn thị lúc đôi mắt con trai đang thì trong lòng cũng cứng , thiếu chút nữa thở .

Sau khi điều chỉnh hô hấp, bà khàn khàn với Trương Tiểu Oản, “Ngươi lên .”

Trương Tiểu Oản lúc mới dậy, cong cong eo với bà đó đầu hành lễ với Uông Vĩnh Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-231.html.]

“Ngồi .” Uông Vĩnh Chiêu liếc nàng một cái đó tới chỗ gã sai vặt đang kéo Uông Hoài Giác, một cái thấy hai chân run rẩy ngừng vì thế mới khẽ , “Ta còn tưởng ngươi đủ dũng khí, ai ngờ ngươi lá gan đánh cả.”

Thấy như thế, hai tay Uông Hàn thị run lên, vội vã chạy tới ôm Uông Hoài Giác lòng, lạnh giọng trách mắng Uông Vĩnh Chiêu, “Hắn cũng là con của ngươi, cũng là cháu của Uông gia.”

“Con .” Uông Vĩnh Chiêu xong , lạnh nhạt với Uông Hàn thị, “Nương, ngài đây là ? Ngài cho rằng sẽ ?”

“Không, ,” Uông Hàn thị vội vàng lắc đầu phủ nhận, “Là nương nhất thời kích động, nghĩ sai , nghĩ sai ……”

“Vâng, mặt đất lạnh, ngài lên .” Uông Vĩnh Chiêu , đỡ bà lên.

Uông Hàn thị thấy sắc mặt còn nên an tâm đầu Trương thị đang rũ mắt trầm mặc lên tiếng đó mới nhỏ giọng hỏi Uông Vĩnh Chiêu, “Ngươi xem, chuyện Văn di nương……”

“Ngài để kéo ngoài g.i.ế.c ?” Uông Vĩnh Chiêu dò hỏi bà , cũng đợi bà trả lời tiếp, “Vậy thì g.i.ế.c .”

Uông Hàn thị tức khắc nữa, lúc mấy di nương quỳ mặt đất càng thấp eo hơn. Uông Vĩnh Chiêu liếc các nàng đó ôn hòa với Uông Hàn thị, “Để nha dẫn về nghỉ tạm .”

“Thế còn đứa nhỏ ?” Uông Hàn thị Uông Hoài Giác đang ôm đùi run rẩy ngừng hỏi.

“Ngài thời gian chăm sóc ?” Uông Vĩnh Chiêu trầm ngâm một chút mới hỏi.

“Có thời gian, sẽ chăm sóc .” Uông Hàn thị tức khắc đến c.h.é.m đinh chặt sắt.

“Vậy ngài chăm sóc , phiền ngài dạy dỗ .” Uông Vĩnh Chiêu với bà đó mới gọi Thính quản gia tới để ông đưa lão phu nhân về viện.

Lúc Uông Hàn thị dẫn vội vàng , đợi dám di nương ngẩng đầu Uông Vĩnh Chiêu lôi kéo khuỷu tay Trương Tiểu Oản lên đó kéo nàng . Chờ trở về chỗ giường nghỉ mới buông tay nàng hỏi, “Bị đánh chỗ nào?”

Trương Tiểu Oản nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

“Đánh chỗ nào?” Uông Vĩnh Chiêu lạnh giọng hỏi .

Trương Tiểu Oản chỉ đành chỉ mặt . Uông Vĩnh Chiêu lập tức vươn tay xoa má của nàng, ha hả mà lạnh, “Ta đoạt mệnh ngươi từ tay Diêm La Vương, ngày đêm chăm sóc ngươi sợ ngươi lạc hồn. Thế mà một thằng nhãi con dám vung tay đánh lên mặt ngươi……”

“Không đáng ngại.” Trương Tiểu Oản ngẩng đầu , vuốt phẳng lạnh lẽo mặt .

Uông Vĩnh Chiêu cầm lấy tay nàng để đến bên miệng khẽ hôn, trong lòng quyết định. Trương Tiểu Oản thấy lạnh lẽo trong mắt thì việc kết thúc với nàng nhưng với Uông Vĩnh Chiêu thì .

Loading...