Tĩnh Huy năm thứ ba, Tĩnh Hoàng đăng cơ ba năm thì dư nghiệt Ngô Đông Dã của triều Hạ ở biên cương nổi loạn, hành sự hung hăng ngang ngược. Đương triều Binh Bộ Thượng Thư Uông Vĩnh Chiêu thỉnh lệnh tiêu diệt phản quân, mang an bình nơi biên cương cho dân chúng. Tĩnh Hoàng cảm tạ lòng trung quân báo quốc nên đồng ý lời thỉnh cầu . Hoàng đế phong Uông Vĩnh Chiêu là Vân Thương tiết độ sứ, quản lý Sa Hà trấn, Thiết Sa trấn của Vân Châu, và Bạch Dương trấn, nơi giao thương giữa Thương Châu cùng Vân Châu.
Ba trấn đều là chỗ giao thương quan trọng với Hạ. quan trọng đến tình trạng gì? Ấn theo lão bộc Giang Tiểu Sơn của Uông phủ với phu nhân nhà thì chính là: “Hai cái chỗ mà phu nhân, tên cát là cát. Thiết Sa trấn với Sa Hà trấn một ngọn cỏ cũng ! Còn Bạch Dương trấn dễ hơn nhiều đúng ? Ngài đừng tin, nơi đó cây dương bẩn đến nỗi bạch cũng thành hắc, thế cũng chỉ một nhúm. Toàn bộ trấn chỉ một nhúm dân, thêm cả gia súc bọn họ nuôi nữa thì chỉ tầm 500 đầu là hết. Ba trấn đó phu nhân, thế mà đủ 500 cùng súc sinh, ngài ngẫm xem đó là cái nơi khỉ ho cò gáy thế nào chứ? Phu nhân ơi, chỗ ăn, uống, sống ……”
Nói đến đây Giang Tiểu Sơn một phen nước mắt một phen nước mũi kêu với Trương Tiểu Oản, “Phu nhân, ngài qua đó chắc chắn khổ. Đó là chỗ nào chứ? Chỗ đó nghèo tới nỗi chuột qua còn chạy trối chết.”
Lúc Thính quản gia bên cạnh nổi nữa đành tát cho một cái gáy, cả giận , “Tên tiểu tử ngươi còn mau dọn thùng nước lên xe.”
Giang Tiểu Sơn thấy lão nhân tức giận thì lập tức chạy mất, dám lỗ mãng nữa. chạy một nửa thì vẫn đầu thê lương hô lên với phu nhân nhà , “Phu nhân, chỗ nghèo đến leng keng vang, leng keng leng keng vang đó.”
Dứt lời mấy binh bên cạnh cũng nhịn nữa mà xắn tay áo lên đánh . Lần Giang Tiểu Sơn thật sự là chạy vắt giò lên cổ.
Bên Thính quản gia báo cáo vài việc cũng lui xuống. Trương Tiểu Oản ôm Hoài Mộ với Bình bà tử, “Nhân lúc còn ở kinh thành thì xem thể mua cái gì để ăn dùng thì cứ mua hết.”
Bình bà tử gật gật đầu, cẩn thận mà sửa sang đệm dựa cho nàng đó tinh tế , “Ngài ôm tiểu công tử đừng lộn xộn, nô tỳ sẽ xem xét.”
“Đã , mau .” Trương Tiểu Oản Hoài Mộ ngoan ngoãn trong n.g.ự.c thì liếc mắt một cái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-305.html.]
Ba cái thành trấn là cái dạng gì Uông Vĩnh Chiêu qua với nàng. Hắn vạn tuế gia chọn tới chọn lui bản đồ, cuối cùng đem ba chỗ hiểm ác nghèo nhất cho .
Mặt khác Tĩnh Hoàng còn cho ngày Thiện Vương về kinh, bá tánh nơi biên cương đành nhờ vị tiết độ sứ như vì nước vì dân dốc sức bảo vệ cho vững ba nơi . Ngụ ý là Uông Vĩnh Chiêu cứ tiết độ sứ cả đời , đừng nghĩ tới chuyện trở .
Lúc Trương Tiểu Oản xong thì , Uông Vĩnh Chiêu nhíu mày nàng một lúc lâu đó phất tay áo, dáng vẻ tức giận nhẹ.*******
Đi một nửa đường ít dìu già dắt trẻ xe bò, xe ngựa gia nhập đội ngũ của bọn họ. Binh lính thiết bài (thẻ sắt) trong tay bọn họ liền bố trí cho bọn họ theo đội ngũ. Đợi đến Vân Châu thì cả đợi ngũ dài mấy chục trượng, là 3000 .
Lúc Trương Tiểu Oản cũng hỏi Uông Vĩnh Chiêu cái gì về việc . Đầu tiên là mười gia đình tới, lúc nàng mang theo hai bà tử chọn riêng mang theo chuyến . Bà Bảy và bà Tám cầm quyển sách ghi chép nhân , lấy đơn vị từng nhà mà tạo sổ sách. Sau đó nhiều chút loạn, Trương Tiểu Oản loạn, mỗi nhà bao nhiêu , bao nhiêu già, bao nhiêu trẻ nàng đều ghi rõ trong sổ sách.
Nửa đường Uông Vĩnh Chiêu cũng đem sổ sách trướng mục của giao cho nàng. Thế Trương Tiểu Oản mới mấy năm nay tòa núi bạc của Uông Vĩnh Chiêu đào rỗng vận chuyển tới Sa Hà trấn.
Lập tức Trương Tiểu Oản mới rõ Uông Vĩnh Chiêu sớm xây đường lùi cho bản . Nàng quả thật quá kinh ngạc đến mức ngây mà nam nhân mà bình thường dù nàng bình tĩnh cũng lâu một chút.
Uông Vĩnh Chiêu coi biểu tình kinh ngạc đến cực điểm của nàng là sùng bái. Hắn nhịn tự đắc hừ hừ, vẻ mặt đạm nhiên. Trương Tiểu Oản thấy thế thì bật , nhưng vẫn nể tình vịn cách tay tán thưởng , “Ngài thực ghê gớm.”
Quả thật ghê gớm, tính tâm của hoàng đế, cũng tiết chế dục vọng của chính .
Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì sắc mặt ôn nhu, gì thì binh ở bên ngoài xe báo cáo, “Đại nhân, đằng việc, mời ngài qua một chuyến.”