XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 264
Cập nhật lúc: 2025-01-06 13:31:20
Lượt xem: 78
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến sinh nhật của Hoài Thiện tháng 9, Trương Tiểu Oản đợi một ngày cũng chờ tin đưa về.
Cuối mùa thu ở Đại Phượng triều cũng dần dần trở nên lạnh hơn. Con dân trong nhà lương thực nên cũng bắt đầu trồng đồ ăn mùa đông. Huyện nha cũng lục tục cho đòa kênh, sửa đường. Trai tráng đều tổ chức lên núi săn, kiếm thêm thức ăn và tiền sinh hoạt.
Cả vương triều đều bừng bừng sinh cơ, mang theo khí thế ngất trời đối với việc sinh tồn.
Vào tháng 9 Hoài Mộ cũng của riêng . Trương Tiểu Oản vốn định nhờ Mạnh tới dạy nhưng ông chỉ ở Thiện Vương phủ, tới Thượng Thư phủ. Ông
với Trương Tiểu Oản là đời một tử như Hoài Thiện với ông may mắn lắm . Hiện tại ông tuổi, hai mắt mờ nên thể dạy ai nữa.
Trương Tiểu Oản đón ông về dưỡng lão nhưng Mạnh tự nếu ông đến Thượng Thư phủ thì chỉ càng khiến hoàng đế chú ý tới bên vì thế cũng cự tuyệt.
lời chẳng ai dám . Trương Tiểu Oản cảm ơn ân đức của ông với Hoài Thiện nhưng biện pháp gì để thuyết phục nên cũng chỉ đành lệnh cho quản gia của Thiện Vương phủ chăm sóc ông thật . Cứ ba bốn ngày nàng thăm ông một hai canh giờ, cùng ông chơi cờ, uống mấy ngụm xanh.
Tháng Lưu Khương thị tới hai nữa. Một Trương Tiểu Oản ngất ngay mặt bà , đến vài ngày ít bên ngoài Uông phu nhân mợ của dồn ép đến ngất xỉu. Lời truyền thì Lưu Khương thị bao giờ dám tới nữa vì sợ Trương Tiểu Oản chiêu gì.
Hiện tại Lưu Nhị Lang ở nơi đầu sóng ngọn gió nên thể gây chú ý gì mà chỉ nguyện thứ nhanh chóng định . Vì thế ông cũng dám động tác gì.
Lần Uông Vĩnh Chiêu động thủ thì khốn cảnh Trương Tiểu Oản giúp hóa giải hơn phân nửa. Trong đoạn thời gian cũng chỉ quan sát hành động của nàng mà hề nhúng tay . Hắn chỉ thấy một ngày nàng ăn mặc chỉnh tề kết giao với đám nữ quyến đó vài hôm nàng mặt mày tiều tụy gặp Lưu Khương thị, thấy nàng ôm n.g.ự.c ngất .
Nàng đao to búa lớn, chỉ tươi dịu dàng, cử chỉ dịu dàng nhưng Uông Vĩnh Chiêu vẫn thấy nồng đậm sát khí trong đó, giống như chỉ cần một nàng cũng thể mở một đường máu.
Việc qua nàng trầm tĩnh, thường ngoài nữa.
Đêm hôm đó Uông Vĩnh Chiêu hỏi nàng, “Vì tiếp tục tham gia tiệc xã giao? Có cả thiệp mời của Thái Sư đó.”
Phụ nhân trong lòng n.g.ự.c thở dài với , “Cây to đón gió, thể cho ngài thêm phiền toái.”
Uông Vĩnh Chiêu thì nở nụ , nhịn hôn lên miệng nàng. Sau một lúc lâu, khàn giọng , “Ngươi đúng là hiểu rõ.”
*******
Trương Tiểu Oản ở bên ngoài giao lưu với đám nữ quyến của quan viên thì trong lòng cũng hiểu nàng nể mặt chẳng qua nhờ phúc của Uông Vĩnh Chiêu phúc. Nàng cho rằng
mấy hồi là đám nữ nhân đó sẽ thật sự đồng tình với . Những việc vẫn là do đám nam nhân khống chế, chẳng qua bọn họ lấy cớ do hậu trạch thổi gió để dễ bề chuyện khi ở triều mà thôi.
Bởi vì kể cả Hoàng Thượng cũng thể g.i.ế.c nữ nhân trong nhà văn võ bá quan, cũng thể bịt miệng bọn họ đúng ?
