XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 308
Cập nhật lúc: 2025-01-08 01:19:10
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Tiểu Oản cầm thức ăn trở về lấy cho hai cha con mỗi một bát cháo. Nàng hai ăn mới duỗi tay cầm khăn ướt lau mồ hôi, lấy tay nải đặt giường, mở bao giấy dầu lấy thịt bò muối .
Thịt béo nước nhiều, cắt thành mảnh nhỏ nhét giữa bánh bánh kẹp. Nàng đưa cho con trai của , Uông Hoài Mộ là yêu thích thịt bò nên lập tức buông bát cầm lấy bánh gặm.
Trương Tiểu Oản cắt hai miếng to nữa đặt trong hai miếng bánh áp chảo cho Uông Vĩnh Chiêu. Hắn thèm ngước mắt đón lấy ăn. Trương Tiểu Oản thì tự cầm lấy một miếng bánh ăn. Nàng Uông Vĩnh Chiêu ăn chút mau, sợ là đói lắm nên nàng cắt một miếng thịt, kẹp ở miếng bánh còn của , đưa qua cho .
Uông Vĩnh Chiêu giương mắt nàng một cái, đón lấy bánh, bẻ thịt bên trong đưa tới bên miệng nàng. Trương Tiểu Oản ăn hết, con trai bên thấy ăn cả miếng bánh chỉ còn một ít thì nàng cũng vội nuốt thịt trong miệng với , “Uống ít cháo nữa.”
Nàng lường ngoài chơi một hồi sức ăn cũng sẽ lớn hơn ngày thường nên cắt thêm ít thịt bò, thái cực mỏng rải trong bát cháo cho . Uông Hoài Mộ thấy thế thì ánh mắt rời mà nàng.
Đợi ăn xong nàng đổ cháo bọn họ ăn hết bát . Vì nàng lấy bát to nên lúc cũng một bát cháo lớn, còn thừa một ít nữa. Nàng ăn chậm, hai cha con họ ăn nhanh nên nàng mới ăn một nửa bọn họ ăn xong. Trương Tiểu Oản cũng nghỉ đũa hỏi bọn họ, “No ?”
“Ừ no .” Uông Vĩnh Chiêu gật đầu nhàn nhạt , tay đón lấy khăn nàng đưa để lau miệng.
“Con cũng no .” Uông Hoài Mộ ôm bụng lớn tiếng đáp, lúc Uông Vĩnh Chiêu duỗi tay qua thì cũng duỗi đầu tới để cha giúp lau miệng.
Nghe hai cha con chuyện, Trương Tiểu Oản bọn họ đó cúi đầu ăn đồ của . Mới uống nửa bát cháo thì trong bát nhiều thêm một miếng thịt. Nàng ngẩng đầu thấy Uông Vĩnh Chiêu đang cầm d.a.o nhỏ cắt thịt. Trương Tiểu Oản vội duỗi tay buông bát cản , miệng , “Ta no , bụng sắp căng tròn đây .”
Nói xong nàng lấy con dao, gói thịt , thả trong tay nải. Cất tay nải xong nàng đầu thấy Uông Vĩnh Chiêu đang nhíu mày nên Trương Tiểu Oản , “Thật là no , ngài đừng .”
Lúc Uông Hoài Mộ bò lên nàng, ghé tai bên bụng nàng ngóng đó với cha , “Phụ , mẫu quả là no , con thấy tiếng kêu.”
Trương Tiểu Oản mừng rỡ tiếng, “Đây là ai dạy con?” Nói xong nàng ôm lên để bên Uông Vĩnh Chiêu, còn tiếp tục ăn.
“Tiểu Sơn thúc , đói thì bụng sẽ kêu vang.” Uông Hoài Mộ lớn tiếng , “Cha cũng bảo con canh mẫu ăn cơm, để tránh mẫu đói.”
“Đã , mẫu sẽ ăn nhiều.” Trương Tiểu Oản gật đầu . Nàng ăn nhiều, nếu no thì việc? Hơn nữa hiện nay thức ăn cũng dồi dào, nàng cũng sẽ khó xử bản .
so với bình thường thì nàng ăn chậm hơn nhiều. Làm chị gái, ngần năm, nàng quen chăm sóc khác, đợi bọn họ ăn xong nàng mới ăn những thứ còn . Con trai nàng còn nhỏ nên hiểu, một đường Uông Vĩnh Chiêu chủ yếu dùng bữa bên ngoài, chỉ thi thoảng mới dùng bữa trong xe với bọn họ nhưng ngờ để ý thấy.
