XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-01-06 03:36:27
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm nay Uông Hoài Thiện đến thì Uông Vĩnh Chiêu dậy nổi. Hắn yên lặng dùng bữa tối, đợi hạ nhân lui lập tức quỳ gối mặt Trương Tiểu Oản , “Mẫu trách con ?”

“Mấy trong hậu viện là con mở miệng để vị thưởng cho ?”

“Vâng.”

Trương Tiểu Oản thật lâu , đó nàng mệt mỏi thở dài, “Con cũng con thể sống thái bình thế là vì con đang ở cùng một con thuyền với phụ con đúng ?”

“Vâng.”

“Vậy bây giờ con cho về con định thế nào?” “Con sẽ cố ý chống đối ông nữa.”

Trương Tiểu Oản xong thì một lúc lâu gì. Nàng chỉ Uông Hoài Thiện hồi lâu mới với , “Về bao nhiêu mỹ nhân là việc của , con cần vì mẫu , vì chính mà khiến thoải mái trong chuyện . Hiện tại nếu c.h.ế.t con thể đảm bảo con và đều chắc chắn bình yên vô sự ?”

Đó là chuyện qua cầu rút ván, vẫn luôn con thuyền của Uông gia, thể thoát Uông Vĩnh Chiêu chứ?

“Trước với con, hiện tại nhắc thêm một nữa. Nếu con trở nên nổi bật, đánh giặc, thể hiện khát vọng của thì phận của Uông gia. Mà con cũng nhất định sống cho tương xứng với phận của . Nhiều năm như thế, chuyện con gặp cũng nhiều, chẳng lẽ con còn học khôn ?” Trương Tiểu Oản rống lên một câu cuối cùng . Ngực nàng kịch liệt phập phồng, nàng thở gấp mấy mới giận dữ tiếp, “Còn chuyện Hoài Mộ ở trong nhà nhớ nữa vì con với , vì cũng tới đón đến đây? Cữu cữu con nhắc tới thì con chỉ . Hắn gì để con lừa gạt như thế? Nhiều năm như , chờ con lớn lên để con khinh khi và giấu diếm như thế ? Con cũng đại cữu và nhị cữu con nghĩ đến sống dễ dàng nên ngàn dặm xa xôi tìm đến. con hiện nay rốt cuộc nghĩ đến khổ sở của ? Chẳng lẽ để con tùy hứng bậy thì con mới để ý đến con ?”

Nàng thật sự tức giận đến tàn nhẫn. Vừa dứt lời nàng cầm roi ngựa đánh lên vài cái thật tàn nhẫn. đau thì nàng đau, nhịn rống lên.

Uông Hoài Thiện khó chịu cực kỳ, quỳ xuống ôm lấy chân nàng lẩm bẩm , “Ngài đừng trách con. Sau khi con trở về thứ đều đổi, con chỉ ngài rời xa con. Nếu ngài thì ai con lóc kể lể, ai an ủi con đây? Con sợ hãi, mẫu , con thật sự sợ hãi.”

“Con đừng tưởng như thế thì sẽ mềm lòng. Hắn là ruột của con, Hoài Thiện, con cũng chảy chung dòng m.á.u với con……” Trương Tiểu Oản ngẩng đầu, bức nước mắt đang rơi xuống trở về.

Rất nhiều nàng cho rằng bản c.h.ế.t lặng đến thể nữa. chỉ đến khi đau đớn đến tàn nhẫn nàng mới phát hiện những tra tấn trong lòng kỳ thật nàng vẫn quên .

Nàng nhốt ở thế gian , thể động đậy một lát. Nàng buộc chính kiên cường kiên cường, nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục sống tiếp.

Nàng sinh hai đứa nhỏ, vì chúng nàng tồn tại. Nàng trả món nợ đời , mà nàng cũng chẳng lựa chọn nào khác, cũng thể cả ngày đều rơi nước mắt?

Trương Tiểu Oản mất nhiều sức mới nín . Nàng cúi đầu về phía Uông Hoài Thiện lúc cũng đang đỏ mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-246.html.]

“Mẫu ……”

“Nếu con còn hành động theo cảm tính, ích kỷ hẹp hòi, yêu quý ấu thì thấy con nào sẽ đánh đó.” Dứt lời, Trương Tiểu Oản vô lực mà ở ghế , mờ mịt mặt đất.

Nàng dốc hết lực nhưng cổ nhân vẫn ép nàng đến thật chặt. Chuyện đời tám, chín phần là như ý .

*******

Uông Hoài Thiện quỳ gối cửa phòng ngủ của bọn họ. Nửa đêm Uông Vĩnh Chiêu tỉnh , yên tĩnh một lúc, lắng tiếng hô hấp bên ngoài cửa đó lên.

Phụ nhân bên cạnh lúc cũng lên.

“Ngươi ngủ , ngoài một lúc.” Hắn dịch chăn cho nàng đó mới xuống đất mở cửa.

Thấy đứa nhỏ , Uông Vĩnh Chiêu mở miệng thấy phụ nhân xuống giường. Hắn nghiêng mặt, thấy nàng cầm áo choàng của tới.

Đợi nàng tới phủ thêm áo cho lui xuống, Uông Vĩnh Chiêu lắng nàng về giường. Hắn tự chủ mà nhắm mắt, trào phúng nhếch miệng .

Tươi lướt qua khóe miệng , đó đang quỳ mặt đất , “Đứng lên .”

“Phụ .”

“Đừng để thứ hai.”

Uông Hoài Thiện lên, ngẩng đầu thẳng . Nhìn khuôn mặt trẻ trung giống hệt của thiếu niên lang mặt, Uông Vĩnh Chiêu thể nhớ nổi lúc bằng tuổi đang gì?

Có lẽ là ở sa mạc Giai Mộc dẫn quân phá vây cho doanh địa của Tam Vương tử? Hay mang binh lấy đầu tướng quân Hạ nhỉ?

Đánh giặc nhiều năm như thế, những gì xảy vẫn nhớ rõ nhưng thời gian cụ thể nhớ nữa. Những năm tháng đằng đẵng đó qua , còn là niên thiếu như ban đầu, phụ nhân phụ và Lưu Nhị Lang đính cho mà lúc cho là đúng thì hiện tại thành bên gối của . Đứa con đầu tiên của thế mà trưởng thành như bộ dáng của đây.

Thời gian thế mà qua nhiều năm.

“Nhớ kỹ, nếu thấy sống thì chính ngươi sống lâu hơn mới .” Uông Vĩnh Chiêu đứa con trai lớn lúc còn thấp hơn nửa cái đầu nhàn nhạt .

Loading...