XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 273
Cập nhật lúc: 2025-01-06 13:45:33
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Uông Hàn thị quỳ rạp mặt đất bi thống lóc. Vừa thấy ông chuyện thì bà càng lóc thống khổ hơn, tiếng gào vô cùng tuyệt vọng.
Lúc , thể của bà run lên, Uông Vĩnh Chiêu buông tay cha , nhíu mày xoay ôm Uông Hàn thị lên.
“Con mời đại phu.” Trương Tiểu Oản hành lễ với bọn họ đó chạy chậm ngoài.
Sau một lát nàng cũng coi như một mà cho đưa Vân di nương đến.
“Bà sẽ cảm ơn ngươi .” Uông Vĩnh Chiêu ngoài tìm nàng thấy nàng dặn dò thì nhàn nhạt một câu .
“Ta cũng chỉ hết sức.” Trương Tiểu Oản cũng nhàn nhạt trả lời. Nàng cũng cần Uông Hàn thị cảm ơn mà chỉ việc nên . Giống như lúc nàng gọi tân di nương của Uông Quan Kỳ tới cho bà xả giận. Nàng chỉ luân thuận thế mà những việc thể. Ngày nếu Uông Hàn thị dám cắn nàng thì nàng cũng sẽ phản kích chút nương tay.
Chút đồng tình hiện nay cũng chỉ vì nàng nguyện ý, ngày nào đó tàn nhẫn thì nàng cũng sẽ thua kém ai.
*******
Tết năm nay Uông phủ trải qua trong gà bay chó sủa. Lão phu nhân ở hậu viện liều mạng lăn lộn, Uông Dư thị mệt đến nỗi phấn cũng lấn át tiều tụy mặt. Đến mùng hai năm mới Uông Vĩnh Chiêu mang Trương Tiểu Oản hồi phủ Thượng Thư. Bởi vì Vân di nương ở nên Uông Vĩnh Chiêu cũng đồng ý, khi Trương Tiểu Oản gọi Uông Dư thị tới trong phòng chuyện với nàng một hồi.
“Ngồi .” Đợi Uông Dư thị tiến đến Trương Tiểu Oản cũng để nàng hành lễ mà bảo xuống.
“Đại tẩu.” Uông Dư thị xuống bên nàng.
Trương Tiểu Oản kỹ mặt nàng đó đầu với bà tử trẻ tuổi cùng, “Đi lấy hai cây sâm đây.”
Bà tử trẻ tuổi chính là Bình bà tử, năm nay 40 tuổi. Đây là Trương Tiểu Oản tự tìm để hầu hạ thế nên tự nhiên tính nàng. Sau khi mang hộp sâm tới bà cửa đóng canh giữ ở bên ngoài.
“Hai cây sâm một cây trăm năm giữ lấy lúc nào cần thì dùng, còn cây 20 năm để cho chính ăn.” Trương Tiểu Oản mở nhân sâm cho nàng xem.
Uông Dư thị thấy thì lập tức dậy hành lễ nhưng Trương Tiểu Oản lôi kéo xuống.
“Phía hành lễ tới lui , cũng đừng khách khí với gì,” Trương Tiểu Oản nhàn nhạt , lấy túi tiền của dặn, “Chỗ hai mươi tờ ngân phiếu 100 lượng bạc. Đây là lén cho , cứ cầm lấy mà dùng cho .”
“Cho gì?” Uông Dư thị rũ mắt, miễn cưỡng mà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-273.html.]
“Trong nhà sự đều cần lo lắng,” Trương Tiểu Oản cầm ngân phiếu nhét tay áo nàng , miệng nhanh chậm , “Chuyện nhà đẻ của cũng hỏi qua đại lão gia. Ngài vấn đề cũng lớn lắm, nếu chịu thì thể Giang nam huyện quan cũng . Còn nếu thể ở trong kinh một chức quan nhỏ. Việc thương lượng với nhà đẻ, khi nào quyết định thì bảo Vĩnh Trọng gặp đại ca thương lượng.”
“Này……” Uông Dư thị thất thanh , “Sao phiền ngài lo lắng ?”
“Muội nên ,” Trương Tiểu Oản cầm khăn xoa xoa phấn lộ mặt của nàng , nhàn nhạt , “Muội chưởng quản nhiều năm, công lao và khổ lao đều mà cũng chẳng gì cho . Ta chỉ thể chút việc , ngày việc vẫn nhờ chăm lo.”
