XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-01-09 02:43:35
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi chuyện với Mạnh , Uông Hoài Thiện tìm Uông Vĩnh Chiêu đến thư phòng chuyện. Mãi đến giờ Dậu hai mới khỏi thư phòng, Uông Hoài Thiện thở dài nhẹ nhõm một , đồng thời trái tim nặng trĩu cũng nhẹ nhàng hơn. Đại chiến chút việc ngoài ý xảy nhưng may tạo thành sai lầm lớn.

Trước đó vài ngày cứ nghĩ tới đứa con mất là Uông Hoài Thiện bi thương, nhưng theo như lời thì đời vẫn tiếp diễn, chỉ nhớ chuyện nhớ chuyện thì cuộc đời sẽ khó mà tiếp tục. Mộc Như Châu dù cũng là vợ , mặc kệ thế nào thì cũng chọn nàng vợ kết tóc, nguyện đối xử với nàng . Cho dù nàng từng khờ dại ảnh hưởng đến nhưng vẫn sẽ đối xử với nàng , tròn trách nhiệm vợ chồng.

Thế cục định, Dung đế kế vị, Uông Vĩnh Chiêu cũng với Trương Tiểu Oản chút thế cục liên quan tới Nam Cương. Hoàng đế kế vị chỉ thu phục Mộc phủ, mà còn ba mỏ vàng sâu trong Nam Cương. Mỏ vàng là Dung đế năm đó là Hoàng trưởng tử mang tài ba đến Nam Cương thưởng lãm mà tìm . Nam Cương Mộc phủ cùng các trại và động phía trời cao hoàng đế xa, bọn họ vốn phục sự quản lý của Đại Phượng triều trong nhiều năm nên khi tin tức về mỏ vàng thì lập tức khơi mào chiến tranh. Bọn họ đuổi binh lính triều đình khỏi Nam Cương để độc chiếm vàng.

Bọn họ ở phía Nam đánh một trận thắng, Dung đế thưởng ba trấn biên mạc cho Uông gia, đời đời kế tục. Uông Hoài Thiện mang theo chiếu thư đế ấn và vết máu.

Đêm đó, từ trong miệng Uông Vĩnh Chiêu những chuyện , Trương Tiểu Oản lập tức ngây , “Ngọc tỷ vẫn luôn ở……” Ngọc tỷ vẫn luôn ở trong tay Hoàng trưởng tử ư?

“Ừ,” Uông Vĩnh Chiêu đạm mạc , “Ngươi cho rằng một kẻ năng lực thể lên đế vị ?”

Trương Tiểu Oản ngây ngốc lắc đầu, khi mới khổ , “Ngài sai, một nữ nhân như nào hiểu nhiều chuyện như thế. Ngài mà với những việc thì sẽ chẳng gì hết.” Nàng cái gì? Hiện tại những gì nàng đều là do Uông Vĩnh Chiêu nguyện ý cho nàng, mà cho dù thế thì sợ rằng đây cũng chỉ là một phần chân tướng thôi.

Cũng may năm đó nàng chịu thua, đấu với Uông Vĩnh Chiêu nếu kết cục hiện nay nàng thể nghĩ . Hiện thực chính là tàn khốc như thế. Người chịu thua thì cũng dũng khí đối nghịch và gánh vác hậu quả.

Sáng ngày thứ hai Mộc Như Châu tới thỉnh an, Trương Tiểu Oản cùng nàng trò chuyện vài câu, dặn nàng trở về nghỉ ngơi cho . Mộc Như Châu , ba bà tử bên nàng Bình bà tử lãnh về. Bình bà với nàng ý của Thiện Vương là Vương Phi chọn ở quê nhà mấy nha bà tử, bên cần thêm hạ nhân nữa nên xin trả cho dùng.

Trương Tiểu Oản sửng sốt một chút, cùng mấy cái bà tử chuyện một hai cho gọi Uông Hoài Thiện tới. Hắn từ tiền viện trở về thì đĩnh đạc với nàng, “Con khát, mẫu mau mau cho con ngụm nước.”

