XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 378

Cập nhật lúc: 2025-01-09 01:33:50
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe giọng yếu ớt của , Trương Tiểu Oản nhàn nhạt , “Cũng thể vì thành cho mà khiến những kẻ đào rỗng tâm tư để bò lên hại ?” Nói tới đây, nàng nhếch khóe miệng, liếc mắt lạnh nhạt , “Còn sẽ ở chiến trường bảo hộ ngươi một hai cơ đấy? Lời còn dám mặt , nàng khinh mấy năm nay Triệu Đại Cường lấy danh nghĩa của con và phụ con ở ngoài những chuyện xằng bậy gì ?!”

Uông Hoài Thiện cảm thấy chút thích hợp, vội lui về hai bước. Trương Tiểu Oản lúc lôi cái chổi lông gà mà đánh , miệng cả giận , “Dám gạt , còn dám bảo đại cữu cữu và nhị cữu cữu của con gạt . Sao dối gạt đến lúc c.h.ế.t hả? Không bản lĩnh giấu diếm hả?”

Uông Hoài Thiện nàng đánh thì ôm lấy đầu, miệng ai ai hét lớn, “Phụ đại nhân cũng giấu diếm ngài! Sao ngài đánh ông ?!”

Trương Tiểu Oản thấy thế thì lạnh tiếng, mạnh mẽ đánh hai cái nữa. Sau đó nàng nhịn duỗi tay đập cho hai cái, “Con cái đồ bất hiếu .”

Uông Hoài Thiện nàng đánh đầu đầy u, thấy nàng thật sự sức đến tàn nhẫn nên dám gì nữa, chỉ mở của hốt hoảng chạy vèo cái ngoài. Lúc chạy vèo tới chỗ cả, Trương Tiểu Muội gọi thì mới một chút chắp tay với nàng , “Tiểu dì……”

Trương Tiểu Muội đang giữ chặt chuyện thì Uông Hoài Thiện xin nàng tìm . Tìm Trương Tiểu Bảo mang theo thư phòng, Uông Hoài Thiện đôi mắt hồng hồng của Trương Tiểu Bảo thì cuối cùng cũng hỏi những lời trong lòng mà chỉ khổ , “Đại cữu cữu, ngài thể quản tiểu dì ?”

“Tâm nàng lớn, cũng Trương gia,” Trương Tiểu Bảo ngây ngốc mà chằm chằm mặt bàn một chút đó tự giễu mà , “Nàng gì nghĩ tới nỗi khó xử của mẫu cháu, cũng trong nhà chúng dễ. Trong mắt nàng chỉ vinh hoa phú quý. Nàng gạt là nhớ mẫu cháu, tới gặp đại tỷ. Ai ngờ chúng ngày ngày chằm chằm nàng cũng ngăn nàng tới chỗ mẫu cháu cầu cạnh.”

“Cái cũng do tiểu dì sai.” Uông Hoài Thiện nhịn , đành lòng trách móc nặng nề dì .

“Phải, nàng sai, mà là sai. Người đại ca như chỉ nghĩ để nàng sống như ý một chút, cần khổ như mẫu cháu và chúng . Ai ngờ kết quả vẫn sai, dặn dò vài trăm cũng ngăn nàng tổn thương đại tỷ, nàng ……”

Trương Tiểu Bảo đến đây thì giơ tay so so mặt đất, chảy nước mắt lóc , “Rõ ràng nàng chỉ bảy tám tuổi, thấy chúng nhớ đại tỷ thì còn chúng .”

Uông Hoài Thiện cả đến thương tâm thì trong lòng cũng chua xót, qua mặt , ôm lấy vai ông mà cùng .

“Phu nhân.” Ban đêm Bình bà tới một chuyến, ở ngoài phòng gọi Trương Tiểu Oản một tiếng.

Trương Tiểu Oản khoác áo bước xuống giường, nhẹ giọng với giường, “Ta một lúc, ngài nghỉ ngơi .”

Uông Vĩnh Chiêu lên tiếng, chỉ nhắm mắt nhẹ gật đầu một chút. Trương Tiểu Oản ở bên ngoài chuyện với Bình bà một hồi, lúc xoay thì thấy Uông Vĩnh Chiêu nửa ở đầu giường, trong tay nắm cuốn binh thư .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-378.html.]

“Vẫn khiến ngài tỉnh ngủ ?” Trương Tiểu Oản qua chỉnh ngọn đèn sáng hơn chút.

“Chuyện gì thế?” Uông Vĩnh Chiêu thấy thế thì nàng hỏi.

“Nghe Mộc tiểu thư năng lực phát hiện độc .”

“Ừ.”

Trương Tiểu Oản nghĩ nghĩ nở nụ , “Cũng là đứa nhỏ thông tuệ.” Chén nàng đưa lên miệng sẩy tay đánh rơi mới khiến sự tình náo loạn .

Nhìn nụ bên miệng nàng, Uông Vĩnh Chiêu dịch chăn cho nàng, đạm mạc , “Ngươi thích chuyện ?”

Trương Tiểu Oản thì ho một tiếng đáo, “Làm gì .”

Uông Vĩnh Chiêu hừ lạnh một tiếng , “Nói , nàng chuyện gì?”

“Nàng ,” Trương Tiểu Oản đến đây thì mới chân chính nở nụ , “Cũng là đứa nhỏ nghịch ngợm, Thái Sư phu nhân ngày mai còn tới tìm thì nàng cho hạ dược Thái Sư phu nhân. Hiện tại bà vẫn còn ở trong cung phòng , tìm đại phu cũng đỡ. Sợ là ngày mai bọn họ sẽ tới phủ chúng mời đại phu, vì thế nàng tặng chút giải dược tới đây.”

“Lấy lòng ngươi thôi.” Uông Vĩnh Chiêu nhàn nhạt .

Trương Tiểu Oản mỉm , “Ngài thật đúng là đúng, chính là nịnh .” Vị Mộc phủ tiểu thư cũng thật là tìm biện pháp để tiếp cận nàng.

Uông Vĩnh Chiêu vươn tay ôm lấy nàng, khẩu khí vẫn hờ hững, “Cũng coi như chút ánh mắt, ngày ngươi dạy dỗ thêm chút thì hẳn là cũng lo nàng và Hoài Thiện ở trong kinh sẽ gặp khó.”

Trương Tiểu Oản “Vâng” một tiếng, mặt mày bình tĩnh.

Lúc , bên ngoài tiếng vang, cạnh cửa gõ cửa, chỉ chốc lát bà Bảy ở cửa phòng , “Lão gia, phu nhân, Tiểu Sơn tới.”

Uông Vĩnh Chiêu xốc chăn xuống, Trương Tiểu Oản vội khoác áo cho , còn cũng khoác áo cửa. Chỉ mới năm bước thấy Giang Tiểu Sơn ở bên nhẹ giọng , “Đại nhân, tướng gia mới trấn.”

Loading...