XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-01-09 01:40:40
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dứt lời nàng xách váy mất. Lần nàng bảo sẽ bảo vệ thật. Nàng cũng nhân thiện, thực xin hai chữ hoàng đế ban cho nàng. Vì Uông Vĩnh Chiêu mấy năm nay nhiều việc vì nàng, vì hơn ngàn hộ gia đình của ba trấn , càng vì ba đứa con trai trong nhà nếu đến cảnh thể vãn hồi thì nàng thể tự vẫn mặt hoàng đế, mặt triều đình hòng lấp kín miệng lưỡi những kẻ đó.

Năm đó nàng tuyệt đối chết, cho dù Uông Vĩnh Chiêu c.h.ế.t thì nàng cũng . Khi đó nàng trăm triệu nghĩ tới và Uông Vĩnh Chiêu sẽ đến bước .

Không tình yêu nhưng tình nghĩa.

Gió tháng tư nơi biên mạc còn lạnh thấu xương, Trương Tiểu Oản cảm nhận gió nhẹ phất qua mặt, ngẩng đầu về bầu trời xanh, . Chờ đến hành lang dài, tới hậu viện, Bình bà tử lên đón nàng thì Trương Tiểu Oản mới với bà , “Gió ấm nhiều , lát nữa ngươi và thu thập quần áo ngày hè, chuẩn để hồi kinh một chuyến.”

“Hồi kinh?” Bình bà tử sửng sốt.

Trương Tiểu Oản nhẹ thở một , “Lão thái gia và lão phu nhân đồng thời .” Dứt lời nàng đầu về phía sân của mấy vị bên với Bình bà bà, “Chúng một chuyến.”

Bình bà tử đáp tới đỡ nàng. Trương Tiểu Oản đầu , “Mấy ngày nay thể ngươi thế nào ?”

“Rất .”

“Hôm qua còn thấy ngươi uống thuốc mà.”

“Không việc gì, đại phu nô tỳ uống thêm hai thang cho khỏi dứt điểm.”

Trương Tiểu Oản nhẹ cong khóe miệng, một hồi thở dài, “Thế thì ngươi theo chúng thôi, đường chỗ nào khỏe thì .”

Bình bà bà phong hàn mấy ngày, nàng chút yên tâm.

“Chỉ ngài mới lo cho nô tỳ như thế,” Bình bà tử nhàn nhạt , “Chỉ là phong hàn, ngày xưa cho dù sốt thì việc cần lầm vẫn . Có ai giống ngài còn cho nô tỳ nghỉ ngơi, còn cho tới hầu hạ.”

Trương Tiểu Oản lắc đầu, “Khi đó ngươi tuổi trẻ, rốt cuộc bây giờ thể so với năm đó.”

Bình bà tử trầm mặc một chút mới cúi đầu thấp giọng , “Cũng .”

Nhoáng cái vài thập niên trôi qua, bon họ ở biên mạc cũng vài năm. Năm đó ở trong phủ giống như là chuyện đời . Hiện tại trở về trong kinh thành cái dạng gì. Bình bà tử ngẩng đầu, khuôn mặt bình yên vô tư của phu nhân, tâm tư d.a.o động cũng mau chóng bình tĩnh xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-388.html.]

Bữa tối ăn cơm tổ phụ tổ mẫu qua đời, Uông Hoài Mộ thở dài một , đứa nhỏ bảy tuổi giống lớn xốc bào quỳ xuống, dập đầu với phương xa, miệng lẩm bẩm, “Mong tổ phụ, tổ mẫu an giấc ngàn thu.”

Dứt lời lên chắp tay hành lễ với Uông Vĩnh Chiêu và Trương Tiểu Oản , “Phụ , mẫu nén bi thương.”

Trương Tiểu Oản lấy khăn che miệng Uông Vĩnh Chiêu. Lúc Uông Vĩnh Chiêu đang ôm Uông Hoài Nhân, thấy lời thì gật đầu , “Ngồi trở ăn cơm .”

“Vâng.”

Đêm đó Trương Tiểu Oản dỗ hai đứa nhỏ về phòng đó cùng Bình bà tử thu thập quần áo, đến bao lâu thì quần áo của ba cha con chuẩn xong cho hòm xiểng. Trương Tiểu Oản cũng vì chọn một rương xiêm y màu trắng, ngay cả những bộ váy lót thêu hoa màu hồng nhạt nàng cũng chọn, chỉ lấy màu trắng thuần.

Giờ hợi Uông Vĩnh Chiêu từ tiền viện trở về, Trương Tiểu Oản kéo đến bàn thương nghị chuyện sắp xếp khi bọn họ rời . Bọn họ sẽ mang theo Đại Trọng, để Thính quản gia , đó cất nhắc một vị quản sự lên vị trí nhị quản gia.

Uông Vĩnh Chiêu ý kiến gì với sắp xếp của Trương Tiểu Oản, cũng cất nhắc là Trương Tiểu Oản tìm tới, cũng là thăm dò tổ tiên năm đời mới chọn, thể tin .

Ban đêm tắm gội xong Trương Tiểu Oản lập tức ngủ say. Nhìn khuôn mặt ngủ đến an bình của nầng, thấy tiếng hô hấp của nàng Uông Vĩnh Chiêu mới tắt đèn, đầu khuôn mặt nàng trong bóng đêm. Nhìn đến mệt mỏi, nghĩ đến mệt mỏi mới nhắm mắt.

Sau khi Hoài Nhân còn nghĩ đến chuyện nàng bất công thiên vị đứa con cả mà chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt tùy nàng vì con trai cả mà nhọc lòng. đến hôm nay mới sáng tỏ, kỳ thật vẫn luôn nàng đến gần trái tim hơn.

Gần đến nỗi nàng sẽ vì , vì . Khi đó hẳn là bao.

Ngày thứ ba khi Hoài Thiện đưa tin tới thì Uông gia cũng đưa tin tới. Trong tin chỗ nào đúng, chỉ nhị lão hầu phát hiện tắt thở, cách nửa canh giờ.

Trước khi Uông Quan Kỳ c.h.ế.t cảm thấy đúng, Hoài Thiện ngày ngày canh giữ bên ông . Uông Hàn thị bên động tay chân thì trong tin Hoài Thiện .

Hẳn là việc Uông Quan Kỳ đột nhiên tỉnh táo, còn tìm bát thuốc bên cạnh để dòng chữ là do quấy phá nhưng Hoài Thiện tra , đối phương thủ đoạn quá cao siêu.

Uông Hàn thị bên cũng của Uông Vĩnh Chiêu chằm chằm nhưng mấy ngày nay thấy trầm mặc ở tiền viện thật lâu nên Trương Tiểu Oản sự tình đơn giản như thế.

Uông Vĩnh Chiêu thì nàng tạm thời cũng hỏi. Đợi sắp tới kinh thành hỏi cũng muộn. Khoảng thời gian để tự suy nghĩ cho thấu đáo tính .

Trương Tiểu Oản bình tĩnh thu thập đồ lặt vặt của cả nhà. Ngày 17 tháng 4, một nhà lên xe ngựa vội về kinh chịu tang.

Loading...