Lại qua mười ngày nữa mới sửa sang nhà kho. Trương Tiểu Oản khóa một cánh cửa kho cuối cùng mới xem như thể tạm thời nghỉ nửa .
Trong trấn thật nhiều việc, chỗ nào Trương Tiểu Oản tiện mặt nhưng lén tới tìm Uông Vĩnh Chiêu giúp đỡ nàng. Cứ thế tận lực an bài cuộc sống cho ở chỗ .
Như đều giúp đỡ lẫn , cũng chuyện . Cho dù vẫn còn những tranh chấp nho nhỏ nhưng khi đối mặt với những bên ngoài thì bọn họ thể đoàn kết, thể kết thành một khối.
Con đều như thế, tạm thời đoàn kết sẽ khiến nội tâm bọn họ an hơn, thích ứng nhanh hơn với cảnh.
Sau chuyện xảy thì lúc đó giải quyết , còn mắt chính là nhanh chóng dàn xếp để tiếp tục cuộc sống hàng ngày.
Bởi vì tháng sẽ binh sĩ cận chuyển cây tới đây, thức ăn sẽ chuẩn nhiều nên Trương Tiểu Oản phái ba bà tử bên ngoài việc. Bọn họ sẽ theo vệ của Uông Vĩnh Chiêu liên hệ với những nữ nhân và trẻ em thể tới việc.
Trương Tiểu Oản 300 phụ nhân cường tráng vì thế Bình bà và bà Bảy, bà Tám cũng lựa chọn từng một, chọn qua chọn mới đưa quyết định cuối cùng. Giống như đại phu nhân , bọn họ chọn tới việc chứ chọn tiểu thư phu nhân.
Bên các bà tử chọn gần trăm mang trong phủ. Mấy ngày nay Trương Tiểu Oản mang theo Đại Trọng cùng vợ ít việc, cũng chỉ bảo bọn họ chút sự tình để bọn họ mang theo những tức phụ quen thuộc công việc trong phủ, quen thuộc cách nấu ăn để đến lúc đó thể đồ ăn.
Lúc nhóm lương thực đầu tiên từ Trung Nguyên bên vận chuyển tới. Trong phủ bận rộn, Trương Tiểu Oản ở trong phủ vội đến chân chạm đất, khi mệt đến nỗi cơm cũng ăn . Trên quãng đường mấy tháng bôn ba nàng ốm một nào thế mà mới qua mười ngày nàng ốm một ít thịt, Binh bà tử gấp đến độ buổi sáng cũng dám chạy ngoài chọn nữa mà đốt bếp nhỏ nấu đồ ăn bổ dưỡng cho nàng.
Ai Trương Tiểu Oản cưỡng bức chính ăn nhưng ăn bao nhiêu nôn bấy nhiêu, khi mật xanh mật vàng cũng nôn hết. Ở lúc nàng nôn trời đất cuồng thì Uông Vĩnh Chiêu trở về một tháng xa nhà.
Buổi trưa về đến trong phủ, cửa Thính quản gia lo lắng chạy tới với , “Phu nhân hai ngày nay ăn chút cơm canh nào.”
“Sao thế ?” Uông Vĩnh Chiêu đến trong phủ, sắc mặt vốn nhu hòa nay nghiêm khắc lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-313.html.]
“Cái ……” Thính quản gia cúi đầu, nghĩ nghĩ , “Có lẽ là do mệt?”
“Không bảo ngươi để ý chút ?” Uông Vĩnh Chiêu trừng mắt ông một cái đó ném roi ngựa, nhanh đến hậu viện.
Hắn cửa thaáy tiếng nôn mửa, đợi đến đại phòng thì thấy phụ nhân đỡ cái bàn phun một cái chậu. Hắn bước nhanh qua hỏi, “Sao thế?”
Trương Tiểu Oản thấy giọng thì nôn vài tiếng, thật sự phun nữa mới vỗ về n.g.ự.c miễn cưỡng với Uông Vĩnh Chiêu. Nàng còn chuyện, Uông Vĩnh Chiêu chỉ mặt nàng hít một thật sâu mới gọi Giang Tiểu Sơn , “Đi mời Hoàng đại phu tới.”
Tiểu Sơn đại phu nhân đột nhiên gầy ít, sắc mặt tái nhợt thì vội vàng lui xuống, một đường cưỡi ngựa mời quân y tới.“Không việc gì, nghỉ hai ngày thì .” Trương Tiểu Oản đỡ cái bàn, với với vợ Đại Trọng ở bên cạnh, “Đi gọi nấu nước, nâng đến tắm phòng .”
Vợ Đại Trọng lo lắng mà nàng một cái hành lễ và ngoài. Lúc phòng trong chỉ bốn binh theo Uông Vĩnh Chiêu, Trương Tiểu Oản phất phất tay với bọn họ, ôn hòa , “Đi nghỉ ngơi , đại nhân để chăm sóc là .”
Sắc mặt Uông Vĩnh Chiêu , thấy nàng thế thì gì. Đợi cho lui hết mới lạnh mặt , “Ngươi thế còn chăm sóc ?”
“Ọe……” Trương Tiểu Oản nôn một trận khiến Uông Vĩnh Chiêu hãi đến độ mặt đen thối. Hắn chần chờ một chút bên cạnh vỗ lưng cho nàng đó rống với ngoài cửa, “Còn mau gọi đại phu tới, lúc ở các ngươi chăm sóc phu nhân thế nào hả?”
Nghe thấy tiếng gào điên tiết của , Trương Tiểu Oản trấn an nhưng khổ nỗi dày cứ chua, cảm giác buồn nôn cứ dâng lên khiến nàng căn bản thể chuyện. Chờ nôn xong trận , trong rốt cuộc cũng dễ chịu thì nàng mới súc miệng, về phía Uông Vĩnh Chiêu. Thấy cau mày , nàng với , “Ngài phơi đen ít.”
Uông Vĩnh Chiêu bực , “Chớ bậy.”
“Ta việc gì.” Trương Tiểu Oản đỡ cánh tay dậy, với , “Chúng về phòng , đổi quần áo cho ngài.”
“Ngươi đợi đại phu tới.” Uông Vĩnh Chiêu hất tay nàng , tới một bên cởi tấm áo choàng dính cát quăng xuống một bên mời về bên cạnh nàng. Trương Tiểu Oản thấy thế thì rót cho chén nước, thấy một uống xong thì rót một chén nữa. Hắn uống một năm chén mới thôi, nàng cầm khăn lau miệng cho .
Uông Vĩnh Chiêu ngẩng đầu nàng mới nửa dựa ghế, tùy ý để nàng sửa sang cho .