XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-01-09 01:32:30
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Thân thị ở bên ngần năm cũng đại khái tính tình Trương Tiểu Oản. Nếu thì nàng tự nhiên cảm kích, nếu thì đừng trách nàng tàn nhẫn. Trương Tiểu Oản chỉ cần ngọt vài câu, xin là sẽ mềm lòng.

Trong lòng nàng hiểu rõ nên cũng việc tận lực, đối với Uông Đỗ thị cũng tôn kính thêm, nhị phu nhân ở bên ngoài chiêu đãi quan phu nhân, mặt thể diện còn chỉ lưng góp lực xử lý việc vặt trong phủ đến gọn gàng ngăn nắp. Cho dù phu nhân nhà ai tới đây rơi một hạt ngọc đầu thì nàng cũng thể kịp thời sai tìm về cho.

Trong nhà hai vị phu nhân quản gia đắc lực nên Trương Tiểu Oản cũng đỡ nửa việc. Vợ Tiểu Bảo, Tiểu Đệ cũng theo bên nàng mấy ngày, nàng việc, bản lĩnh tiếp đãi của hai vị phu nhân thì trong lòng hổ thẹn. Hai chị em âm thầm khổ, trong lòng đều nghĩ đây là chỗ thể so sánh. Quan phu nhân dễ , một bản lĩnh thì một gia đình lớn như thế, hạ nhân nhiều như thế quản thế nào?

Trương Tiểu Muội cũng vẫn luôn theo các nàng, tò mò mà . Ngày Trương Tiểu Oản ăn cơm trưa xong thì trở về phòng nghỉ nửa canh giờ tới nhà kho cùng Đại Trọng liệt kê đồ lặt vặt dùng tới dọn . Lúc Trương Tiểu Muội gõ cửa.

Bà Bảy mở cửa thấy là nàng thì , “Cô nãi nãi tới ư?”

“Bà bà, đại tỷ của ?” Tiểu Muội ngó bên trong.

“Tiến .” Trương Tiểu Oản ở trong phòng tiếng nàng thì cao giọng gọi.

Trương Tiểu Muội tiến thấy chị giường thì qua, Trương Tiểu Oản cho phép ở bên giường.

“Ai, .” Bà Bảy thấy thì cả kinh vội từ cửa chạy tới giữ nàng , kéo qua một bên chuyển ghế tới mới thở hổn hển , “Ngài .”

Ban đầu Trương Tiểu Muội ngây , đó hổ mà kéo đến ghế, còn chút lắp bắp hỏi chị , “Này, ……”

“Giường là chỗ lão gia thường nghỉ ngơi, ngoài phu nhân ai . Ngay cả tấm da dê đen là ngài tự tay lột xuống, ngài vẫn đừng lên mới . Nếu để ngài thì sẽ bực phu nhân.” Bà Bảy , “Nô tỳ rót cho ngài chén nhé? Ngài uống hoa ? Phu nhân thích nhất cái .”

Trương Tiểu Muội xong thì thoáng qua bà đó gật đầu, sắc mặt mật như . Bà Bảy cũng để ý chỉ hành lễ xoay ngoài.

hầu hạ phu nhân, nếu phu nhân tiện thì đương nhiên bà . Hẳn phu nhân cũng sẽ trách tội.

Trương Tiểu Oản dậy với Tiểu Muội đó vươn tay giúp nàng vén tóc bên tai nhàn nhạt , “Đại nhân là để ý, đừng trách.”

“Muội nào dám.” Trương Tiểu Muội vẫn một ít tủi , đôi mắt nàng lướt qua bộ lông dê màu đen , miệng chút hâm mộ , “Tỷ tỷ thật là mệnh , quả nhiên ngày lành.”

Trương Tiểu Oản thì ngẩn , giương mắt về phía nàng . Tiểu Muội miệng và ánh mắt đều kiêu ngạo, cách khác cả lời và linh hồn đều kiêu ngạo. hiện nay Trương Tiểu Oản sự kiêu ngạo đó từ giọng nàng .

đời cái gì đổi ? Trương Tiểu Oản , nhẹ gật đầu “ừ” một tiếng.

“Tiểu Lão Hổ thành Thiện Vương, sắp Vương Phi, Uông đại nhân đối đãi với tỷ như châu như bảo, aizzz……” Trương Tiểu Muội thở dài, “Ngày lành của tỷ đúng là hưởng hết.”

