XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-01-09 02:51:30
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bảy năm hồi triều, quan lễ, cưới nàng thì cha hãm hại, cả nhà hạ ngục. Diệp Thượng Thư ở mặt hoàng đế phân rõ giới hạn với Trung Vương phủ. Hắn nàng đập đầu cột nhà, thề sống c.h.ế.t trả tín vật đính ước.

Hắn khỏi ngục là gặp nàng, tháng sẽ tới cưới nàng. Lúc nàng vén tóc mái trán lên với , “Ta đụng nhẹ thôi, bôi thuốc còn vết gì.”

“Nàng thực xinh .” Lưu Tĩnh nhàn nhạt với nàng, đôi mắt nàng như ánh trăng rằm.

Không đến một tháng nàng thành thế tử phi, nhưng cha còn yêu thương nhất nữa. Ông cảm thấy dã tâm của lộ quá rõ khiến hoàng đế quá mức chú ý tới Trung Vương phủ, khiến ông hạ ngục.

Chuyện cảm thấy thực hoang đường. Tham vọng của cha rõ trong ánh mắt, chỉ cần mù thì đều thể . xác thật liên luỵ đến thế tử phi của . Lúc mẫu phi của mất, Trung Vương phủ tân Vương phi, tiểu thế tử phi của ngày ngày phía hầu hạ bà .

Đợi đến tối trở về mặt nàng chút mệt mỏi nào. Thay quần áo cho xong, giúp tắm rửa, miệng nàng vẫn ngừng vui , “Thế tử, thế tử, hôm nay ở bên ngoài vội cái gì thế? Có thấy cái gì mang về cho ?”

Hắn đáp, nàng cũng ngừng . Trong viện hoa nào nở, buổi trưa nàng ăn món ngon gì, cơm trưa nàng nghĩ cho một cái áo mùa thua, bộ dáng nghĩ kỹ, chỉ đợi tìm chỉ nàng ưng thì nàng sẽ thêu áo thu cho ……

Rất nhanh nàng đứa nhỏ của . Vì đứa bé đầu tiên của bọn họ, nàng tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t nha hạ độc nàng. Nửa đêm nàng năm mơ đều gọi tên . Lưu Tĩnh ôm nàng, để nàng rúc trong n.g.ự.c nửa đêm.

Năm vì một nhà ba bọn họ mà g.i.ế.c một đường máu, dọn khỏi Trung Vương phủ, ở thế tử phủ. Đêm dọn đó, nàng dùng đầu lưỡi ngừng l.i.ế.m miệng vết thương cánh tay . Lưu Tĩnh ôm nàng hỏi, “Sao nàng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-432.html.]

Nàng lập tức “Oa” một tiếng lên, đánh , “Ta thương tâm như thế mà còn trêu đùa .”

Lưu Tĩnh duỗi tay lau nước mắt cho nàng , “Nàng đừng sợ .”

“Ta sợ chi?” Nàng mỉm , “Ngày vì càng mà nhất định là thể g.i.ế.c bất kỳ ai.”

“Cần gì nàng động thủ?” Lưu Tĩnh khi đó khí phách hăng hái, cho rằng nhất định thể bảo vệ nữ tử âu yếm.

đến hai năm, vì cứu lúc đó đang quỳ ở Chính Đức điện, thế tử phi của dùng kiếm tự uy h.i.ế.p Thái Hậu khiến bà tát cho nàng một cái nhưng cuối cùng vẫn hạ chỉ cứu khỏi điện của hoàng đế.

Nàng đến đón , khỏi hoàng cung thì nụ đoan trang khuôn mặt còn. Nàng rúc trong lòng thành nước, nếu còn thì nàng nhất định sẽ c.h.ế.t .

Lúc Lưu Tĩnh ngờ một lời thành sấm, nàng thật sự c.h.ế.t . Không lâu khi đội mũ phượng cho nàng thì nàng ốm. Nàng dỗ nếu kiếp cưới thì sẽ khỏe , còn sinh cho ngài một tiểu vương gia nữa.

Lưu Tĩnh gật đầu đồng ý, để nàng nghỉ ngơi cho , bữa tối sẽ về cùng nàng dùng bữa.

Từ đây nàng ngủ tỉnh nữa, Hoàng Hậu của cứ thế mà .

Hắn vĩnh viễn biến thành cô đơn, từ đây còn ai đời đau đớn, sưởi ấm tim , thút thít.

Loading...