XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-12-11 04:14:55
Lượt xem: 163

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy năm nhờ tâm tính cứng rắn lạnh lẽo của bản , cùng với việc mặc kệ nọ mà nàng mới thể trải qua mấy năm đầu khi thành . Lúc đó nàng cũng nghĩ tới em trai, em gái, trong lòng cũng yên tâm.

Sau khi nàng c.h.ế.t lặng, hiểu cuộc sống cơ hội lên thì nhớ tới gương mặt đờ đẫn vô vị của Lưu Tam Nương khi tin trai trở về năm . Khi đó nàng vẫn nhịn chua xót trong lòng nhưng cũng chẳng còn nước mắt mà nữa.

Người của nàng chính là nguồn cơn cho khổ cực của nàng và nàng. Rất nhiều năm khi Lưu Nhị Lang già cả qua đời, con trai ông tự tới mời nàng về chịu tang nhưng nàng nhất quyết về.

*********

Lúc Trương Tiểu Oản cũng nàng sẽ khiến những ngày của nàng trắc trở nhiều. Nàng thấy sắc mặt vợ chồng Trương thị đúng thì tự động mang hai đứa em trai dọn dẹp công việc trong nhà, nhân lúc trời vẫn đang mưa.

Nàng đem mấy tấm da thỏ phơi khô, xử lý thành một cái áo. Cái áo cực kỳ hoa mỹ, đẽ. Nó khiến cho Trương A Phúc và Lưu Tam Nương thực sự kinh ngạc vô cùng.

“Chúng thể mang trong trấn xem lái buôn ngang qua thì nhờ bán, khi sẽ chút tiền.” Thấy trong nhà đều đến choáng váng, kinh ngạc với tay nghề của , Trương Tiểu Oản cũng lòng.

“Có thể bán ít tiền .” Lưu Tam Nương vuốt lông thỏ, miệng chút ý .

“Ta thấy hẳn là rẻ, chắc cũng nửa lượng bạc đúng ?” Trương A Phúc cũng cẩn thận mà duỗi tay qua sờ soạng một cái. Lông thỏ mềm tới nỗi ông dám sờ thêm cái nữa.

“Không chỉ nửa lượng,” Lưu Tam Nương chút kiến thức hơn nên lúc lắc đầu , “Tay nghề thế đúng là hiếm thấy. Mấy tấm da may liền giống như một tấm da, ai nhận đường may. Nếu gặp đúng thì thể bán hai ba lượng.”

“Nhiều như ?” Trương A Phúc hít một . “Ừ.” Lưu Tam Nương gật gật đầu.

“Vậy là……” Trương A Phúc ngây dại há miệng, đó nuốt nuốt nước miếng , “Đến lúc đó là đủ tiền mua gạo trắng nấu cháo cho đứa nhỏ……”

Lưu Tam Nương sờ sờ bụng, nhếch miệng , gật gật đầu.

Trương A Phúc bụng bà, Lưu Tam Nương, đó tới một bên xổm xuống hai con họ mà vui tươi hớn hở, ngây ngô . Trên khuôn mặt ngày thường vẫn sầu khổ lúc cũng chút tinh thần, còn u sầu như nữa.

Thấy thế, Trương Tiểu Oản cũng nhịn : “Đó là tìm chịu mua. Để con hỏi kỹ xem ngày nào lái buôn đến, phụ cùng con bán, vận khí của ngài , một hẳn là sẽ bán .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-40.html.]

Trương A Phúc thấy thế thì đến mang tai, liên tục gật đầu nhưng cũng gì, chỉ lo .

*********

Mưa cuối cùng cũng tạnh, mặt trời treo cao cực kỳ ấm áp. Bầu trời vạn dặm mây cho thấy vài ngày nữa cũng sẽ mưa. Người hai nhà lúc nhân đêm tối liền lên đường.

Lúc Chu Điền còn sợ Trương Tiểu Oản là trẻ con sẽ chậm trễ hành trình nhưng Trương Tiểu Oản thua Trương A Phúc thì lo lắng cũng biến mất. Đặc biệt khi ông Trương Tiểu Oản cùng cha tới đây , nàng quen thuộc đường , giờ giấc và chỗ nghỉ chân thì khỏi lau mắt tiểu cô nương .

