Uông Vĩnh Chiêu lập tức xốc bào mất. Sau khi trở về mệt đến mức gối lên đùi Trương Tiểu Oản ngủ, gì.
Dù xe ngựa lớn thế nào thì cũng vấn hẹp, cả cao lớn, trong xe ngủ thì vẫn rúc . Hắn duỗi nên Trương Tiểu Oản săn sóc thường dọn dẹp thứ sang một bên để thoải mái một chút.
Bên đường ít quan viên tới tìm Uông Vĩnh Chiêu. Hắn việc của , còn đoàn xe cứ việc của , cố ý chờ . Có khi tới hai ngày Uông Vĩnh Chiêu sẽ đuổi kịp, khi nửa ngày đuổi theo.
Lần , đám di nương và con vợ lẽ mang theo ai, tất cả đều do Uông Dư thị chiếu cố. Lúc Trương Tiểu Oản vội vàng chuẩn đồ đạc rời khỏi kinh nên cũng hỏi nhiều. Đến đường nàng cũng lười hỏi.
Trên đường cũng thoải mái, xe ngựa lâu sẽ khiến cả đau mỏi. Mọi theo cũng đều là gia quyến của binh, nếu vấn đề nhỏ thì Thính quản gia sẽ mang xử lý. Nếu vấn đề lớn ví dụ như trẻ con bệnh sốt cao nguy hiểm tính mạng thì để Trương Tiểu Oản xem xét. Cứ thế một đường càng ngày càng nhiều gia nhập, việc cũng vì thế mà nhiều hơn. Trương Tiểu Oản cũng vội đến xoay quanh, quá nhiều tâm tư hỏi đến chuyện của Uông Vĩnh Chiêu.
Nếu về xe ngựa nghỉ tạm thì nàng sẽ yên tâm chăm sóc , nếu thì nàng cũng tự vội việc của .
Cứ như thế một đường, ban đầu Uông Vĩnh Chiêu vội vàng xã giao với quan viên nên cũng cảm thấy gì nhưng tới Vân Châu, càng lúc càng gần Sa Hà trấn thì nhàn hơn. Vì thế bất mãn đối với việc Trương Tiểu Oản sáng sớm rời khỏi xe, di chuyển giữa đoàn xe đó mất hút, mãi tới sáng bảnh mới .
Lúc tới giờ cơm trưa, đoàn xe chọn một chỗ dừng ăn cơm. Trương Tiểu Oản lúc mới lên xe. Nàng tháo mũ rèm che xuống, Uông Vĩnh Chiêu vốn định răn dạy nàng hai câu nhưng thấy khuôn mặt đỏ bừng tràn đầy mỉm của nàng thì lập tức ngừng miệng.
Bộ dáng của nàng lúc sinh cơ bừng bừng giống như đại thụ nghênh ngang phát triển, đến tóc cũng giống như đang lấp lánh……
Thấy Uông Vĩnh Chiêu nàng, Trương Tiểu Oản , “Hoài Mộ ?”
“Tiểu Sơn ôm cưỡi ngựa chơi .” Nhìn nàng tùy ý hỏi, Uông Vĩnh Chiêu duỗi tay chạm ấm nước thấy còn nóng mới đổ một chén cho nàng. Thấy nàng uống xong mới , “Bên ngoài lạnh, nếu ngoài thì mặc áo lông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-306.html.]
“Ai nha, , ……” Trương Tiểu Oản liên tục lắc đầu, “Gió cát lớn như , một bộ quần áo lông phí bao nhiêu thời gian mới . Nếu cứ thế mặc ngoài thì lúc về sẽ bẩn hết.”
“Nếu bẩn thì bỏ cái khác.” Uông Vĩnh Chiêu cho là đúng , tay vươn xoa mồ hôi chảy xuống má nàng hỏi, “Ngươi gì?”
“Nói đến cũng đúng là buồn ,” Trương Tiểu Oản đến đây thì nở nụ với cầm lấy tay mật , “Có nhà họ Đồng mới gia nhập từ Đại Đông. Bà bà nhà bọn họ mang cả con dê mang thai nhà theo. Mới con dê sinh con, thấy thì tò mò xem. Ai ngờ qua, rõ đường nên vụng bề đánh nghiêng lồng gà gác xe ngựa của bọn họ. Cứ thế, ba con gà mái, hai con gà trống tay thả chạy mất, mà dê bên thì còn đang bận sinh con. Mọi lo hết việc thế là tự đuổi gà. Ai thủ của vài năm nay hoang phế, bắt con thì con chạy mất. Ta còn đang bắt cả năm con, nhưng chạy hai vòng lớn mới bắt 2 con, còn là khác bắt hộ. Cả cũng vì thế mà đổ mồ hôi đầm đìa.”
Nhìn thấy khuôn mặt nàng vui mừng, đôi mắt đen bóng lóe sáng, Uông Vĩnh Chiêu cong khóe miệng , “Đã bao lớn , phía bắc dù đến trưa vẫn sương lạnh, đừng chạy loạn khiến thể hỏng mất.”
“Sao mà thế ……” Trương Tiểu Oản đến đây thì chút thất thần, ngoài cửa hỏi, “Tiểu Sơn khi nào sẽ mang Hoài Mộ về ?”
“Bảo gọi về .” Uông Vĩnh Chiêu thấy nàng gặp con thì nhàn nhạt .
“Được……” Trương Tiểu Oản xong thì buông một bàn tay đang nắm tay , vén mành lên gọi bên ngoài, “Bình bà, Bình bà, giúp kêu tiểu công tử trở về, là gặp .”
Dứt lời nàng đầu với Uông Vĩnh Chiêu, “Hoài Mộ hiện nay chỉ dính Tiểu Sơn, cũng thích tìm nữa . Hắn còn dính bằng ngài……”
Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì buồn , vươn tay búng trán nàng, ôm nàng kéo lòng.
“Trên đều là mùi mồ hôi.” Trương Tiểu Oản trong n.g.ự.c , thoải mái mà thở một dài, miệng vẫn như thế.
“Ừ.” Uông Vĩnh Chiêu ngửi ngửi tóc nàng, quả thật mùi mồ hôi nhưng chán ghét. Hắn trong xe, để nàng xuống theo. Tay tùy ý sờ mái tóc ướt mồ hôi của nàng, lười biếng , “Lại qua ba ngày nữa là tới Sa Hà trấn, sẽ cho chuẩn thau tắm thật lớn để ngươi thể tắm gội sảng khoái một trận.”