XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 400
Cập nhật lúc: 2025-01-09 01:59:27
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Dương Miễn than khổ một tiếng, đó cúi thấp đầu , “Đứa nhỏ cũng là mệnh khổ, tuổi nhỏ lạc nhà, bắt đến phố hoa. Sau nàng Tuyên Võ tướng quân cứu khỏi khổ ải, đưa hề hậu trạch. Lúc chúng mới phát hiện nàng là ấu nữ thất lạc của Dương gia. Bệ hạ, mẫu nàng vì tìm nàng mà mù cả hai mắt, tổ mẫu cũng vì nàng mà ngày ngày ăn chay niệm phật, chỉ cầu thể sớm tìm thấy nàng. Hiện tại nàng trở về, mẫu chê tử , ai nhẫn tâm việc thương tâm . Việc cứ thế che giấu, là thần khi quân, báo việc với bệ hạ.”
Hoàng đế xong thì chống tay bàn, một hồi lâu mới nặng nề thở dài , “Đều lui .”
“Vâng.”
“Vâng.”
Cả Uông Vĩnh Chiêu cùng Dương Miễn đều đáp lời lên lui cửa. Đi vài bước, long ỷ gọi, “Vĩnh Chiêu.”
“Có thần.” Uông Vĩnh Chiêu xoay khom lưng chắp tay.
“Đưa Toàn thái y về cùng, đừng để bệnh kéo nặng. Ngày Hoàng Hậu còn nghĩ nàng chỉ ngủ một hồi, ngươi vẫn nên cẩn thận chút.” Tĩnh Hoàng đến đây thì tay mạnh mẽ xoa xoa trán , “Đi .”
“Thần , tạ bệ hạ long ân.” Uông Vĩnh Chiêu hành lễ. Đi ngoài sân điện trống rỗng, ánh sáng chiếu lên đá lát khiến thứ giống như sắp bốc khói. kể cả thế thì cũng khiến âm u lạnh lẽo trong Chính Đức điện giảm mấy phần.
“Công công, Hoàng Thượng mấy ngày nay ăn uống ?” Uông Vĩnh Chiêu đầu hỏi đại thái giám.
Đại thái giám dẫn Thái Y Viện, chờ cách xa Chính Đức điện ông mới nhẹ nhàng , “Vẫn như dĩ vãng, ăn quá nhiều.”
“Ngài khuyên bệ hạ ăn nhiều hơn mới .” Uông Vĩnh Chiêu vài bước thì đầu đạm mạc với ông , “Thê tử của Hoàng Thượng ăn uống quá nên nhớ tới Hoàng Hậu vài thực đơn dưỡng thể, cực kỳ thích hợp dùng trong ngày hè nóng nực.” Nói xong lấy từ trong tay áo tờ giấy đưa cho đại thái giám , “Đây là nàng nhớ kỹ ghi , thực đơn gốc trả cho bệ hạ, ngài xem thể dùng thì dùng. Thê tử đây là phương thuốc cho dưỡng thần bổ khí.”
Đại thái giám vội đón lấy phương thuốc, vài thì khóe mắt cũng nóng lên, “Phương thuốc cũng quen mắt, Uông phu nhân dụng tâm .”
Uông Vĩnh Chiêu gật đầu gì nữa mà để mặc đại thái giám dẫn Thái Y Viện. Sau khi kể bệnh tình với Toàn đại phu, ông mang theo hòm thuốc cùng trở về Vương phủ.
Ở ngự thư phòng bên đại thái giám đem tờ thực đơn dưỡng thần bổ khí cho hoàng đế. Ông xem qua thì mặt mày âm trầm suy nghĩ hồi lâu.
“Có gì ạ?” Đại thái giám thấy ông trầm tư thì chút thấp thỏm bất an, thể nào, phương thuốc ông nhờ thái y xem qua khi Uông đại nhân về. Hơn nữa Uông Đại nhân thể phạm sai lầm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-400.html.]
“Không, dùng phương thuốc , ngày xưa Vương Phi, , ngày xưa Hoàng Hậu chính là dùng phương thuốc giúp giải nhiệt dưỡng thần.” Nói đến đây hoàng đế đại thái giám già, khóe miệng , “Ta còn nhớ rõ Vĩnh Duyên năm ngươi tới truyền tin cho , nàng còn thưởng cho ngươi một chén cháo dưỡng thần. Lúc ngươi dập đầu tạ ơn, nàng còn với trong cung mấy thái dám sợ Tĩnh thế tử phi như ngươi.”
