XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-01-06 13:57:32
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Vĩnh Chiêu lạnh mấy tiếng rời . Qua một lúc Bình bà tử bưng cháo loãng tới cho nàng.

Trương Tiểu Oản đột nhiên nhớ tới nên hỏi, “Cây trâm đầu ? Đặt ở chỗ nào.”

“Cây trâm?” Bình bà tử sửng sốt.

Trương Tiểu Oản thì nhắm mắt, miệng giật giật, cố gắng uống cháo cũng gì.

Nàng thêm một hồi thì Hoài Mộ tới. Tiểu nam hài từ nhỏ tâm tính mềm mại lúc rớt hạt đậu vàng () mà nàng. Trương Tiểu Oản ghé mép giường với nhẹ giọng hỏi, “Hoài Mộ cho mẫu lúc ở đây con ?”

Hoài Mộ cái ghế đẩu nhỏ Bình bà tử mang tới cho , đó ngoan ngoãn để Bình bà tử lau nước mắt cho mới mở miệng đáp, “Hoài Mộ quá , ăn ngon. phụ ăn cơm ngoan thì mẫu mới về thế nên ngày nào Hoài Mộ cũng ăn ba bát, tin ngài hỏi Bình bà bà .”

Trong thời gian Bình bà tử tự tay chăm sóc nên lúc trìu mến mà một cái mới nhẹ nhàng gật đầu với Trương Tiểu Oản. Trương Tiểu Oản thế thì , nàng kéo tay nhỏ của Hoài Mộ tới bên miệng hôn hôn đó khẽ thở dài , “Vậy thì , Hoài Mộ thật là ngoan quá.”

Trong hai đứa nhỏ mà nàng sinh một đứa vất vả như thế phúc khí. Lúc chuyện mềm mại ôn nhu, tâm tình thương hại khác. Đó là vì cha đều ở bên, nào cũng yêu thương cho nên mới thể ngây thơ thiên chân, tính tình lương thiện như thế .

Không giống trai , hơn hai tuổi ngày ngày lo lắng kẻ điên nào trong thôn sẽ tới rút trộm mạ nhà bọn họ, ai lên núi hái trộm rau nhà bọn họ . Hắn giúp nàng lo lắng đồ nhà bọn họ, gánh vác sầu khổ của nàng, đau lòng nàng vất vả. Một đứa nhỏ như thế thì gì còn sức lực mà ngây thơ, thiên chân chứ?

Trong mấy năm nay nhiều lúc Trương Tiểu Oản cảm thấy mệt mỏi đến sống nữa. nghĩ đến đứa nhro nàng mang tới thế gian thì nàng đành cắn răng, một nữa cố gắng sống .

Làm nàng thể bỏ Tiểu Lão Hổ của nàng một lẻ loi đời . Hắn mới sung sướng bao lâu chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-279.html.]

*******

“Ông mắng ngài ư?” Lúc hoàng hôn sắp buông xuống Uông Hoài Thiện rảnh rỗi trở về hậu viện ghé mép giường , khó hiểu hỏi nàng.

“Không.” Trương Tiểu Oản ôn hòa mà với , “Chỉ là chút thoải mái.”

“Mẫu thật sự giữ cây trâm của con , đem cầm đồ ông đưa để đổi ngựa ?” Uông Hoài Thiện hỏi .

Trương Tiểu Oản đáp, “Phải.”

Nàng trầm mặc một lúc mới , “Mẫu sai , kim quyết là trượng phu yêu thương thê tử lắm mới đưa cho.”

Uông Hoài Thiện lời thì sửng sốt một chút, ngay đó khinh thường , “Ông yêu thương ngài chỗ nào chứ?”

Nói xong nhảy dựng lên, chạy về phía cửa , “Đợi lát nữa con sẽ tới đây dùng bữa tối.”

Mới chạy cửa chạy về, quỳ xuống giường Trương Tiểu Oản nghiêm túc , “Mẫu , con với ngài là con nhớ ngài ?”

“Có ,” Trương Tiểu Oản thật sự buồn , “Sợ là con nhiều tới mức đếm nổi.”

“Vậy con thêm một nữa nhé, ngài nhớ cho kỹ.” Uông Hoài Thiện .

Trương Tiểu Oản gật đầu, mới lòng chạy . Nàng ghé giường, một lát mới tiếng hoan hô nhảy nhót chào hỏi hạ nhân. Nàng nhịn .

Loading...