Uông Dư thị quản gia mấy năm nay từng gây thêm cho nàng phiền toái gì. Trương Tiểu Oản tự nhiên cũng phân cho nàng phần nàng đáng hưởng. Đây cũng coi như xứng đáng.
“Đây vốn là việc nên quản,” Uông Dư thị đỏ mắt, nhịn nhịn mới mà tiếp, “Nói đến cũng nhờ ngài đau lòng , suy nghĩ ít nhiều.” Dứt lời nàng nhớ tới những chua xót, tủi trong lòng thì vẫn nhịn lên.
Trương Tiểu Oản khẽ thở dài, vươn tay vỗ vỗ mu bàn tay của nàng . Lúc bà tử ở cạnh cửa Tiểu Sơn tới mời nàng hồi phủ.
Nàng dậy, sửa sang xiêm y chuẩn về.
Chờ về đến trong phủ thì bận rộn một hồi. Quà đáp lễ của Uông phủ đều do Uông Vĩnh Chiêu bảo nàng chuẩn . Trong lòng Trương Tiểu Oản đang ghen tị chuyện nàng cho Hoài Thiện nên cũng giống thế. Nàng cũng chẳng mà chỉ thể tận lực.
Qua ngày mùng hai tới mùng ba Trương Tiểu Oản về nhà đẻ một chuyến. Nàng chuyện với Uông Vĩnh Chiêu nhưng nàng chỉ mới nhắc đến thì cáu nhặng lên. Hắn cả giận , “Mấy ngày nay thật sự bận rộn, chuyện trong nhà cũng đều ngươi quản. Nếu ngươi thì ai tới quản?”
Người Trương gia nhiều đưa tin tới mà Trương Tiểu Oản cũng đồng ý tới trong cốc ở hai ngày. Hiện tại một nhà già trẻ đều ngóng trông nàng về nhà, Trương Tiểu Oản vốn cho bọn họ thất vọng nên hiện nay thấy Uông Vĩnh Chiêu tức giận thì nàng vẫn ôn nhu trấn an , “Đi một ngày về, chuyện rong nhà Thính quản gia giúp .”
“Trên đường cũng mất năm sáu ngày.” Uông Vĩnh Chiêu liếc xéo nàng một cái.
“Thế ……” Thấy tích cực phản đối, Trương Tiểu Oản nhẹ nhíu mày đó hòa nhã , “Thời gian quả thực dài, ngài cũng đang rảnh rỗi thì cùng về một chuyến?”
Được lời của nàng Uông Vĩnh Chiêu lập tức vui vẻ. Lúc mặt đổi một bộ bát đũa mới, còn gắp cho nàng hai đũa đồ ăn thúc giục, “Ăn nhiều một chút.”
Trương Tiểu Oản gì nữa. Buổi tối hôm đó vì vui vẻ nên Uông Vĩnh Chiêu lăn lộn một , mãi tới khi nàng ôm lấy lưng chút lời ngon tiếng ngọt thì mới dỗ buông tha nàng. vẫn dán lấy mặt nàng mới chịu ngủ.
Cuộc sống đối với Uông Vĩnh Chiêu quả thật quá , phu nhân ôn nhu khéo léo, con nhỏ ngoan ngoãn thông tuệ. Lúc thấy Tĩnh Hoàng cả mỏi mệt già nua thì Uông Vĩnh Chiêu càng lòng với phụ nhân giỏi chiều lòng khác của nhà .
Ngày khi tan triều hoàng đế gọi , mãi mới thể đẩy việc khó hoàng đế giao cho sang cho khác. lúc đại thái giám ở bên ngoài cao giọng hô, “Khởi bẩm Hoàng Thượng, nô tài việc báo.”
“Vào .” Tĩnh Hoàng quét mắt Uông Vĩnh Chiêu đó giương giọng .
Đại thái giám cửa hành lễ với hoàng đế xong mới thi lễ với Uông Vĩnh Chiêu liếc một cái đầy thâm ý đó mới với hoàng đế bảo tọa, “Là của Uông đại nhân tới báo là Uông Thượng Thư phu nhân mang theo bà tử và nha qua cầu Vĩnh Định thì đẩy trong sông, hiện tại tìm .”