XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 369

Cập nhật lúc: 2025-01-08 09:07:57
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến chiều tối Bình bà mới hồi phủ, Trương Tiểu Oản để Thính quản gia lui . Chờ cửa đóng mới xuống theo ý Trương Tiểu Oản đó nhẹ giọng với nàng, “Bộ dáng vị tiểu thư cũng coi như nhất đẳng.”

“Thế ?” Trương Tiểu Oản chờ bà Bảy rót cho uống hai ngụm xong mới mỉm hỏi, “Bộ dáng thế nào?”

“Mắt ngọc mày ngài, cử chỉ hào phóng, tiến thối thoả đáng, giữa mày càng khí khó .” Bình bà trầm giọng .

“Ừ.” Trương Tiểu Oản đạm mạc một tiếng.

Bình bà thấy nàng , nhẹ giọng tiếp tục, “Nàng là chủ ý, bên cạnh cũng bà tử, cách gọi thì hẳn là trưởng bối trong nhà. Lão nhân gia qua là hiểu chuyện rõ ràng.”

“Thế thì .” Trương Tiểu Oản , “Nếu như thế thì thể yên tâm chút.”

Bình bà đáp nhẹ một tiếng “Vâng” đó , “Vị tiểu thư tiếng phổ thông còn chút khẩu âm, nhưng vẫn thể lưu loát, ngài cũng cần lo.”

“Xem là một vị cô nương thông minh.” Lúc cạnh cửa tiếng vang, là Đại công tử tới. Trương Tiểu Oản lên với Bình bà, “Mấy ngày nay nhờ ngươi lo lắng bên .”

“Mẫu , mẫu ……” Nàng mới dứt lời thì tiếng Uông Hoài Thiện hấp tấp truyền tới.

Bà Bảy mở cửa, Trương Tiểu Oản con trai cả cao lớn bước thì khỏi lắc đầu mắng, “Đã lớn như , sắp thành vẫn vội vàng thế hả?”

Uông Hoài Thiện to đến bên nàng, nhẹ cụng trán với nàng mới , “Con lớn thế nào vẫn là con ngài.”

Trương Tiểu Oản buồn , cố ý dùng đầu ngón tay chọc chọc trán , hỏi, “Có về con cũng hổ thế ?”

Uông Hoài Thiện cố ý nháy mắt với nàng , “Không chắc.”

Lúc các bà tử lui đóng cửa, Trương Tiểu Oản kéo xuống hỏi, “Mới từ chỗ phụ con về hả?”

“Vâng, con tới đây với mẫu vài câu còn binh doanh một chuyến. Còn chút chuyện giải quyết.” Uông Hoài Thiện lột vỏ cam, đó nhận lấy cạnh cửa.

“Có chuyện gì thì ngay.” Trương Tiểu Oản thấy như thế thì , “Người của phụ con đều ở ngoài cửa, trong viện đều là bà tử của .”

Uông Hoài Thiện thế thì hừ lạnh một tiếng , “Mẫu đừng xem thường ông , cũng đừng tin lời ông . Dưới bầu trời ai giảo hoạt hơn ông .”

Trương Tiểu Oản lắc đầu, vì Uông Vĩnh Chiêu biện giải cái gì mà chỉ ôn hòa thúc giục , “Nói .”

Uông Hoài Thiện gật đầu, trầm ngâm một chút mới nghiêng tới gần nàng, dựa tay ghế của nàng, nuốt miếng cam trong miệng mới nhàn nhạt , “Bình bà bà trở ?”

“Ừ.” Trương Tiểu Oản vươn tay vuốt tóc dài của , dùng tay chải nhẹ.

“Bà gì với ngài?”

“Nói tân nương tử của con thật là xinh .” Trương Tiểu Oản mỉm .

“À.” Uông Hoài Thiện gật gật đầu, thấy nàng thì cũng nở nụ , “Cái con để ý, cảm thấy cũng chẳng .”

Trương Tiểu Oản vỗ nhẹ đầu , than thở, “Không tân nương tử của như thế.”

“Không ai bằng ngài.” Uông Hoài Thiện cho là đúng.

Trương Tiểu Oản nặng nề mà đánh đầu , giọng điệu nghiêm khắc , “Cũng cho như thế.”

“Con , con chẳng với ai, chỉ với ngài.” Bị nàng đánh một cái Uông Hoài Thiện lập tức tủi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-369.html.]

“Không con thích nàng ?”

“Thì thích, nhưng thích vẻ ngoài của nàng……” Uông Hoài Thiện thầm, “Tâm địa của nàng , giống những vị cô nương trong ngoài bất nhất, nhiều mưu mô. Con thích nàng thế , so với khác thì nàng đều hơn.”

Trương Tiểu Oản thấy chút thích hợp trong , “Con rõ xem, hôn sự thành?”

“Giống trong thư con gửi ngài thôi.” Uông Hoài Thiện đầu nàng .

Trương Tiểu Oản lên tiếng, nàng chỉ mặt lạnh xuống. Qua một hồi Uông Hoài Thiện mới lặng lẽ đầu, thấy sắc mặt nàng lập tức cũng xụ mặt, “Con mới về ngài giận con ?”

Trương Tiểu Oản lạnh lùng mà một cái, rót một chén nước ấm cho . Uông Hoài Thiện đón lấy uống hai ngụm, bùi ngùi thở dài một tiếng buông chén nhẹ nhàng bên tai nàng.

