XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 257

Cập nhật lúc: 2025-01-06 09:14:05
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi hạ nhân mang lễ nàng mang tới cho Uông Vĩnh Chiêu xem qua. Hắn xem xong thì cực kỳ cho là đúng mà càu nhàu, “Có mỗi chút bồ đào tím mà tặng lễ nặng như thế ngươi sợ dọa bọn họ buổi tối ngủ yên hả?”

Nói thì thế nhưng vẫn gọi Giang Tiểu Sơn đến để tự mang lễ qua, còn dặn, “Thấy thì là phu nhân bảo mang qua, đa tạ bọn họ cho bồ đào.”

Quả nho Đại Phượng triều vốn cũng nhưng loại nho tím chỉ Đại Hạ mới . Bên chỉ nho xanh nhỏ, hẳn là nàng cũng thích. Lần chỉ lục bộ thượng thư mới thưởng, trùng hợp là hai vị thượng thư hình như đều việc cầu nên mới nhường một chút. Chỉ chút chuyện như hạt vừng mà nàng cũng tặng quà qua đó, quả là cẩn thận quá mức.

Tuy là như thế nhưng niệm nàng cũng vì nghĩ cho trong nhà nên cũng tùy nàng. Nghĩ xong Uông Vĩnh Chiêu nghiêng đầu phụ nhân đang đút nho cho con ăn, lông mày nhíu hỏi, “Lạnh như thế ăn nhiều ?”

Phụ nhân thế thì , cũng sợ mà đẩy cái đĩa để quả nho bóc vỏ đến mặt , “Vậy ngài giúp Hoài Mộ ăn một chút .”

Uông Vĩnh Chiêu thì nhíu nhíu mày, thấy thịt quả nho trong suốt sáng bóng thì cũng ăn một miếng. Ăn xong thấy nàng thì đẩy cái đĩa qua, “Ngươi cũng ăn chút , đừng chỉ đút cho ăn.”

Nói xong bế Hoài Mộ trong lòng, để lên cánh tay , “Phụ mang con chơi.”

Hoài Mộ thấy cha mang chơi thì mê đắm quả nho chua chua ngọt ngọt nữa, “Đi trong viện chơi, phụ , con còn xem con ngựa……”

“Trong viện nóng lắm, chuồng ngựa nhé.” “Vâng, xem con ngựa……”

Hai cha con chuyện , Trương Tiểu Oản một , quả nho còn hơn một nửa mà bật lắc lắc đầu.

*******

Giữa tháng 8, Uông Vĩnh Chiêu khỏi cửa một chuyến, đến sinh nhật của Hoài Mộ cũng về.

Mỗi ngày buổi sáng Hoài Mộ tỉnh đều hỏi cha . Vào ngày sinh nhật đó mặc một bộ quần áo mới màu xanh, mong từ sớm đến tối cũng thấy Uông Hoài Chiêu về. Buổi tối thất vọng mà rớt nước mắt nhưng khi ngủ còn với Trương Tiểu Oản, “Không trách phụ , phụ xong việc sẽ cùng Hoài Mộ chơi.”

Trương Tiểu Oản với , miệng thì nhẹ giọng an ủi nhưng trong lòng cực kỳ lo lắng. Sinh nhật Hoài Mộ còn về thì chứng tỏ thoát .

Hiện tại trong triều đình như đồng lòng nhưng kỳ thật nội bộ rung chuyển lớn. Quốc gia lương thực, bá tánh ăn, một vương triều mà ăn còn no thì thể thái bình ?

Hiện tại Uông Vĩnh Chiêu là binh quyền, nếu việc trong tay khó giải quyết, đến sinh nhật con cũng thể trở về thì chứng tỏ sự tình lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-257.html.]

Trong lòng Trương Tiểu Oản suy đoán vô khả năng. Đợi đến cuối tháng mới thấy Uông Vĩnh Chiêu mang theo gia tướng của và tùy tùng về phủ. Đi theo còn Uông Hoài Thiện tóc bết dính máu, cả trói chặt, miệng còn nhét vải.

Lúc thấy nàng Uông Hoài Thiện ngây , mà Trương Tiểu Oản cũng choáng váng.