Lão thái giám ông thế thì nước mắt rơi xuống, ông vội nâng tay áo lên lau , “Đã là chuyện nhiều năm , bệ hạ đừng nghĩ nữa. Hoàng Hậu suối vàng thì sợ là sẽ đau lòng ngài thôi.”
Tĩnh Hoàng lắc đầu, phất tay với ông , “Đi xuống , đến trẫm đau đầu.”
Còn đợi lui ông cầm lấy tấu chương ho nhẹ hai tiếng, đó cực kỳ chăm chú xem tấu chương.
Từ phủ của Uông Vĩnh An đến phủ của Uông Hoài Thiện chỉ một ngắn, bên ngoài nháo đến cực kỳ ồn ào huyên náo mà bên trong Thiện Vương phủ cũng cực kỳ náo nhiệt, lão giả cao giọng hô Uông gia trưởng tôn Thiện Vương cung nghênh linh vị của tổ phụ và tổ mẫu đến Thiện Vương phủ.
Trương Tiểu Oản an trí linh đường , đến sân dành cho bọn họ mới phát hiện nơi là đại viện năm sân nhỏ. Phòng ngủ chính cách nhà chính tiền viện xa, chỗ đó rộng mở, núi giả, hoa viên vài chỗ. Viện nàng giống chỗ ở của Hoài Thiện. Lúc kỹ thì thấy hợp hai cái sân lớn thành một.
Thấy nàng ngừng đánh giá, Mộc Như Châu chút bất an mà nàng, mãi đến khi bà bà dở dở cùng nàng chuyện thì cục đá trong lòng mới buông xuống.
“Các con ghép Thanh Chính viện và Quang Tế viện với ?”
Mộc Như Châu gật gật đầu, tiến lên kéo tay nàng , “Hoài thiện , phụ và ngài cùng với hai vị đều chỗ ở riêng miễn cho keo kiệt cho nhà chỗ ở thoải mái. Chàng ngài luyến tiếc ở cách xa bọn nhỏ nên hai đều sẽ phòng ở trong viện của ngài. Kể cả chúng cũng chỉ ở nay bên cạnh, nếu ngài việc chỉ cần ngẩng đầu sai bảo một tiếng là tới ngay.”
“Nói gì chứ.” Trương Tiểu Oản lắc đầu, lúc bọn họ nội viện thấy tiếng đùa của đám Hoài Mộ thì lập tức bước nhanh hơn.
“Mẫu , mẫu ……” Vừa thấy nàng Hoài Mộ và Hoài Nhân đều chạy tới. Hoài Nhân chạy quá nhanh nên ngã sõng soài mặt đất. Hoài Mộ vội dừng chân, đầu kéo lên, nửa ôm tới bên Trương Tiểu Oản.
“Mẫu thế? Con tìm ngài mãi thấy .” Hoài Nhân buông xuống thì lập tức ôm lấy chân Trương Tiểu Oản, ngẩng đầu nhỏ tò mò hỏi.
Hắn mới hỏi xong, thì lúc nha bước nhanh tới. Vừa thấy bọn họ nàng quỳ xuống, vội gấp giọng , “Phu nhân, Vương Phi, xong , đại công tử trong phủ nhị lão gia tới báo mẫu của ngài vì mà đập vỡ đầu, m.á.u chảy đầy đất, đến giờ cũng tỉnh . Đại công tử mong phu nhân cùng Vương Phi mau mau qua cứu mẫu ngài .”
Trương Tiểu Oản thì lập tức nhíu mày. Mộc Như Châu thấy mặt nàng là tức giận thì khỏi kéo c.h.ặ.t t.a.y nàng. Trương Tiểu Oản vỗ vỗ tay nàng , “Con gọi Hoài Thiện tới đây.”
Nói xong một tay nàng bế Hoài Nhân, một tay dắt Hoài Mộ lúc đang cực kỳ sốt ruột mà bước nhanh đến nhà chính. Hoài Nhân nàng bế thì nghiêng đầu , trong đầu nhỏ nghĩ cái gì mà lúc vung nắm đ.ấ.m nhỏ, lạnh lùng , “Đánh bọn họ, ai bắt nạt mẫu thì đánh bọn họ. Hoài Nhân cứu mẫu , bắt nạt mẫu của Hoài Nhân.”