XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-12-10 09:24:42
Lượt xem: 152

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà trong trí nhớ của thể , Trương Tiểu Oản nàng và hai đứa em trai cũng chuyện quá nhiều, ngày thường cũng chỉ vài câu đơn giản răn dạy. Trương Tiểu Oản quả thực quan tâm đến hai đứa em, buổi tối hôm nàng đói c.h.ế.t vẫn đem chén cháo hạt gạo nào bên trong cho Trương Tiểu Đệ nhỏ tuổi nhất uống.

Mà Trương Tiểu Oản cũng phát hiện, lẽ vì dinh dưỡng đủ lạnh thường xuyên nên hai đứa em của nàng rõ ràng phát triển chậm về khả năng ngôn ngữ và hành vi…… Nếu ở hiện đại thì chính là biểu hiện ban đầu của thiểu năng trí tuệ.

Nếu bọn họ ăn đủ no thì cho dù đói c.h.ế.t về cũng sẽ cuộc sống , lẽ cả đời đều nghèo, luôn cái đói theo đuôi —— giống như cha bọn họ, Trương A Phúc. Bọn họ cũng sẽ yếu ớt, phản ứng chậm, thể việc đồng áng, cũng học nghề để nuôi bản .

Mà Trương Tiểu Oản c.h.ế.t khả năng cũng trí lực kém phát triển. Nàng quá nhiều ký ức đây của Trương Tiểu Oản, chỉ một chút chuyện trong nhà, đừng đến tình hình trong thôn hoặc thôn bao nhiêu hộ gia đình. Đây đều là kiến thức khi Trương Tiểu Oản đến nơi mới tìm hiểu .

Mấy ngày đầu Trương Tiểu Oản còn tưởng thể bài xích linh hồn nàng nên nàng mới ký ức chỉnh. qua một thời gian nàng mới hoài nghi là do đứa bé gái 9 tuổi chỉ chút ký ức đáng thương như ở trong đầu. Trí lực phát triển đầy đủ nên nàng chỉ thể tới những gì mắt thể thấy.

Trương Tiểu Đệ hiện tại bốn tuổi nhưng ngoài gọi chị cả còn rõ thì gọi cha cũng vẫn ngọng, khó vô cùng.

Có điều cha bọn họ cũng chẳng để ý, cho dù bốn tuổi vẫn gọi thì cũng bình thường, trẻ con trong thôn là thế, chờ bọn họ lớn lên là ……

Trương Tiểu Oản cũng từng thống khổ mà sống như thế đến năm 9 tuổi. Hiện tại nàng nguyên nhân nhưng bất lực bởi vì ăn còn đủ no. Đến rau dại xung quanh cũng tìm bao nhiêu, chúng nó đều cằn cỗi tới mức nếu thấy tận mắt thì nàng sẽ tưởng tượng nổi. Tình cảnh bi đát đến độ nàng lấy thử xem đồ ăn độc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-3.html.]

“Buổi trưa con ăn cái ……” Trương Tiểu Oản đem nồi bếp nhấc xuống, đặt lên cái bàn đất, mặt biểu tình , “Hiện tại hơn nửa canh giờ.”

Nói xong, nàng xuống ghế dài, ôm Trương Tiểu Đệ còn vững ôm trong lòng.

“Đại tỷ……” Trương Tiểu Đệ cắn môi chằm chằm canh nấm đang bốc khói bàn, cái mặt nhọn hoắt chút thịt đông lạnh đến xanh tím. Trương Tiểu Oản thấy thì càng ôm chặt hơn mong thể truyền cho chút ấm.

Hai đứa bé vẫn luôn theo chị cả nhà . Trương Tiểu Oản bưng cái nồi sắt để bàn thì Trương Tiểu Bảo cũng xổm xuống bên chân chị, chằm chằm cái nồi bốc khói nhúc nhích, đôi mắt cũng hề chuyển sang chỗ khác.

“Ăn .” Lúc Trương Tiểu Oản nghĩ rằng sự chờ đợi sẽ là mãi mãi thì Lưu Tam Nương rốt cuộc cũng buông một câu .

Rất nhiều năm , Lưu Tam Nương sống thọ qua đời, hai đứa con trai và hai đứa con gái đưa tiễn. Trước khi lâm chung, phụ nữ nửa đời chịu khổ cầm lấy tay đứa con gái cả mà , “Lúc , mẫu chỉ nghĩ nếu c.h.ế.t thì để cả nhà cùng chết.

Một nhà chúng chẳng cần ở thế gian chịu tội gì. Lúc khổ quá con gái, nhà chúng khi thực sự quá khổ, bây giờ nghĩ mẫu vẫn thấy đau lòng.”

Mà lúc Trương Tiểu Oản thấy một câu của bà thì vội ôm Trương Tiểu Đệ, nhịn mà run lên, đó nàng mới phân mấy cái bát, cầm lấy muỗng gỗ múc canh nấm thì Lưu Tam Nương cầm lấy muỗng trong tay nàng, : “Để ……”

Loading...