XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 373

Cập nhật lúc: 2025-01-08 13:38:12
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Vĩnh Chiêu nhanh cửa, lúc qua hành lang thấy hai đứa nhỏ chân run rẩy thì giữa mày hiện lên một mạt chán ghét, bước chân cũng ngừng . Hắn mang theo hộ vệ , thấy Uông Hoài Thiện đang cạnh cây vạn tuế bên cửa.

Uông Hoài Thiện mới cõng Mạnh đến sân của , cùng Chân bọn họ ở cùng một chỗ. Lúc thấy chờ xuất hiện thì vội tiến lên hì hì chắp tay , “Phụ đại nhân.”

Uông Vĩnh Chiêu lạnh lùng liếc một cái, mặt lãnh khốc với Thính quản gia, “Con vợ lẽ yếu ớt, vốn nên ở kinh thành tĩnh dưỡng. Đại hôn của đích trưởng bọn họ ở kinh thành là , cũng coi như kính ý, một đường đổ bệnh tới Sa Hà trấn. Người còn tưởng bọn họ tới đem theo đen đủi cho trưởng của .”

Hắn cái thì đừng Uông Hoài Thiện gì mà Thính quản gia cũng cúi đầu, vì lời của mà trong lòng cả kinh hiểu gì. Ý tứ trong lời cho thấy cực kỳ ghét hai đứa con vợ lẽ , trong giọng hề chút tình cảm nào.

Uông Hoài Thiện vốn tới xem Uông Vĩnh Chiêu xử trí hai đứa con vợ lẽ thế nào, vì hai đứa con vợ lẽ gánh ác danh. hiện tại thấy Uông Vĩnh Chiêu lời mới hiểu lời là ý gì.

Mẹ ở trong mắt cha của chỉ chân chính thuận theo mới thể lọt mắt ông , cho dù là con đẻ nhưng nếu ông thích thì sợ là cũng sẽ chẳng nhận chút mềm lòng nào. Năm đó nàng , ông sẽ chỉ đối xử với như thế, mà đối với những nữ nhân và mấy đứa con ông thích cũng sẽ như thế.

Thuận theo thì sống, chống thì chết.

Trước quá tin, nhưng hiện tại xem cha của thật sự lãnh khốc bạc tình.

“Phụ ……” Uông Hoài Thiện chỉ lóe thất thần một chút nhếch khóe miệng mỉm , “Bất kể thế nào thì hai vị tới, vẫn nên để hạ nhân hầu hạ cho . Hài nhi sắp đại hôn , đừng để bọn họ bệnh mới .”

“Thính thúc,” Uông Vĩnh Chiêu , chỉ lạnh lùng gọi Thính quản gia , “Mang tiểu viện cở Tây Môn, thể yếu đuối thì dưỡng cho , đừng cửa gì.”

“Vâng.” Thính quản gia vội cong eo .

“Uông Tề.” Uông Vĩnh Chiêu gọi tâm phúc của .

“Có thuộc hạ!”

“Phái canh.”

“Thuộc hạ tuân lệnh.” Uông Tề hô một tiếng.

Uông Vĩnh Chiêu dứt lời cất bước về phía hậu viện. Hắn bước nhanh, Uông Hoài Thiện theo sát phía một câu nào với cha .

Uông Vĩnh Chiêu giam lỏng hai đứa con vợ lẽ thì trong lòng cũng tính toán với hai đứa. Hắn nhất định thể để bọn chúng ở hậu viện khiến nàng ngứa mắt, cũng càng để chúng tiếp xúc với hai đứa con trai của .

Hoài Mộ tâm tư quá mềm, Hoài Nhân còn nhỏ, cho dù hai đứa con vợ lẽ là do tâm đưa tới thì đừng mơ thể gây sóng gió gì trong phủ của .

“Đại tỷ.” Trương Tiểu Muội thấy chị bên cạnh cha đùa với con của cả và hai thì cũng ôm đứa con trai hai tuổi của qua.

“Tới đây, cho ôm một cái.” Trương Tiểu Oản vươn tay phía nàng.

Lúc Uông Hoài Nhân ở bên Trương A Phúc lên tiếng, xung quanh là mấy họ đang chơi với . Hắn thấy nàng bế khác thì vội vươn tay nhỏ với nàng, miệng vội kêu, “Mẫu , mẫu ……”

“Con cái đồ tiểu gây sự , để Mộ ca ca ôm con .” Mấy đứa họ đều vây quanh chơi vẫn còn tham lam bên . Trương Tiểu Oản khỏi buồn .

