XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-01-07 03:32:33
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Vĩnh Chiêu lên tiếng mà chỉ tùy ý để Trương Tiểu Oản nắm tay dắt về phòng ngủ. Trên đường Trương Tiểu Oản cho mời đại phu. Đợi về đến phòng nàng lấy khăn vải lau m.á.u cho để đại phu mang theo thuốc đến bôi.

Sau khi băng bó xong cái trán Trương Tiểu Oản để đại phu bắt mạch cho Uông Vĩnh Chiêu. Tay lạnh nhưng mặt và trán nóng. Đại phu dám coi khinh tình huống , cứ thế thăm dò mạch tượng hơn nửa canh giờ mới đưa phương thuốc. phương thuốc hung hiểm, ông dám dùng bừa mà chỉ đành thương lượng với Trương Tiểu Oản.

Đầu tiên Trương Tiểu Oản đỡ Uông Vĩnh Chiêu xuống, đại phu tinh tế xong về phương thuốc và mấy vị thuốc hung hiểm trong đó thì nàng lắc đầu , “Cái đó thì cần, dùng thuốc ôn hòa thôi. Thượng Thư đại nhân nhà chẳng qua chỉ sốt, trăm triệu cần dùng tới thuốc mạnh, ngài sẽ .”

Hiện tại với tình trạng của Uông Vĩnh Chiêu thì Trương Tiểu Oản thà rằng khỏi chậm một chút chứ dùng thứ thuốc hung hiểm khiến khả năng hỏng mất.

“Vậy sẽ theo lời ngài.” Đại phu cũng nhẹ nhàng thở , phương thuốc tuy nhưng ông cũng dám cam đoan đúng .

Giang Tiểu Sơn dẫn đại phu sắc thuốc, Trương Tiểu Oản trở về mép giường, mới xuống giường ôm chặt lấy eo. Cả nàng đờ , nhưng chỉ một lát nàng ôm lấy đầu , tùy ý để lặng lẽ .

Nước mắt nóng cháy mãnh liệt, thấm qua xiêm y của nàng, xuyên qua áo khoác thấm áo trong. Trương Tiểu Oản vươn một tay nhẹ vỗ về lưng . Nàng một lời, đến lúc nàng chỉ cúi đầu hôn lên tóc .

Nam nhân sợ là thương tâm đến tận cùng.

*******

Hai ngày , Uông Quan Kỳ tỉnh .

Lúc hai cha con chuyện thì Trương Tiểu Oản ở gian ngoài. Nàng tinh tường ở buồng trong Uông Quan Kỳ luôn miệng tự tay bầm thây ác phụ thành vạn đoạn. Khẩu khí tràn ngập ác độc của ông khiến Trương Tiểu Oản thì nhịn lạnh lẽo cả . Tuy nàng cố trấn định nhưng lông tơ vẫn dựng lên vì những lời tràn đầy độc ác . Không bao lâu lưng nàng cũng đổ mồ hôi lạnh.

Trương Tiểu Oản thấy Uông Vĩnh Chiêu gì thì một hồi thấy Uông Quan Kỳ phát điên gào lên. Nàng thấy một tiếng tát vang dội còn tiếng kiếm rút khỏi vỏ. Lại qua một hồi Uông Vĩnh Chiêu mới . Cái trán còn băng vải, mặt in rõ năm ngón tay, cổ còn một vệt máu.

Trương Tiểu Oản trầm mặc qua dùng khăn lau m.á.u cho , lấy từ trong n.g.ự.c thuốc trị thương, mở nắp dùng ngón tay út bôi lên vết cắt. Máu ngừng nàng bôi thêm chút thuốc mới nhẹn giọng , “Chúng về .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-284.html.]

“Ừ.” Uông Vĩnh Chiêu nhàn nhạt lên tiếng đó mang theo nàng cửa.

Nửa đêm đó thấy vẫn ngủ , Trương Tiểu Oản rời khỏi giường, đốt đèn đó để gối lên đùi nàng và nhẹ vỗ về tóc . Tuy thế Uông Vĩnh Chiêu vẫn chẳng ngủ , cứ mở mắt đỉnh màn một lời.

Sau khi giải quyết xong chuyện của Uông phủ bọn họ cũng chẳng thể về ngay. Bốn ngày ở đó Uông Vĩnh Chiêu từng ngủ quá một nửa nén hương. Ngày hôm , bàn ngày nàng để Giang Tiểu Sơn tạm thời bọn họ trông coi chuyện ở Uông phủ còn nàng mạnh mẽ kéo Uông Vĩnh Chiêu lên xe ngựa trở về phủ Thượng Thư.

Vừa đến trong phủ, sắp xếp cho xong nàng lập tức đến thư phòng tìm Hoài Mộ. Trên đường ôm về, nàng tinh tế với chút việc. Hoài Mộ hiểu thật sự, cứ thế gật đầu với nàng. Cuối cùng còn móc ngoéo với nàng, đảm bảo là sẽ dỗ cha ngủ.

Sau khi phòng thấy Uông Vĩnh Chiêu Uông Hoài Mộ lập tức duỗi tay với cha , lớn tiếng sốt ruột kêu, “Phụ , Hoài Mộ ở đây, ngài mau ôm con.”

Uông Vĩnh Chiêu giường thấy giọng thì nở nụ nhàn nhạt. Hắn chống mặt giường dậy một lát mới nhanh chóng xuống đón lấy Hoài Mộ từ tay Trương Tiểu Oản ôm trong lòng. Hắn dùng giọng khàn đến thành hình mà hỏi, “Mấy ngày nay ở nhà con lời ?”

“Có……” Hoài Mộ lớn tiếng đáp, “Con tập vài chữ, cũng vài tờ giấy……”

Nói đến đây nghẹn ngào. Hắn sờ bàn tay nhỏ lên trán cha , lóc giống như sợ cha đau, “Phụ đau lắm hả? Không đau, đau, Hoài Mộ hôn hôn là sẽ đau nữa.”

Nói xong cẩn thận chạm nhẹ trán Uông Vĩnh Chiêu, nhẹ nhàng hôn hôn, thổi khí, cọ một mặt nước mắt nước mũi lên Uông Vĩnh Chiêu.

Uông Vĩnh Chiêu nở nụ , ôm lên giường chơi đùa, hỏi mấy ngày nay học những chữ nào, ăn nhiều . Chỉ một lát ôm Hoài Mộ ngủ mất.

Thấy ngủ, Hoài Mộ vẫn luôn dùng giọng non nớt chuyện với lập tức im lặng Trương Tiểu Oản đang ở một bên bọn họ.

Trương Tiểu Oản với đó qua cong lưng nhẹ hôn , “Hoài Mộ ngoan quá.”

“Vâng, Hoài Mộ ngoan.” Hoài Mộ dứt lời thở dài nho nhỏ đó dựa đầu lên vai Uông Vĩnh Chiêu, nhắm mắt .

Hắn cùng phụ yêu thương của ngủ.

Loading...