XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 33

Cập nhật lúc: 2024-12-11 03:56:34
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời đột ngột của ông khiến Lưu Tam Nương trừng mắt, mặt ửng hồng. Bà như trẻ mấy tuổi, còn dáng vẻ quá tiều tụy nữa.

“Nương thật là mắt……” Trương Tiểu Bảo cũng đến choáng váng, mang khuôn mặt bảy phần giống Trương A Phúc mà câu Trương Tiểu Oản nhịn nở nụ .

“Tay nghề thật ……” Lưu Tam Nương vuốt quần áo , đó định cởi vì luyến tiếc.

“Mẫu cứ mặc cho ấm.” Kỳ thật vải dệt quá kém nên nàng khâu dày một chút để cho quần áo dáng hình. Nếu vải hơn, màu sắc hơn thì Trương Tiểu Oản còn thể thêm nhiều thứ đa dạng, khiến mặc càng hơn.

quần áo ở thôn Ngô Đồng cũng coi là cực kỳ . Lưu Tam Nương mà mặc ngoài sợ là nhiều sẽ vây quanh xem……

Nghĩ tới đây Trương Tiểu Oản đột nhiên lóe linh quang. Nàng với Lưu Tam Nương, “Mẫu mặc quần áo ngoài dạo, nếu hỏi ngài quần áo thế nào thì ngài cứ là do tay nghề học ở nhà đẻ. Ngài xem, sắp đến năm mới , trong thôn chúng khả năng sẽ nhà quần áo mới. Nếu cũng nhà sửa quần áo cũ. Nếu bọn họ thể để chúng thì ngài cứ mang vải về. Chúng sẽ lấy công quá cao, một kiện quần hoặc áo lấy một ống gạo, nguyên một bộ thì lấy một ống rưỡi, nếu sửa quần áo thì năm cái tính một ống gạo.”

“Cái ?” Lưu Tam Nương do dự hỏi, dáng vẻ cũng như đang suy nghĩ.

“Được, con hỏi qua, nếu trấn một cái quần hoặc áo mất năm đồng, một bộ là 8 đồng. Gạo tính ba đồng một cân, trong thôn chúng một ống lương đa phần cũng là một cân. Như tính thì một kiện xiêm y chúng may chỉ lấy ba đồng, mà tay nghề chúng cũng kém so với trong trấn.” Trương Tiểu Oản tính tính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-33.html.]

Lưu Tam Nương trả lời, chỉ tay Trương Tiểu Oản.

Trương Tiểu Oản , lặp lý do cũ nữa, chỉ , “Con , mẫu cứ yên tâm. Chỉ cần để con thì con sẽ khiến bọn họ chê .”

Trước khi xuyên qua, mỗi tháng công ty nàng sẽ cho một bộ quần áo cao cấp khiến tranh mua vì thế nàng cực kỳ tự tin với tay nghề quần áo mười mấy năm của sẽ trị ở thôn Ngô Đồng.

Đáng tiếc là ở chỗ may vá thể nuôi sống bản . Chỗ nghèo đói thì mấy nhà tiền quần áo mới chứ? Trương Tiểu Oản từng hỏi giá cả quần áo trong trấn, một tháng cho dù nhiều khách cũng chỉ 5 bộ xiêm y, tương đương 40 đồng tiền hoặc hơn mười cân gạo. Nếu trong nhà ruộng, chỉ dựa việc may vá thì thể nuôi sống nhà. Mà đó là còn khách hàng, nếu khách thì khả năng gạo cũng mà ăn, dễ dàng hơn ruộng bao nhiêu. Thế nên ở trấn Cam Thiện, nghề may vá cũng chỉ đủ để trợ cấp thêm cho gia đình chứ thể dựa đó kiếm tiền giàu.

Còn những câu truyện xuyên qua mà trong đó nữ chính thể dựa may vá kiếm bạc thì Trương Tiểu Oản càng nghĩ tới.

Hiện tại nàng ở cái chỗ nghèo khổ , nào trăm lượng bạc là đại phú hộ trong trấn. Nàng từng gặp phú hộ chợ, quần áo mặc cũng chỉ hơn vải bông một chút, còn lụa thì cả cái trấn thấy ai mặc.

Làm quần áo mới là công việc quan trọng nhất trong năm của mỗi nhà. cho dù nàng thể thêu hoa giống như thật thì cũng thấy nào tiền để mua, cùng lắm thì bọn họ chỉ xem náo nhiệt, chỉ trỏ mà thôi.

Còn thêu túi tiền bán ư? Ở trấn Cam Thiện thì chuyện đó chỉ là mơ mộng vớ vẩn.

Lấy trấn Cam Thiện trung tâm, cộng hết trấn và năm cái thôn ở quanh đó cũng mấy tiền nhiều đến mức cần túi để cất. Cái gì gọi là đất nghèo thì cũng nghèo?

Loading...