“Ăn xong , đừng chuyện.” Lúc Uông Vĩnh Chiêu nhíu mày quát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-308.html.]
Trương Tiểu Oản mỉm , rũ mắt uống một ngụm cháo nguội, nhanh chóng ăn hết. Cháo quả thực sắp nguội hết .
******
Đoàn di chuyển thêm hai ngày nữa, đến ngày thứ ba bọn họ rốt cuộc cũng tới Sa Hà trấn.Lúc là buổi chiều, sa mạc nổi gió, cát vàng khắp nơi. Trong khí mà một mảnh cát mỏng, dù thế thì tinh thần vẫn rung lên vì tới đích.
Nơi về sẽ là nhà của bọn họ.
Vì hiện tại tìm nguồn nước ở Thiết Sa trấn, ở bên đó chỉ đủ nước cho 50 ở nên hiện tại bọ họ ở Sa Hà trấn. Ở đây bốn cái giếng, còn một ít tới trấn Bạch Dương bên cạnh, nơi đó dễ sống hơn một chút.
Sa Hà trấn Uông Vĩnh Chiêu coi là chủ trấn, đám Trương Tiểu Oản và những gia quyến theo tiến thì thấy tình hình cũng quá hoang vu. Những căn phòng đá xây dựng tươm tất, phía những cửa hiệu mặt tiền lát đá phiến, cho dù ở một mảnh cát vàng nên cũng quá , nhưng cũng vài phần mới mẻ.
Phủ Tiết Độ Sứ cũng xây dựng cực kỳ uy nghi nhưng vẫn xong. Đá xây nhà còn thô ráp mài giũa cho mượt mà nhưng Trương Tiểu Oản thật sự thích, khi tiến cửa lớn nàng ngừng xốc mành che lên phủ thô ráp nhà . Cho dù miệng cát thì mắt nàng cũng tắt ánh sáng.
Uông Vĩnh Chiêu phụ nhân kỳ quái , lúc nàng dừng thứ hai để xem một tảng đá lớn thì thể chịu nữa. Hắn vươn tay kéo nàng về phía hậu viện, miễn cho nàng đó hứng cát miệng mà vẫn vui mừng hớn hở, bộ dáng kích động che giấu nổi.
Bộ dạng nàng thế quả thực là kỳ quái, phu nhân kinh thành mà chỉ cần phụ nhân từ phía nam tới cũng sẽ biểu hiện như nàng. Cho dù là lúc tiến hoàng cung nguy nga lộng lẫy tráng lệ cũng thấy mắt nàng sáng đến thế , mặt nàng cũng hồng như bây giờ.
Trên thực tế, nàng diễm lệ đến nỗi môi cũng hồng rực, dù Uông Vĩnh Chiêu mấy ngày nàng từng trang điểm dù chỉ một chút. Hắn chút gấp chờ nổi mà kéo nàng đến hậu viện, thấy nàng bước quá chậm theo nổi bước , Uông Vĩnh Chiêu vui cúi bế nàng lên bước nhanh trong nhà chính ở hậu viện.
“Nước nấu xong ?” Vừa hỏi Giang Tiểu Sơn ở một bên.
“Đã xong, xong……” Giang Tiểu Sơn vội la lên, kéo bà Bảy và bà Tám xuống, thậm chí còn đợi bọn họ hành lễ.
Uông Vĩnh Chiêu cửa đá hòn đá giữ cửa, buông phụ nhân trong n.g.ự.c , thả màn trướng xuống. Thấy đôi mắt lấp lánh của nàng thì híp híp mắt, cúi qua.
“Đừng.” Trương Tiểu Oản , bọn họ quá bẩn. Thấy Uông Vĩnh Chiêu hô hấp nặng nề, nàng nhanh tay nhanh chân cởi quần áo và .
Mới bước thùng tắm xác thật lớn , mới tháo tóc của cả hai thì nàng Uông Vĩnh Chiêu đè ở cạnh thùng tắm, tê rần. Người gấp tới độ chờ nổi xông khiến Trương Tiểu Oản thất thanh kêu đau một tiếng.
chỉ một chút, Uông Vĩnh Chiêu dừng , thở hổn hển bên tai nàng. Trương Tiểu Oản thaáy thật là đáng thương thì khoanh chân bên hông , nhẹ nhàng , “Ngài động , nhưng nhẹ một chút, đừng mạnh quá cũng đau, ?”
Nàng xong lời thì Uông Vĩnh Chiêu ngẩng mặt lên, mắt đỏ bừng, tràn đầy dục vọng hung ác.