XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 251

Cập nhật lúc: 2025-01-06 03:41:51
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Tiểu Oản đến tiền viện kính cho Uông Quan Kỳ.

Uông Quan Kỳ gọi một phụ nhân chào hỏi nàng. Trương Tiểu Oản thấy vị di nương lớn hơn nàng bao nhiêu, mặt mày cực kỳ vũ mị, phong tình vạn chủng.

Trương Tiểu Oản thấy thế thì nhẹ nhàng gật đầu với nàng đó ôn tồn “Miễn lễ” gì nữa. Nàng nghĩ nếu Uông Hàn thị thấy vị di nương mỹ lệ phi phàm , nàng lượn lờ mặt thì sợ là ngày của bà cũng dễ chịu lắm .

Uông Vĩnh Chiêu vài câu với Uông Quan Kỳ đó dậy mang Trương Tiểu Oản đến chỗ Uông Hàn thị thỉnh an hồi phủ. Mới tới ngoài cửa tháy quản gia hiện tại của Uông phủ là Vương quản gia chạy tới, mồ hôi ướt đầm đìa mà chào hỏi bọn họ đó , “Lão phu nhân mới tỉnh chạy ngoài cửa tìm giếng nhảy xuống.”

Trương Tiểu Oản kinh “A” một tiếng, đó cầm khăn che miệng. Uông Vĩnh Chiêu nhíu mày nàng một cái đó với Uông Quan Kỳ , “Phụ , con xem một cái.”

“Đi .” Uông Quan Kỳ nhàn nhạt .

Trương Tiểu Oản nhẹ rũ mắt, khóe mắt đến mặt vị cha chồng của , chợt lóe một tia chán ghét.

Đi đến nửa đường Uông Vĩnh Chiêu ngừng bước, vẫy lui hạ nhân đó vươn tay túm lấy cái tay Trương Tiểu Oản đang đặt ở bên miệng. Lúc thấy cả mặt nàng thì lãnh đạm , “Ta chỉ ở ngoài cửa một hồi, ngươi thế nào xử trí thỏa đáng chứ?”

Trương Tiểu Oản ngước mắt , suy nghĩ một hồi nhẹ nhàng , “Ngài tùy ý để gì thì ?”

“Nói.”

“Thiếp một cách lẽ hữu dụng.” “Vô nghĩa.”

Thấy Uông Vĩnh Chiêu khiển trách nàng, Trương Tiểu Oản cho là đúng mà , đó nàng giơ tay gọi Giang Tiểu Sơn

đó với , “Đi mời di nương của lão gia tới đây, để mang nàng báo kiến lão phu nhân.”

“Vâng?” Giang Tiểu Sơn thì choáng váng, ngây như phỗng mà đại phu nhân nhà , nàng gì. Cái rõ ràng là càng khiến lão phu nhân thêm hận ?

“Đi ,” Trương Tiểu Oản bình tĩnh mà phất phất tay để Giang Tiểu Sơn chạy nhanh mời , “Đại công tử cùng chờ ở đây.”

Giang Tiểu Sơn lĩnh mệnh, nhưng vẫn là thoáng qua Uông Vĩnh Chiêu, thấy gật đầu thì mới nhanh chóng chạy việc.

Trong lúc chờ đợi Trương Tiểu Oản phiến đá xanh bên chân , đến một lúc tân di nương theo Giang Tiểu Sơn đây. Nàng nhanh chóng qua hành lễ với bọn họ, “Đại công tử, đại phu nhân……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-251.html.]

“Miễn lễ.” Trương Tiểu Oản với nàng đó hề nhiều mà Uông Vĩnh Chiêu.

Uông Vĩnh Chiêu thấy nàng đó nhấc chân , lâu đoàn tới chỗ Uông Hàn thị ở.

“Ngài ở đây một lát, mang Hoa di nương .” Tới gian ngoài Trương Tiểu Oản hành lễ với Uông Vĩnh Chiêu đó dẫn di nương nội phòng của Uông Hàn thị.