Trương Tiểu Oản lắc đầu để bà Bảy xuống lấy , nhẹ giọng hỏi con trai cả lúc xuống bên cạnh, “Con bực nàng ?”

“Có gì mà bực?”

“Vậy……”

Uông Hoài Thiện nghĩ nghĩ , “Chuyện của các bà tử ư?”

thế.”

“Ngài nghĩ nhiều ,” Uông Hoài Thiện , “Nàng nguyện ý mà.”

“Nàng cũng là vì con.” Trương Tiểu Oản cúi đầu khăn tay nhà nhạt .

“Con ,” Uông Hoài Thiện đến đây thì ghé sát với Trương Tiểu Oản, “Ngài yên tâm, nhi tử của ngài sẽ cô phụ thê tử của .”

Trương Tiểu Oản nhịn . Uông Hoài Thiện thấy nàng thì nhẹ thở phào, lười nhác ghế cảm khái , “Hiện giờ nghĩ đến thì cũng thể nàng đúng. Nàng vốn là Mộc phủ cô nương mà.”

Điểm Trương Tiểu Oản cho là đúng , “Điểm nếu nàng thể nghĩ thông thì lúc nàng nên gả cho con.”

Uông Hoài Thiện , “Mẫu thế đúng , chuyện ngài thể nghĩ rõ ràng thì ai cũng như thế.”

Trương Tiểu Oản im lặng.

“Cứ thế thôi, ngài cũng đừng quá chiều nàng. Nàng là Thiện Vương Phi, là con dâu ngài, nên cho thì cho, nên thì sớm muộn nàng cũng chấp nhận.” Uông Hoài Thiện đạm mạc .

“Phụ con gì với con?” Trương Tiểu Oản .

Uông Hoài Thiện , ghé sát nàng nháy mắt hỏi, “Sao ngài ?”

Thấy gương mặt tươi của , Trương Tiểu Oản nhịn hỏi, “Không thương tâm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-421.html.]

“Không thương tâm,” Uông Hoài Thiện lắc đầu, ngay đó tươi tan , nghiêm túc , “Mẫu , con nghĩ kỹ , thể so đo . Con thấy nhiều như , mẫu vì hài nhi mà bằng bất cứ giá nào cũng bảo vệ, nhưng vì phu quân thế. Con nên yêu cầu Như Châu như , nàng thương con như con , đây nàng sai. Nghĩ cẩn thận thì con thương tâm, cũng trách nàng nữa. Nếu nàng nguyện ý cùng con sống thật thì con sẽ coi nàng như châu ngọc, và vẫn yêu thương nàng.”

Cha còn dạy cho vợ thế nào là hiện thực, khai thông để nàng một đoạn đường nhưng Uông Hoài Thiện như thế. Mẹ đối xử với con dâu đủ , nếu dạy quá nhiều thì chỉ giống như việc nàng tặng bà tử qua, nàng sẽ cảm kích, chỉ tổn thương tâm ý của . Nàng là do lựa chọn, thị phi thì để tự xử trí, thể để lo lắng.

“Ngài để chúng tự giải quyết thôi, con thế nào.” Uông Hoài Thiện vẻ mặt trầm tư của Trương Tiểu Oản .

Trương Tiểu Oản ánh mắt trầm của thì khẽ thở dài gật đầu , “Ta , con cũng lớn .”

“Mẫu ……” Uông Hoài Thiện nàng, ánh mắt an tĩnh, “Ngài là tâm của hài nhi nhỏ như thế, chỉ cần qua lúc .”

“Ừ.” Trương Tiểu Oản khẽ lên tiếng đó cúi đầu nhẹ nhàng , “Trên đời việc như ý quá nhiều, nếu nghĩ thì , chớ nên vì việc nhỏ hỏng việc lớn.”

Tư tình nam nữ tự nhiên là quan trọng, nhưng tình yêu chỉ nhiệt tình nhất thời, một ngày nào đó nó sẽ vì một ít nguyên nhân mà mất , đến lúc đó ai cũng tự đối mặt. Nghe khẩu khí của con trai thì hẳn là đang chịu đựng sự tổn thương tình cảm . Nếu tính toán cho ngày thì kệ thôi.

