Sau khi lấy tinh thần mấy ngày thì Đại Phượng triều đón năm mới. Sự kiện cuối cùng cũng tăng thêm chút náo nhiệt vui mừng cho thôn trang. Mọi nhà còn yên ắng khiến ngoài qua còn tưởng chỗ ở nữa.
Trương Tiểu Oản vốn tưởng rằng lúc ăn tết, thời tiết lạnh thì cho dù gia đình khó khăn đến cũng sẽ tìm cách mua chút đường về ăn. tình huống vẻ tệ hơn nàng tưởng tượng. Đường , bởi vì chẳng ai ngoài mua bán gì. Chờ đến tối giao thừa nàng cũng chỉ thấy vài tiếng pháo ít ỏi.
Nhà lão Điền thúc ở bên cạnh cũng vói qua vách cỏ mà chúc mừng năm mới.
Chỗ thực sự quá nghèo, đến ăn tết cũng khí gì.
Hoàng hôn cùng ngày Trương Tiểu Oản cố tình ở cửa, khói bếp lượn lờ nóc nhà. Lúc nàng mới chân chính cảm nhận đang ở Đại Phượng triều, tại thôn Ngô Đồng. Nàng đang ở chỗ ăn tết chứ ở một hòn đảo cô độc bên cạnh chỉ hai gia đình nữa còn ngoài ai.
Đây là năm đầu tiên Trương Tiểu Oản trải qua ở thời đại . Nó cô đơn quạnh vắng đến nỗi trong lòng nàng cũng thấy lạnh lẽo. Mọi phong cảnh và náo nhiệt kiếp xẹt qua trong đầu nàng khiến nàng nhịn cảm thấy buồn bã. khi thấy hai đứa em trai thì nàng đành lòng, cố vực tinh thần dậy. Nàng thương lượng với Lưu Tam Nương thịt một con thỏ, để bữa cơm tối 30 thêm phong phú, coi như ăn tết.
Cho dù cố gắng vực dậy tinh thần từ trong tuyệt vọng nhưng một năm qua , Trương Tiểu Oản vẫn cảm thấy bất lực. Chỉ thực sự đặt trong cảnh, nàng mới hiểu con gái nhà nghèo bao nhiêu gian nan.
Đừng đến giàu, chỉ cần đảm bảo cho cả nhà ăn cơm no là vấn đề lớn khiến một gần 30 tuổi ở kiếp như nàng bất lực.
Lúc ở trong núi nhặt đồ ăn, bắt chút động vật lấy thịt, ăn vài bữa cơm no thì nàng còn tưởng thể vực cái nhà dậy nhưng thời tiết lạnh băng bên ngoài, ai dám ngoài thì nàng cảm thấy hiện thực đang cố với nàng rằng đừng mơ mộng hão huyền. Chỉ sợ những ngày sắp tới còn khó khăn hơn nàng tưởng tượng nhiều.
Hai ngày Trương Tiểu Oản càng trở nên trầm mặc hơn dĩ vãng. đến sáng ngày thứ ba, một giấc ngủ dậy, nàng phát hiện băng tuyết cứng rắn bắt đầu tan , vết nước uốn lượn……
Chỉ thấy Lưu Tam Nương cũng khó khi lộ ý với Trương Tiểu Oản, “Xem năm nay mùa xuân đến sớm hơn mùa xuân năm ngoái. Qua mấy ngày nữa thời tiết sẽ hơn, mấy đứa cũng thể ngoài chơi.”
“Sao thời tiết đột nhiên ấm áp ?” Trương Tiểu Oản bọc áo bông kín đó ngoài ngó một vòng về hỏi, “Không đến giêng mới ấm áp lên ?”
Chẳng lẽ thông tin lúc nàng hỏi sai ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-37.html.]
“Ấm áp……” Lưu Tam Nương gật đầu , ý mặt mang theo vài phần ý nhị nhẹ nhàng, “Năm mùa xuân cũng tới sớm nhất trong vòng ba đến 5 năm nay. Mùa xuân năm cũng tới sớm hơn thế nên chúng nghĩ năm nay mùa xuân hẳn là tới muộn.
mùa đông năm nay lạnh hơn những năm vì thế mùa xuân đến sớm cũng ……”
Trương A Phúc bên bà gật đầu phụ họa, “Năm nay lạnh hơn thật, vì thế mùa xuân hẳn là tới sớm. Trước cũng là thế ……”
“Tới sớm ư?” Trương Tiểu Oản nhíu mày, tuy nàng rõ Đại Phượng triều cuối cùng khí hậu quỷ quái gì nhưng ấm áp đến sớm vẫn hơn đến muộn. Mỗi ngày đều rúc trong nhà chỉ ăn thì lương thực ở chứ? Không đói c.h.ế.t mới lạ .
Mùa xuân tới , cho dù Đại Phượng triều cổ quái thế nào thì mùa xuân đến cũng khiến vạn vật thức tỉnh. Động vật trong núi hẳn cũng thức dậy, mà Trương Tiểu Oản cũng nhịn thở một .
Dù nữa thì ông trời cũng tuyệt đường của . Lúc nàng lo lắng lu gạo trong nhà sắp thấy đáy, nấm và mộc nhĩ cũng sắp ăn hết thì thời tiết cuối cùng cũng kịp thời ấm áp hơn.
Lúc Trương Tiểu Oản ngẩng đầu nghênh đón ánh mặt trời ấm áp thì nhịn nhẹ nhàng mấp máy miệng mắng một câu “Ông trời c.h.ế.t tiệt …”. Suốt ba tháng thời tiết lạnh giá nàng suýt nữa thì chịu nổi.
Nói xong câu đó nàng khổ lắc đầu, “Thiếu chút nữa ông đùa c.h.ế.t .”
*********
Mùa đông đầu tiên ở Đại Phượng triều của nàng cứ thế trôi qua. Mặt trời chiếu mấy ngày thì tuyết rơi. lúc mặt trời độ ấm, tuyết cũng sẽ tan, so với lúc thì thoải mái hơn nhiều.
Hơn nữa tuyết rơi báo hiệu một năm bội thu. Bởi vì trời tuyết thì đất sẽ nước, hoa màu sẽ lớn lên xanh .
Trời tuyết mấy ngày đó ngừng . Trương Tiểu Oản phát hiện thời tiết lúc đó thực sự ấm lên, trong thôn cũng bắt đầu hoạt động trở . loại náo nhiệt vẫn mang theo chút ảm đạm của mùa đông.
Trải qua mùa đông lạnh lẽo , ít nhà đông lạnh chết. Hiện tại thời tiết ấm áp lên thì đều bọc nhà , đào đất chôn cất, vô cùng sơ sài, đến tấm bia đá cũng .
Sự tàn khốc của cuộc sống lúc phơi bày hết còn gì. Mạng chính là yếu ớt như thế, ăn đủ no mặc đủ ấm thì chỉ con đường chết.