Uông Hoài Mộ thì nở nụ chắp tay với mấy họ đó qua bế Hoài Nhân lên. Trương Tiểu Oản hai em mật ôm chuyện thì mỉm một chút đó ôm con của Tiểu Muội nhẹ dỗ đôi câu mới trả cho nàng , “Muội qua phòng bên , lát tới.”

Nam nhân ở nhà chính, nội quyến ở nhà bên, Trương Tiểu Oản ôn nhu bảo về phòng bên. Hiện tại nàng ở nhà chính là vì Uông Vĩnh Chiêu còn về, Uông Hoài Thiện cũng ở nên chủ mẫu là nàng đón tiếp khách khứa, nếu nàng cũng về phòng bên .

Lúc ngoài cửa truyền đến tiếng báo lão gia trở về, Trương Tiểu Oản vội lên cửa đón, lúc thấy Uông Vĩnh Chiêu . Nàng vẫy tay với , lấy khăn nóng tay bà Bảy đưa lên ngẩng đầu mỉm với , “Chúng đang chờ ngài về để bắt đầu ăn cơm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-373.html.]

“Gọi đồ ăn lên .” Uông Vĩnh Chiêu nhẹ gật đầu, mặt bình tĩnh gợn sóng, ánh mắt cũng thế.

Trương Tiểu Oản hành lễ với với Đại Trọng, “Bưng đồ ăn lên .” Nói xong nàng Uông Vĩnh Chiêu một cái đó tới bên Uông Hoài Thiện sửa quần áo, mới mang theo bà tử về phòng bên.

Lúc nàng Uông Đỗ thị cùng Uông Thân thị đều lên, Trương Tiểu Oản vẫy tay với bọn họ, , “Mau , một nhà lắm lễ nghĩa thế gì.”

Lúc nàng dặn bà Bảy, “Ngươi tới cửa xem nếu Hoài Nhân nghịch ngợm thì ôm đây cho , đừng để quấy nhiễu các lão gia dùng bữa.”

Bà Bảy đáp “Vâng” đầu tới nhà chính. Trương Tiểu Oản xuống bên Lưu Tam Nương, dùng giọng thôn Ngô Đồng chậm rãi với bà, “Dùng cơm xong, ngài và phụ về viện nghỉ ngơi, thiếu gì thì với bà tử trong viện, các ngài đừng ngại, đó là con phái tới chăm sóc ngài và phụ .”

“Ừ.” Lưu Tam Nương gật đầu, cầm quả cam bóc vỏ vẫn ôm trong tay đến nóng lên đưa cho nàng, khuôn mặt già nua chậm rãi tươi tỉnh với con gái, “Ăn ngon, mau ăn .”

Trương Tiểu Oản Trương Tiểu Bảo gửi tin nên sớm Trương A Phúc cùng Lưu Tam Nương còn phản ứng nhanh nhạy như nữa, lúc chuyện việc đều chậm một nhịp so với đây. Cũng may thể hai vẫn , vấn đề gì lớn. Lần bọn họ nhất định tới xem Hoài Thiện. Bọn họ đường xa chạy tới, tâm ý trong đó nàng . Hiện tại nàng quả cam Lưu Tam Nương ủ đến nóng lên thì trong lòng lập tức chua xót.

Tuy thế nhưng bên ngoài nàng vẫn bình tĩnh mỉm với Lưu Tam Nương một chút , “Đã , mẫu , con ăn ngay đây.” Dứt lời nàng bẻ quả cam thành hai nửa nhét miệng ăn hết mới xoay với Uông nhị phu nhân và tam phu nhân, “Các cũng thế, ăn xong về sân của nghỉ ngơi, thiếu cái gì thì bảo nha bà tử đưa tới. Ta bận rộn, sợ là chuẩn thỏa, nếu chu thì hai ngươi cũng đừng trách đại tẩu.”

“Ngài gì chứ?” Uông Thân thị nhẹ giọng , “Chúng tới cả gia đình nhưng giúp phiền ngài. Ngài đừng khách khí khiến chúng hổ.”

