XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-01-06 09:21:11
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đường Hoài Thiện kêu thảm thiết, Trương Tiểu Oản ở trong phòng thì dám vì nàng sợ nhịn sẽ tiến lên khuyên.

Chờ động tĩnh xa nàng mới ngã ở ghế dựa, tùy ý để nha cầm khăn vải lau vết thương trán cho nàng. Chỉ chút m.á.u nhưng đại phu vẫn tới bôi thuốc đồng thời đáng ngại.

Hoài Mộ tỉnh thì chơi một hồi, đợi Trương Tiểu Oản trở về nhà chính thì cuối cùng mới gặp mặt . Thấy trán Trương Tiểu Oản thương thì mếu máo vài tiếng đó dựa trong n.g.ự.c nàng cho nàng.

Trong lòng Trương Tiểu Oản vẫn lo lắng hai cha con nên vẫn luôn căng thẳng, lúc nàng thấy Hoài Mộ dựa nàng thật sự thương tâm thì nàng khỏi cứng họng. Lòng nàng lúc mới coi như dễ chịu một chút, vì thế nàng ôm lấy Hoài Mộ mà chọc .

Đợi đến giờ ngọ Trương Tiểu Oản vội kêu phòng bếp cơm, bảo Thính quản gia tiền viện gọi hai cha con tới ăn cơm trưa, rằng Hoài Mộ đang đợi cha và cùng về ăn cơm.

Thính quản gia chắp tay đáp lời tiền viện gọi . Không bao lâu Uông Vĩnh Chiêu mang Hoài Thiện tới.

Uông Vĩnh Chiêu thì nguyên vẹn, nhưng đứa con trai cả lớn lên giống hệt , hình cũng sắp cao bằng mặt sưng như bánh bao. Mặt sưng, miệng còn vết bầm tím. Cái khiến Trương Tiểu Oản tự chủ mà giật mí mắt. Hoài Mộ thì sợ tới mức mãi một lúc mới há mồm gọi .

Trương Tiểu Oản thấy Hoài Thiện xuống, đôi mắt tủi nàng thì nàng mới nhẹ nhàng thở đó yên tâm đưa Hoài Mộ cho Uông Vĩnh Chiêu ôm. Nàng ôn nhu với , “Ngài ôm Hoài Mộ một lát, bếp xào thêm hai món cho .”

“Không cần, để nhà bếp bưng đồ ăn họ lên.”

“Trong phòng bếp còn canh trứng nấu cho ngài và Hoài Mộ. Để lấy.”

Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì tỏ ý kiến gì. Trương Tiểu Oản hành lễ với , liếc Hoài Thiện đáng thương hề hề ở bên cạnh đó mới tới phòng bếp.

Lúc canh trứng nấu xong, nàng xào thêm thịt bò, chờ canh trứng nấu xong nàng bưng hai món lên.

Lúc bàn cơm dọn xong đồ ăn, đợi Uông Vĩnh Chiêu nhấc đũa thì một nhà mới bắt đầu dùng cơm trưa. Hoài Thiện nhếch miệng nhe răng lấy muôi múc canh trứng Trương Tiểu Oản cầm đũa ngăn .

“Đây là thức ăn kích thích, của con thương tích nên ăn.” Trương Tiểu Oản nhàn nhạt .

“Mẫu ……” Hoài thiện sắp . “Ăn cái khác .”

Hoài Thiện duỗi tay gắp thịt bò nhưng Trương Tiểu Oản ngăn cản. Nàng “Cái cũng thế.”

Hoài Thiện xong thì giống như lập tức ném đôi đũa trong tay . Lúc Uông Vĩnh Chiêu liếc một cái khiến nhớ tới chuyên nhè chỗ đau mà đánh thì cầm đũa lên, héo héo mà gắp đồ ăn do .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-260.html.]

“Ca ca.” Hoài Mộ ở bên cạnh cha thấy thế thì đành lòng. Hắn gắp một miếng thịt nhỏ trong bát để trong bát của Hoài Thiện.

“Hoài Mộ,” Hoài Thiện nâng bát đưa tới mặt Hoài Mộ, tay cầm đũa thì duỗi lên quệt m.á.u loãng mũi chảy xuống, miệng cảm khái , “Có mỗi là nhớ rõ ca ca.”

Trương Tiểu Oản thấy lúc chuyện thì áp lực u ám lúc vơi phân nửa nên nhịn liếc Uông Vĩnh Chiêu một cái. Thấy cũng đang , nàng cũng với . Uông Vĩnh Chiêu cho là đúng mà thu ánh mắt, tập trung ăn cơm một lời.

Trương Tiểu Oản ngẩng đầu gắp phân nửa đồ ăn cho , còn nửa còn thì trút bát nhỏ của Hoài Mộ.

Hoài Thiện ở bên cạnh thấy thế thì “A a a” kháng nghị nhưng cuối cùng vẫn dám lời nào. Hắn bày vẻ mặt đau khổ, cúi thấp đầu đếm hạt cơm.

Ăn xong cơm trưa Trương Tiểu Oản bôi thuốc cho . Lúc nàng sắp mới nhẹ nhàng với con trai , “Con mau nghỉ ngơi một hồi , chờ con tỉnh mẫu sẽ gội đầu cho con.”

“Thật sự?” Hoài Thiện thấy thế thì mắt đều sáng lên.

“Mẫu từng gạt con ?” Trương Tiểu Oản sờ sờ tay , tỉ mỉ bàn tay đang sưng lên của , thấy thương gân cốt thì mới an tâm.

“Ông sẽ giữ lời hứa chứ?” Uông Hoài Thiện , đôi mắt trừng thật lớn.

“Sẽ.” Trương Tiểu Oản kéo chăn đắp lên bụng cho , nhàn nhạt , “Chỉ cần con phạm sai lầm trong việc lớn là .”

“Mẫu ……”

“Ngủ , mẫu con ngủ mới .” Nàng vẫn đành lòng quá hà khắc với nên lúc nàng xuống bên , ôn nhu .

“Mẫu .” Uông Hoài Thiện giật giật đầu, dựa gần Trương Tiểu Oản đó mới nhắm mắt .

Đợi đến khi tỉnh, Trương Tiểu Oản múc nước ấm tới trong viện gội đầu cho . Hoài Mộ thì chạy chung quanh bọn họ lúc thì gọi lúc gọi Lão Hổ ca ca.

Có lẽ là do tay của quá mềm nhẹ nên Uông Hoài Thiện uớt hốc mắt.

Gội đầu xong Hoài Mộ cẩn thận bò lên đầu gối giúp thổi thổi vết thương mặt. Trương Tiểu Oản thì ở đằng lau tóc cho . Lúc Uông Hoài Thiện mới cảm thấy mất của nhiều hơn một đứa em trai. Lúc đứa nhỏ đang dùng cách của để tâm ý an ủi .

Uông Hoài Thiện nghĩ luôn đúng, nàng vì luyến tiếc nên mới thương tâm. Nàng luôn đem lực bảo vệ và mang đến cho thứ nhất.

Loading...