Trương Tiểu Oản thấy thế thì sắc mặt đổi chỉ , “Cũng .”

“Tỷ tỷ.” Trương Tiểu Muội mật gọi nàng.

“Ừ.”

“Muội nhờ ngài một việc.”

“Nói .”

“Ta nhờ ngài giúp Đại Cường nhà chúng kiếm một chức quan bên cạnh Thiện Vương, cho dù là dắt ngựa cho cháu ngoại trai cũng .”

“Thế .” Trương Tiểu Oản , “Chuyện trong nhà thiếu ? Đi dẫn ngựa cũng quá lãng phí bản lĩnh của .”

Đại Cường ruộng,” Trương Tiểu Muội đến đây thì nhéo tay , “Chính cũng ruộng. Chàng lớn lên thật uy phong, hẳn nên ……” Nói tới đây nàng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-376.html.]

Trương Tiểu Oản cũng thèm để ý chỉ đạm mạc , “Không ruộng cũng , theo bọn Tiểu Bảo buông bán là .”

“Cái cũng , cũng .” Trương Tiểu Muội vội vàng đánh gãy lời nàng .

Trương Tiểu Oản nàng, Tiểu Muội đỏ mặt, duỗi tay qua lôi kéo tay nàng, “Tỷ giúp , cũng con về một phụ là tướng quân uy phong lẫm liệt. Trước còn nhỏ, nhiều chuyện nên mới nghĩ cùng ngừoi thành thật ruộng cả đời. hiện nay khác xưa, Đại Cường cũng là hoài bão, hẳn là lên chiến trường cũng thể bảo vệ Hoài Thiện một hai.”

Bảo vệ Hoài Thiện một hai ư? Trương Tiểu Oản thở dài trong lòng nghĩ dù là ruột còn dám chiến trường thể bảo vệ một hai nữa là. Khẩu khí của Tiểu Muội cũng lớn quá.

“Làm buôn bán ? Muội xem đại ca và nhị ca cũng vài thương đội, trong nhà cũng nhiều tiền đấy thôi?” Trương Tiểu Oản ôn hòa với nàng , “Kể cả ruộng thì phu quân cũng chỉ là quản sự. Chúng xuất nhà nông, đều hiểu đầy bụng mới thể cái khác. Cái kém quan trọng hơn đánh giặc, cũng một khi ruộng, ăn uống lo thì đều ở nhà ruộng, ai bán mạng chiến trường ?”

“Đó là nhà bình thường! nhà của chúng hiện nay là nhà bình thường?!” Trương Tiểu Muội thấy nàng đồng ý thì đột nhiên ngoảnh mặt giận dỗi , “Muội thấy tỷ chính là giúp . Tỷ sợ Uông đại nhân, nhưng hiện nay tỷ khác, Hoài Thiện là Thiện Vương thì tỷ còn sợ cái gì? Tỷ thể cốt khí một chút ?”

Trương Tiểu Oản xong thì trầm mặc, trong thời gian ngắn nàng buồn bã đến còn lời nào để . Đời lẽ chính là như thế, lúc nàng cùng một vài khác từ từ mật thì cũng sẽ dần xa cách một vài khác.

Ngày xưa nàng chạy vội trong trấn mua sữa dê về đút cho đứa nhỏ , đó nàng lớn lên còn to gan đến mức dám đánh Uông Vĩnh Chiêu. Ấy mà giờ đây nàng thấy như ý thì tủi .

Trương Tiểu Muội thấy chị trầm mặc thì lập tức kêu một tiếng xong trong lòng. Nàng vươn tay cầm lấy tay chị gái nhịn ròng, “Đại tỷ, là , nên tỷ. mà tỷ giúp , Đại Cường thật sự là bản lĩnh, tỷ đường để minh châu phủ bụi trần ? Muội ở trong nhà buồn bực thì trong lòng cũng khổ sở thật sự. Đại tỷ, thật sự khó chịu, đại ca nhị ca đều là bản lĩnh, tỷ phu còn giúp bọn họ buôn bán. Muội cũng là ruột thịt của tỷ, phu của tỷ, vì đến lượt chúng thì tỷ giúp?”

“Đó là chuyện sống chết, trò đùa. Hắn vợ con khôn thì đến đó gì?” Trương Tiểu Oản định tâm tình, ôn nhu , “Nếu ruộng là để minh châu phủ bụi trần thì sẽ thương lượng với Hoài Thiện xem chỗ nào cho đến ?”

