XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-01-08 00:57:12
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Được phân phó, Bình bà tử thi lễ lui xuống. Trương Tiểu Oản rũ mắt đút cho Hoài Mộ ăn, miệng lời nào.

Hoài Mộ ở trong lòng Trương Tiểu Oản đó cái sọt trong tay Bình bà tử. Lúc mới đầu với cha , “Phụ , hôm nay con Hồ gia thăm tiểu và tiểu . Tiểu lớn lên nhăn dúm dó, lắm nhưng tiểu , khuôn mặt trắng hồng hồng. Phụ và mẫu vẫn nên sinh thêm hai , trong nhà con và Lão Hổ ca ca . Có sẽ , con sẽ một nhị ca .”

Hắn lắc lư trong lòng Trương Tiểu Oản mà một đống rõ nhiều, bộ dáng nho nhỏ thật xinh . Trương Tiểu Oản mà nở nụ , còn Uông Vĩnh Chiêu thì ngơ ngẩn đến lời nào.

May mà Hoài Mộ đứa nhỏ hỏi là câu trả lời. Hắn xong tóm tay Trương Tiểu Oản để nàng tiếp tục gắp thịt băm cho ăn. Lúc Uông Vĩnh Chiêu cau mày, Trương Tiểu Oản dấu vết mà quét mắt một cái đó lên tiếng mà chỉ lo chăm sóc Hoài Mộ.

Đợi tới đêm ngủ, Uông Vĩnh Chiêu kéo nàng lên đó với nàng, “Khuê nữ , vẫn nên sinh nhi tử mới .”

“Khuê nữ ?” Trương Tiểu Oản ở Hồ gia cùng hàn huyên non nửa ngày, theo Hoài Mộ chuyện một đường, trả lời đủ loại vấn đề của nên hiện nay chút mệt mỏi. Nàng lén lút ngáp một cái, lười biếng hỏi.

Uông Vĩnh Chiêu ôm nàng thả lỏng thể, xụ mặt , “Khuê nữ sẽ lớn lên, gả ngoài là con khác. Thật vất vả sinh con còn cho khác là ? Đó chẳng tức c.h.ế.t ?”

“Hoài Mộ .” Trương Tiểu Oản nhẹn vén tóc rũ n.g.ự.c , miệng nhàn nhạt .

“Việc sẽ với , ngươi cần quản.” Uông Vĩnh Chiêu dứt lời thì xoay một cái đè nàng bên .

Trương Tiểu Oản quàng tay qua cổ , giọng mang theo mệt mỏi , “Ta mệt thật sự, ngài để ngủ thôi. Sáng mai còn rời giường nấu cháo cho ngài và Hoài Mộ.”

“Chuyện hạ nhân thì cần ngày ngày đều tự .”

Uông Vĩnh Chiêu vẫn ương ngạnh nhưng một nửa thấy bên đỏ hồng mặt thở dốc, mắt nhắm như đang cố chịu đựng vì thế cũng nhanh chóng kết thúc.

“Ngủ .” An tĩnh một lát mới lấy khăn vải lau cho nàng và ôm lòng mở miệng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-298.html.]

Hắn lời thì phụ nhân lớn mật cũng yên tâm gục đầu xuống ngủ say. Cái khiến Uông Vĩnh Chiêu trừng mắt nóc giường một hồi lâu đó vùi đầu trong tóc nàng mới thể đè tức giận xuống. Lúc cũng buồn ngủ nên tì cằm lên đầu nàng, đó ôm nàng yên lặng ngủ mất.

*******

Tháng bảy năm đó Hoài Thiện gửi về phong thư thứ hai, phong thư cách lá thư 3 tháng. Sau khi nhận tin Uông Vĩnh Chiêu đưa cho nàng xem. Lúc nàng mới của triều Hạ quả thật đối nghịch với của Đại Phượng triều như nước với lửa. Ở biên cương hai bên còn thông thương lui tới nhưng càng về phía bắc thì nỗi hận với Đại Phượng triều càng lớn. Bọn họ thấy binh lính Đại Phượng triều thì mặc kệ là đứa nhỏ lão già bảy mươi đều liều mạng xông lên vì nước báo thù.

Càng miễn bàn đến chuyện bọn họ còn giúp đỡ đám phản quân đối phó với quân đội Đại Phượng triều. Chỉ cần đuổi theo tới chỗ dân ở thì đám phản quân sẽ các nhà chứa chấp, cho dù g.i.ế.c hết thì cũng chẳng ai giao .

Những việc Hoài Thiện đều cực kỳ rõ ràng ở trong thư, còn : Cừu hận sẽ nấp trong lòng bọn họ đến thiên thu vạn đại, Vương thượng của Hạ đó vài ngày thần miếu. Trên đường bá tánh ném đá một đường nhưng chẳng lời nào. Ngài xem một như thế sẽ vĩnh viễn thần phục Đại Phượng triều ?

“Ngài xem?” Xem tin xong Trương Tiểu Oản ngẩng đầu hỏi Uông Vĩnh Chiêu.

Uông Vĩnh Chiêu thấy thì nhếch miệng lãnh khốc , “Ta và Hạ đánh ba mươi năm cũng từng g.i.ế.c lui bọn họ. Ngươi xem loại thể chân chính thuần phục ?”

Hắn chờ Trương Tiểu Oản trả lời hếch cằm, lạnh lùng cao ngạo , “Bọn họ vĩnh viễn sẽ thuần phục, một vương triều thiện chiến như thế trừ phi g.i.ế.c hết thì mới khiến bọn họ thể báo thù.”

Trương Tiểu Oản thì trầm mặc, Uông Vĩnh Chiêu thấy nàng im lặng thì vươn tay nâng cằm nàng lên, với nàng, “Không cần lo lắng tương lai của phủ chúng ngày , đều an bài.”

Trương Tiểu Oản ngẩng đầu nhưng dù nàng cẩn thận thì vẫn gì từ mặt Uông Vĩnh Chiêu. đây cũng đầu tiên nàng thấu . Nàng cũng lúc thể hỏi cái gì, vì thế chỉ gật đầu, khổ , “Đã .”

“Ừ.” Đối với sự ôn nhu của nàng Uông Vĩnh Chiêu lòng, duỗi tay sờ sờ bụng nàng, đến nửa ngày mới từ từ , “Ngươi cứ yên tâm sinh đứa nhỏ, sẽ bảo hộ bọn chúng bình an phú quý.”

Trương Tiểu Oản liếc một cái, bụng đó bất đắc dĩ với , “Lão gia, bụng hình như……”

Lời kế tiếp nàng xong thì Uông Vĩnh Chiêu híp mắt cảnh cáo khiến nàng lập tức ngậm miệng.

Nàng cúi đầu cái bụng bình thản của , hiện tại nàng Uông Vĩnh Chiêu ngày đêm tra tấn như thế nên cũng nghĩ nếu bây giờ thai cũng chuyện gì .

Loading...