Ông vốn Trương Tiểu Oản lợi hại nhưng để ý lắm. Ban ngày ông thấy Trương Tiểu Oản mỏi mệt tìm kiếm cái nọ cái , buổi tối bọn họ thế nhưng ăn một bình canh rau dại thơm ngào ngạt. Chén gỗ, bánh ngô cũng ăn ngon hơn bình thường nhiều. Ban đêm Chu Điền với Trương A Phúc, “Con gái đó là khó lường, nàng thật sự đảm đang, gả cho ai thì chính là phúc của nhà đó.”

Lúc Trương A Phúc còn phận của con gái nhà vì thế vị hán tử hàm hậu cũng chẳng cái gì là khiêm tốn, chỉ liên tục gật đầu , “Phải, Tiểu Oản năng lực, nhà ai cưới nàng thì đều lo cái ăn.”

Chu Điền khuôn mặt lòng của Trương A Phúc thì nhịn ha ha.

Trương Tiểu Oản ở một bên cũng nhếch miệng nho nhỏ, cảm thấy Chu Điền tồi. Đại khái gần đèn thì rạng, cả nhà bọn họ ở trong thôn thanh danh đều mà Chu gia ở thôn cũng là một gia đình lớn. Vài hộ gia đình của Chu gia đều tráng đinh, về cho dù trong thôn trong núi tranh đồ ăn thì nể giao tình của nhà họ với Chu gia, hẳn bọn họ vẫn sẽ chút lợi ích.

Đây cũng là nguyên nhân Trương Tiểu Oản để Chu Điền cùng. Nhà bọn họ thể dựa Trương gai, chỉ thể tìm sự hỗ trợ từ bên ngoài. Cùng ngoài qua nhiều sẽ tình cảm, lúc bọn họ mới thể vững chân ở trong thôn.

Về nếu xảy chuyện ai giúp thì cho dù một chiến đấu hăng hái cũng sẽ tìm thấy đường .

Bởi vì Chu Điền cùng đồng hành nên hai cha con đường cũng chậm trễ gì. Ba bước nhanh về phía , đến cả Trương A Phúc ngày thường một lúc nghỉ một lúc cũng cố chịu đựng. Vì Chu Điền ở đây nên một chủ gia đình như ông mệt cũng dám kêu. Cũng may Trương Tiểu Oản ở đây, nàng thấy sẽ viện cớ nghỉ ngơi, thế mới khiến Trương A Phúc mệt đến chịu nổi.

Hơn nữa Chu Điền cũng hiểu tình thế. Thân thể Trương A Phúc , chuyện cả thôn đều , vì dù ông khẩn trương nhưng một khi nghỉ cũng sẽ dừng chân, chờ hai cha con Trương gia nghỉ đủ mới tiếp.

cho dù nghỉ chân thì tốc độ của bọn họ cũng nhanh.

Chỉ cần một ngày bọn họ tìm sườn dốc nghỉ chân đầu tiên……

Lúc chân núi xanh non hơn năm Trương Tiểu Oản đến nhiều. Năm lúc nàng tới cây cỏ khô héo bao nhiêu, hiện tại chân núi đều là màu xanh cây lá. Trương Tiểu Oản thấy mấy cây rau dại lúc cứng rắn khô cằn nay non tươi đến mức bóp nước .

trưa, sự dẫn dắt của Trương A Phúc, Chu Điền cần đến nửa canh giờ đào một ổ thỏ. Trong ổ hơn mười con thỏ, nhiều đến nỗi Chu Điền mừng rỡ híp mắt. Lúc trời sắp tối ông còn bắt thêm hai con gà rừng. Mới non nửa ngày mà bọn họ bắt nhiều đồ như cho Chu Điền liên tục dậm chân, gấp gáp trách lão bà nhà chuẩn cái sọt bé quá, đến dây cỏ cũng chuẩn bao nhiêu.

Loading...