Uông Vĩnh Chiêu gọi báo Trương Tiểu Oản tới tiền viện, thấy nàng ngây ngốc về phía , trong mắt chỉ nghi hoặc trách cứ thì mới coi như hòa hoãn một chút khắc nghiệt mặt. Hắn với nàng, “A Sam vì cứu chết, theo còn 15 khác cũng chết. Buổi đưa cho ngươi danh sách, ngươi dựa theo đó mà cấp ngân lượng trợ cấp cho nhà bọn họ.”

“Sao…… Sao c.h.ế.t nhiều thế?” Trương Tiểu Oản lắp.

“Vì cứu một mà ám vệ nuôi 10 năm c.h.ế.t mất 15 .” Nói đến đây Uông Vĩnh Chiêu lãnh khốc mà , “Hắn cho rằng đây là chiến trường, thấy thì rút kiếm c.h.é.m đầu. Ai ngờ c.h.é.m đầu nhưng kẻ khác kịp c.h.é.m 5,6 cái đầu của , ngu xuẩn.”

Nói đến đây tới mặt lúc đang rúc mặt đất, hung hăng đá một cái, mặt mày nghiêm khắc đến cực điểm, “Làm việc cần đầu óc thì cho dù ngươi mười mẫu như nàng cũng cứu một mạng của ngươi.”

“Hắn rốt cuộc chuyện gì?” Trương Tiểu Oản nỗ lực bình tĩnh nhưng vẫn cảm thấy khó mà nén giận. Nàng lảo đảo vài bước tới bên Uông Vĩnh Chiêu, đỡ lấy cánh tay . Trong khoảnh khắc cái tay thuận thế vịn eo nàng mới khiến nàng định thể.

Trên tay nặng hơn, Uông Vĩnh Chiêu trở tay đỡ nàng, giọng lạnh lẽo , “Hắn g.i.ế.c ba quan viên của Kinh Châu huyện phủ. Đó là địa bàn của lão Hoài Vương. Hắn chào hỏi g.i.ế.c , cho dù là Hoàng đế cũng kính trọng gọi lão Hoài Vương là Hoàng thái thúc thế mà tên súc sinh hiểu chuyện dám g.i.ế.c ở địa bàn của ông . Ngươi xem ông buông tha ?”

“Vì g.i.ế.c mấy quan viên đó?” Trương Tiểu Oản chống cánh tay hỏi.

Uông Vĩnh Chiêu thì sắc mặt lập tức lạnh lẽo, ánh mắt cũng lạnh băng mà nàng.

“Phu quân.” Trương Tiểu Oản cầu xin mà .

Uông Vĩnh Chiêu bùng nổ, chỉ trừng mắt nàng đó xoay đầu về phía Giang Tiểu Sơn. Người tiến lên, khom lưng dùng giọng khàn khàn mỏi mệt trả lời nàng, “Đây của Thiện Vương mà là do hoàng thượng hạ lệnh để ngài tru sát mấy quan viên ăn hối lộ của Kinh Châu Huyện phủ.”

“Đây nếu là do hoàng đế bệ hạ lệnh……” Trương Tiểu Oản nặng nề mà thở phì phò, dồn dập hỏi, “Vậy liên quan gì tới con ?”

“Lúc ngươi đúng là ngu xuẩn như nhi tử của ngươi.” Uông Vĩnh Chiêu thấy lời thì tức hộc m.á.u mà quát Trương Tiểu Oản, “Cho dù là hoàng đế tự thì cũng khiến Hoài Vương sợ và cũng sẽ g.i.ế.c của Hoài Vương. Vậy một Vương gia khác họ như bản lĩnh lật trời g.i.ế.c của Hoài Vương trong khi ông đồng ý ? Ta sớm với cho dù hoàng đế lệnh thì cũng nghĩ kỹ mà nhưng ngươi xem bây giờ thế nào?”

Lúc Hoài Thiện phun miếng vải trong miệng . Hắn mặt đất suy yếu mà Trương Tiểu Oản , “Mẫu , con sai, con gì sai hết. Mấy kẻ , bọn họ đem vài trăm dân đói đẩy xuống hố chôn. Đó là sống sờ sờ, thế mà chỉ vì mấy đồng bạc bọn chúng dám chôn sống tất cả.”

Dứt lời, cả run rẩy kịch liệt, cứ thế ngất .

Loading...