Miệng lưỡi của nữ nhân đến thì chỉ truyền tới trong triều mà còn truyền tới trong dân gian. Cho nên dù thanh danh hoàng đế lan xa thì chuyện của công thần, Vương gia khác họ Uông Hoài Thiện cũng sẽ lan xa khắp triều đình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-264.html.]
Thiện Vương lúc cùng hoàng đến chinh chiến với Đại Hạ, đó c.h.é.m đầu quan tham ô, hiện nay ngừng tới biên cương tiêu diệt quân địch. Một thần tử tận trung báo quốc như cũng chỉ hoàng đế thánh minh thế mới .
Những gì nên với bên ngoài xong nên Trương Tiểu Oản tạm thời ngoài, nhưng nàng cũng rảnh rỗi.
Mấy ngày nay nàng chuẩn trong ngoài bao nhiêu lễ vật cho , tiền bạc cần dùng nhiều nên thiếu thốn khiến nàng quẫn bách thôi. Nhiều năm nay nàng từng lo tiền bạc, ăn gì mặc gì nàng đều cần đắn đo nhưng vẫn cảm thấy nghèo đến leng keng.
Ngày đó nàng đang ở trong phòng tính toán sổ sách đến khuya thì Uông Vĩnh Chiêu trở về nhưng nàng vẫn gảy bàn tính ngừng.
Uông Vĩnh Chiêu xuống bên nàng hồi lâu cũng thấy nàng một cái vì thế giận dữ mắng, “Đã mấy ngày vẫn còn tính?”
“Chưa xong,” thấy tức giận, Trương Tiểu Oản dừng bàn tính trong tay, ngẩng đầu nhịn thở dài với , “Ta chỉ tính tiền bạc trong tay Hoài Thiện mà còn tính cả của ngài……”
“Ta?” Uông Vĩnh Chiêu nhíu mày.
Trương Tiểu Oản đem sổ sách nhà kho chung và nhà kho riêng của Thượng Thư phủ đưa cho xem , “Ngài xem đồ thưởng dùng để hiếu kính phụ mẫu, đó trong hai tháng mang ngoài tặng cũng mất hơn nửa. Ta Thính quản gia đợi đến cuối năm quan viên khắp nơi tới báo cáo công tác thì ngài còn chi bạc thưởng cho đúng ?”
Uông Vĩnh Chiêu đạm nhiên , “Ta cách kiếm tiền, ngươi cần lo lắng.”
“Ta lo lắng,” Trương Tiểu Oản đưa danh sách tài sản của Hoài Thiện cho xem mới nhàn nhạt , “Hoài Thiện ở nên đều nhờ quản lý mấy cái . Ngài giúp xem chỗ cách nào kiếm bạc ?”
Uông Vĩnh Chiêu kinh ngạc mà nàng, lật qua danh sách mới , “Ngươi cái gì ?”
“Ta……” Trương Tiểu Oản thật sự đến chua xót. Nàng cẩn thận ở trong nhà kho riêng của thấy mấy cuốn sổ sách nên mới Uông Vĩnh Chiêu kiếm bạc bằng cách nào, “Ta chẳng thấy gì, chỉ ngài quả thật biện pháp kiếm tiền.”
Tiền bạc do Hoàng đế thưởng và hiếu kính thì thể bao nhiêu? Mà mấy năm nay sổ sách cuồn cuộn ghi bao nhiêu bạc đổ về. Mặc kệ là đàng hoàng thu trộm thì cũng nhiều hơn nhiều so với mà nàng . Vậy ở bên ngoài Uông Vĩnh Chiêu hẳn là ngân khố mà là kim khố.
việc sợ là cực kỳ bí mật, nếu hoàng đế thì già trẻ Uông gia khả năng chẳng ai thoát .
“Ta xác thật ,” Uông Vĩnh Chiêu chằm chằm nàng, miệng nhàn nhạt , “Ta một mỏ bạc, quân đóng ở nơi đó là của , quan huyện cũng đều là của hết.”
“Vị cũng ?”
“Không .” Uông Vĩnh Chiêu híp híp mắt, “Lúc nếu dù chỉ một chút thì chính là họa diệt môn.”
Trương Tiểu Oản thì , hề nữa mà chỉ cầm lấy sổ sách tiếp tục ấn theo cách của mà chép
giấy. Thấy nàng gì Uông Vĩnh Chiêu hỏi: “Không hỏi gì ?”
“Hỏi cái gì?”
“Không hỏi vì to gan lớn mật như thế ?”