Sau khi xong Trương Tiểu Oản cũng thở dài, “Thật là đứa trẻ , con đối xử với nàng.”

“Con , ngài yên tâm.” Uông Hoài Thiện mặt mày trầm , “Con sẽ bảo hộ nàng chu .”

Trương Tiểu Oản mỉm khuôn mặt trấn định tự nhiên của con cả, trong lòng thở dài. Cuối cùng cũng trưởng thành, trong lòng chủ kiến của minh, nhiều chuyện nàng chẳng thể nhúng tay.

Hai cha con nhiều chuyện giấu nàng, bọn họ đều vì cho nàng nên nàng cũng coi như .

Ở Đức Dương phủ của Sa Hà trấn, vì gần đó một giếng nước nên khi Tiết Độ Sứ đại nhân tiếp quản trấn sửa chữa nhà cửa nơi đây, gọi nó là Đức Dương phủ. Lúc một vị quan trong trấn ở đây, nhưng hộ nhân gia lặng lẽ dọn tháng 11 năm nay. Tiết Độ Sứ cho qua xử lý, để chỗ cho tiểu thư của Thổ Ty ở.

Trong Đức Dương, khi bà tử của Tiết Độ Sứ phủ mới ở đội ngũ đưa dâu qua Tiết Độ Sứ phủ trở về truyền lời lén cho Mộc Như Châu. Nàng xong thì mặt trắng bệch.

“Bà ngoại……” Mộc Như Châu ghế nắm c.h.ặ.t t.a.y bà ngoại , “A cha hận như thế ?”

“Đừng sợ,” bà ngoại thương tiếc ôm lấy đầu nàng , “Thiện Vương với cháu để cháu đừng sợ gì, còn .”

đó là vị mẫu kính trọng nhất, nếu bà thích thì ?”

“Chỉ cần việc đúng thì bà sẽ thích cháu……” Bà ngoại thương hại nàng , “Tiểu Kim Muội, cháu xem bộ dáng của , bây giờ mới là ngày đầu tiên mà cháu từ con phượng hoàng kiêu ngạo biến thành con chim tước nhỏ bé hãi hùng. Cháu đừng quên chính cháu dùng sự dũng cảm kiên cường mới thuyết phục Thiện Vương.”

Mộc Như Châu xong thì hít hai , sắc mặt dần khôi phục bình tĩnh. Sau đó nàng ôm eo bà ngoại, đầu dựa bụng bà , “Còn may ngài tới cùng cháu, nếu ngài thì cháu gì đây?”

“Không cháu vẫn sẽ ……” Bà ngoại vỗ về mái tóc nàng , khuôn mặt tang thương chút gợn sóng , “Cháu gặp gỡ , thích chức tỏ A Mộc tộc và thích hợp. Đây là vận mệnh của cháu, con , bà ngoại ủng hộ cháu. vận mệnh là một phần, Thánh Mẫu của tuyết sơn sẽ phù hộ cháu, đừng sợ.”

“Cháu sợ.” Mộc Như Châu nhắm mắt, nuốt chua xót nghẹn ở cổ họng xuống.

Quả thật nàng sợ, nếu sợ thì nàng sẽ tới bước , cũng sẽ dùng dũng khí thuyết phục Thiện Vương của Đại Phượng triều đồng ý cưới nàng Vương Phi của . Chẳng qua nàng thương tâm vì bất kể xuất sắc thế nào thì vẫn A Phụ đại nhân yêu thương thương như nàng .

“Bà ngoại……” Qua một hồi Mộc Như Châu động tay nắm chặt eo bà ngoại .

“Không……” Bà ngoại lập tức hiểu ý nàng, ánh mắt vẩn đục lập tức sắc bén hơn, “Hiện tại cháu thể tay, thể tự bẩn tay đại hôn .”

dù cháu thoái nhượng cũng sẽ khiến bọn họ dừng tay.” Mộc Như Châu rũ mắt nhẹ nhàng .

“Hiện tại thể, cháu nhẫn nhịn.” Bà ngoại dùng ánh mắt sắc bén thẳng nàng, “Lúc chúng gặp phụ mẫu của Thiện Vương, bọn họ là thế nào, khi cháu trải qua đại hôn và trở thành Thiện Vương Phi thì tuyệt đối tay. Cháu tuyệt thể động tay, thể bày nhược điểm của . Cho dù cháu tự bảo vệ thì đang trúng kế kẻ khác ?”

Mộc Như Châu thế, nghĩ tới việc tay phát hiện, hôn sự sợ là sẽ…… Nghĩ tới đây thì lưng nàng rét run, đến mắt cũng chậm rãi trầm xuống, chút bi thương biến mất hầu như còn.

Màn đêm buông xuống, trong phủ Tiết Độ Sứ ăn tối. Uông Hoài Thiện theo Uông Vĩnh Chiêu tới tiền viện, Trương Tiểu Oản cùng Uông Hoài Mộ và Uông Hoài Nhân đang chơi đùa đó giao bọn họ cho vợ Tiểu Sơn để nàng cho hai đứa nhỏ sườn phòng ngủ sớm.

Lần Mộc phủ cử một vị tiểu trưởng lão của A Mộc tộc đưa dâu, thanh danh thì dễ nhưng quan trọng gì. Uông Vĩnh Chiêu vẫn tiếp đón ông theo ở sảnh đường tiền viện, Trương Tiểu Oản cũng bố trí cho bọn họ ở nơi nàng tỉ mỉ chuẩn cho Thổ Ty.

Loading...