“Thật ?” Trương Tiểu Muội thế thì nín mỉm , lập tức lên , “Muội sẽ tin cho Đại Cường, ngài nghỉ ngơi phiền ngài nữa.” Dứt lời nàng vài bước đầu với Trương Tiểu Oản, “Muội là tỷ vẫn thương .”

Lần nàng xong thì lau nước mắt mặt, xách váy chạy ngoài. Trương Tiểu Oản giường, nửa ngày cũng thẳng nổi eo.

Nhìn cả nàng cô đơn hiu quạnh, bà Bảy bưng chén ở cửa nâng tay lên che mắt, cố ý giấu nước mắt mới tới bên nàng nhẹ giọng , “Người lớn lên sẽ còn giống nữa.”

Trương Tiểu Oản , lúc mới bà Bảy đỡ xuống giường. Nàng dựa gối, nhẹ , “ , giống .”

Lòng , thật là đổi nhanh chóng, cứ thiện tâm thì thiện báo. Nếu nàng ít hơn, Tiểu Đệ kể chuyện của Triệu Đại Cường thì nàng cũng sẽ khó chịu như bây giờ. Tiểu Muội thành hôn với nhiều năm như , phương nào nàng thể hề chứ?

kể cả thế thì khi Trương Tiểu Muội tới lời với nàng thì Trương Tiểu Oản là do Triệu Đại Cường mê hoặc do cuộc sống an lành khiến nàng biến chất, để nàng thể đến mặt nàng mè nheo bằng .

Vì nàng gả cho nam nhân mà cha , trưởng vì nàng chắn bao nhiêu thị phi mới khiến nàng ngày lành hiện tại, chẳng lẽ nàng hiểu ? Xem , đôi vợ chồng hiện giờ đúng là lòng tham đáy .

“Bà Bảy ạ……” Trương Tiểu Oản nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc mới nhịn tự giễu , “Chớ trách đổi, còn nhà đẻ là nhất của , cho dù c.h.ế.t cũng về bọn họ một cái chết. hiện giờ con trai, cả phủ chăm sóc, lão gia. Ăn mặc ở của ngài đều lo, cứ thế ít khi nghĩ tới nhà. Cũng chẳng thể trách nàng vì phu quân của , vì gia đình mà suy nghĩ, khác gì ?”

Dứt lời, nàng đầu , cầm khăn lau nước mắt chảy xuống.

Bà Bảy lão gia nhẹ nhàng tiến , hiện tại đang cạnh cửa phu nhân. Thấy vẻ mặt hờ hững, ý tới gần thì bà tới gần giường nhẹ giọng an ủi nàng, “Đã như thế thì ngài cũng thả lỏng, nghĩ nhiều đến mấy vị công tử. Nếu thật sự thì ngài nghĩ xem nếu ngài thì Tam công tử sợ là sẽ kéo cả chòm râu của Mạnh xuống mà cũng chẳng ai mắng . Theo lời ngài , nếu ngài dạy dỗ thì về công tử thế nào chứ?”

Trương Tiểu Oản thế thì nở nụ , xoay với bà , “Còn thế .”

Dứt lời nàng cảm thấy chút thích hợp, ngẩng đầu thấy Uông Vĩnh Chiêu . Nàng khỏi ngây , hỏi, “Ngài tới lúc nào thế?”

Uông Vĩnh Chiêu đáp lời nàng mà bà Bảy.

“Đại nhân tới bao lâu.” Bà Bảy vội đó hành lễ, nhanh chóng rời khỏi đó. Chỉ còn Trương Tiểu Oản dậy nửa ngày, thấy bất động nàng đành vươn tay với .

“Ngài đây để sờ sờ tay ngài xem ấm , cần thêm một cái áo cho ngài mặc . Hôm nay lạnh hơn một chút,” Trương Tiểu Oản đến đây thì thở dài, “Hôm Hoài Thiện thành mong là tuyết. Ngài xem ngày thấy sống nhưng thấy cuộc đời càng khó nhọc hơn nhỉ? Ngày xưa chỉ cần xuống ruộng, cứ thế cả ngày trôi qua, hiện tại nghỉ một lúc cũng tính thời gian.”

Cuộc sống hơn ở chỗ nào? Trương Tiểu Oản khổ trong lòng một tiếng, con cái nhiều thì trách nhiệm càng nhiều. Đi đến hôm nay thì cả nàng cực kỳ mệt mỏi .

Loading...