Mới tiến cổng vòm nhỏ ở nội phòng Trương Tiểu Oản cất giọng hỏi, “Bà bà, ngài ở đây ? Ta mang theo Hoa di nương tới thỉnh an ngài.”

Nàng dứt lời thì thấy tiếng mắng chửi truyền . Trương Tiểu Oản chỉ hai chữ thì giọng che , rõ nữa.

Mặt mày nàng bất động, tiếp tục dẫn trong phòng, nhưng bước đến bậc thang thấy nha Tiểu Hồng bên Uông Hàn thị tới mặt nàng hành lễ nhẹ giọng , “Lão phu nhân ngài chờ một chút.”

“À……” Trương Tiểu Oản lời thì nhướng mày, giọng lớn một chút, “Không bà bà hiện tại đang gì? Lúc tân di nương qua hành lễ đó sẽ cùng Đại công tử hồi phủ.

Đại công tử còn đang chờ ở bên ngoài, chờ bà bà gặp ngài sẽ đến thỉnh an còn trở về.”

“Ngươi là cái đồ ác phụ hiểu lễ nghĩa,” lúc cửa phòng mở lớn, chỉ thấy Uông Hàn thị mới chải tóc một nửa ở cửa chửi ầm lên với Trương Tiểu Oản, “Làm gì chỗ nào mà chủ tử chờ để một cái giày rách tiến cửa chứ?”

“Mẫu .” Lúc , Uông Vĩnh Chiêu từ bên ngoài cổng vòm , đợi lên tiếng lập tức tới bên Trương Tiểu Oản, chắp tay khom lưng hành lễ. Đợi hành lễ xong nhàn nhạt với Uông Hàn thị, “Trong phủ hài nhi còn việc quan trọng cần xử lý. Trương thị cũng sẽ theo hài nhi trở về. Lúc thỉnh an ngài xong con xin phép về .”

“Bà bà,” lúc Trương Tiểu Oản mới xin với Uông Hàn thị đó hành lễ , “Con dâu .”

Uông Vĩnh Chiêu chờ nàng xong một lời cuối xoay bước . Bọn nô tài đều cung kính khom lưng chờ ở một bên, dám . Trương Tiểu Oản cũng vội vàng cất bước mới đuổi kịp vị Thượng Thư đại nhân khí thế quá lớn .

Đợi nàng tới cạnh cửa thì thấy tiếng tát tai vang lên phía , ngay đó nàng thấy tiếng di nương kêu đau. Tiếng kêu cực kỳ quyến rũ, nào cũng thấy đau lòng, nhưng nếu đổi hiểu rõ chuyện trong tai giống tiếng rên rỉ đêm xuân.

Trương Tiểu Oản thì ẩn ẩn chút buồn , cũng tự chủ mà cầm khăn che giấu ý bên miệng. nàng mới đưa khăn lên thì thấy Uông Vĩnh Chiêu đầu trừng mắt nàng một cái. Trương Tiểu Oản thấy tầm mắt đầy trào phúng của thì càng vội đưa khăn lên che miệng.

Bên bọn họ mới thì trong nội viện truyền đến tiếng Uông Hàn thị gọi từng câu tiện nhân, giọng cực kỳ lớn.

Trương Tiểu Oản xong thì thực sự thở dài nhẹ nhõm một , buông cái khăn bên miệng với Uông Vĩnh Chiêu, “Ngài yên tâm , thể bà , một chốc một lát sẽ .”

Trước mặt một di nương tuổi trẻ mỹ lệ như thế thì cho dù chỉ là chút lòng cũng nuốt ngụm khí tìm chết.

Uông Vĩnh Chiêu xong lời thì gì nhưng đến xe ngựa siết chặt lấy cằm Trương Tiểu Oản. Đôi mắt lãnh khốc của chằm chằm môi, mũi đôi mắt của nàng. Sau đó thẳng nàng bỏ, lúc Trương Tiểu Oản cho rằng sẽ nhịn mà bóp c.h.ế.t nàng thì ai ngờ cúi đầu mạnh mẽ hôn nàng.

Loading...