Nàng thể nhúng tay cuộc sống của . Tuy là con trai của nàng, nhưng đồng thời cũng là một nam nhân đỉnh thiên lập địa. Ham khống chế của kém cha là bao, nàng thể ỷ tình cảm mà can thiệp cuộc đời con .

Nếu như thế nàng khác nào ỷ tình mẫu tử mà đòi hỏi ? Nàng như thế nên chỉ thể theo .

Con cái lớn đều ý tưởng của .

“Bà ngoại……”

Sáng sớm các bà tử Mộc Như Châu vẫn còn thấp thỏm bất an, cho dù đêm qua phu quân bộc bạch khiến nàng rơi lệ nhưng nàng vẫn tin thực sự thiên vị .

đến giờ ngọ, gã sai vặt bên Hoài Thiện tới mời nàng chủ viện ăn cơm thì Mộc Như Châu khỏi vui sướng. Nàng vững bước phòng bà ngoại, chờ nha bên lui nàng mới vui mừng khẽ gọi bà ngoại một tiếng.

Bà ngoại chậm rãi mở mắt, thở hổn hển vài mới nhẹ giọng , “Chuyện gì?”

“Trong lòng thực sự cháu.” Mộc Như Châu dứt lời thì , trong ánh mắt nước mắt chảy . Nàng nhẹ lau nước mắt, định tâm thần, nhẹ nhàng bên tai bà ngoại chuyện sáng nay.

“Ngài xem, rốt cuộc cũng thê tử và mẫu bất đồng đúng ?” Mộc Như Châu mỉm .

Bà ngoại nhắm mắt , “Cháu nên tôn kính bà .”

“Cháu tôn kính bà mà!” Mộc Như Châu cực kỳ chắc chắn .

Bà ngoại chậm rãi mở mắt nàng .

“Cháu thật sự tôn kính bà ,” Mộc Như Châu nhàn nhạt , “Chỉ là bà từng tuổi , nên tự tay lo cả giày tất cho nhi tử. Công công còn đó, dù bà chăm sóc khác thì cũng nên chăm sóc công công thì đúng hơn.”

Hổ Quân của nàng luôn khác biệt, nàng quả thật cũng chồng giống những phụ nhân khác. mặc kệ thế nào thì bà cũng nên ở cách ngàn dặm còn quản lý tới cuộc sống của Mộc Như Châu nàng. Nàng là Thiện Vương Phi, là nữ chủ nhân của Thiện Vương phủ chứ .

Một ngày hai ngày nàng còn chịu đựng , nhưng thời gian lâu thì ai nổi điên? Nàng yêu như thế, là chồng của nàng , của một Mộc Như Châu mà thôi.

“Cháu khiến tổn thương, nhất lầ nên trấn an.” Bà ngoại nhắm mắt, chậm rãi .

già , sắp sống . Lần vì tộc nhân, bà cho rằng dựa ân ái của bọn họ và đứa nhỏ trong bụng sẽ thể kéo Thiện Vương nhất thời. Chỉ nhất thời đủ để tộc nhân của bọn họ thể kéo một phần tài phú . Dựa tài phú đó, về bọn họ thể nuôi sống bao nhiêu trong tộc.

Chỉ là bà vẫn lầm hổ tướng của Đại Phượng triều, khi g.i.ế.c thì chỉ về phía , bất kỳ kẻ nào bám chân, một bước cũng ngừng. Bà nhận rõ nhưng Tiểu Kim Muội của bà còn .

“Cháu sẽ,” Mộc Như Châu hít một thật sâu, sờ sờ bụng khỏi , “Bà ngoại sờ xem.”

Nàng cầm tay bà ngoại đặt lên bụng , khóe miệng nhếch cao , “Bà ngoại, cháu , thứ nên là của cháu thì tất cả đều sẽ là của cháu. Ngài yên tâm , cho dù cháu nhất thời sai lầm thì cũng vẫn thể đoạt , bù đắp. Trước như thế, về cũng sẽ như thế.”

Loading...