Uông Đỗ thị Uông Thân thị giúp chút lời cầu tình mặt Trương Tiểu Oản nên dù ngày thường hai chị em dâu hiềm khách thì lúc những ân oán đó trở thành mây khói. Nàng vội gật đầu tán thành với Uông Thân thị , “Phải, tam đúng, đại tẩu chớ khách khí với chúng , bằng sẽ khiến chúng hổ dám gặp .”

Uông Thân thị , thấy nàng phụ họa theo thì nhịn nhoẻn miệng với Uông Đỗ thị. Nàng thấy thế cũng đáp , đó nửa cúi đầu. Dù lời Uông Thân thị chẳng qua lấy le mặt chị dâu cả nhưng nàng nhận ân tình của khác nên vẫn cảm ơn.

Nàng còn là vị Uông nhị phu nhân chưởng quản trong nhà, vì con nàng thể chịu thiệt với khác.

“Các ngươi cũng thế, chú ý một chút.” Trương Tiểu Oản về phía vợ Tiểu Bảo và Tiểu Đệ , “Bên lạnh, nhớ để ý phụ , mẫu và đám hài tử cũng đừng quên chính . Buổi sáng mặc nhiều một chút, đừng chạm nước lạnh. Nếu chỗ nào thoải mái thì nhanh chóng với , đừng giấu .”

“Đã , đại tỷ,” vợ Tiểu Bảo ôm đứa con gái ngoan ngoãn ở trong lòng , “Nhà chúng khỏe, ngài yên tâm. Trên đầu bao nhiêu mắt là đều chằm chằm bọn họ, nhưng cũng nhiều chuyện với ngài. Có điều mấy ngày ngài vội nên nghĩ đợi qua vài ngày nữa, đại hôn của Thiện Vương qua , gặp cháu dâu thì sẽ ăn vạ trong phủ vài ngày để với ngài thêm vài lời. Đến lúc đó ngài đừng chê chúng phiền, đuổi chúng về nhà là .”

Trương Tiểu Oản thế buồn , “Cái miệng bao năm vẫn ríu rít, chẳng khác gì tiểu cô nương năm đó.”

“Tính thế , đổi , ngài chịu khó .” Vợ Tiểu Bảo hé miệng , còn chút ngượng ngùng vùi đầu vai con gái.

Lúc vợ Tiểu Đệ vội tới nắm lấy mặt nàng , miệng nhẹ , “Để xem tẩu tử đỏ mặt nào? Ngày thường ở trong nhà ngài e lệ thì thôi, hôm nay tới mặt đại tỷ còn như , để xem da mặt bằng cái gì nào.”

“Cũng là do ngày qua an nên mới dưỡng thành tính tình kiều nộn như thế đó.” Hồ Tam Nương với vợ Tiểu Đệ thấy thế thì ngó qua xen mồm với Trương Tiểu Oản, “Tẩu tử, đầu mà ngài rảnh thì giáo huấn các nàng, một đám hiện tại đều quy củ chút nào hết.”

“Aizz, giáo huấn.” Trương Tiểu Oản thở dài, “ hung hăng mới xuống tay , sợ luyến tiếc.”

Nàng lời thì mấy đó đều . Vợ Tiểu Đệ và Tiểu Bảo đều đỏ mặt, ngượng ngùng cầm khăn che miệng .

Ăn cơm xong bận rộn, Trương Tiểu Oản ở trong phòng hạ nhân tới báo cáo thấy đều nghỉ ngơi thì lúc mới thở dài nhẹ nhõm một .

“Ngài cũng nghỉ .” Bà bảy bưng nước đây với nàng.

Trương Tiểu Oản lắc đầu với bà , mệt đến thể chuyện mà chỉ lôi kéo bà Bảy xuống còn uống một ngụm mới khàn giọng hỏi bà , “Eo đau ?”

“Không đau đau.” Bà Bảy vội .

“Hiện tại ngươi nghỉ , gọi con dâu của Hoa gia tới giúp các ngươi sắc thuốc, đều uống , nghỉ ngơi, đến tiền viện một hcút.” Trương Tiểu Oản dứt lời thì chống cánh tay lên ghế vịn mà lên.

“Ngài nghỉ ngơi !” Bà Bảy khỏi nóng nảy , “Giọng ngài khàn thế , nếu lão gia thì sẽ giận thế nào ?”

Loading...