XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-12-13 08:53:38
Lượt xem: 139
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe xong Trương Tiểu Oản , hai đứa nhỏ Lưu Tam Nương, nuốt nước miếng lời nào. Bọn họ chị gái vài ngày mới về thì luôn mang theo đồ ăn ngon cho , giống như .
Lưu Tam Nương còn ở đây thì bọn họ cũng dám há mồm đòi ăn, chỉ dùng đôi mắt khát khao mà Trương Tiểu Oản.
“Chúng bán vật còn sống cho khách điếm , lão bản nương cũng là cực kỳ bụng, nữ đầu bếp cũng là đồng cảm. Lão bản nương dặn nữ đầu bếp gói cho con ít đồ
ăn……” Trương Tiểu Oản lấy gói giấy dầu , đưa bao tiền của nàng cho Lưu Tam Nương , “Mẫu đếm , con hâm nóng đồ. Một lát nữa ngài và phụ thể đến nhà bếp ăn, cần bưng đây nữa.”
Nói xong Trương Tiểu Oản liền dắt hai đứa nhỏ.
“Từ từ, quần áo .” Lưu Tam Nương ngăn cản nàng, đó bà phòng, lấy một cái áo bông mỏng, mới tinh, cực kỳ thích hợp mặc mùa xuân.
“Là mẫu ?” Trương Tiểu Oản ngây ngẩn cả .
“Thay .” Lưu Tam Nương chỉ nhàn nhạt một câu , đôi mắt liếc đôi bàn tay tràn đầy vết nứt do lạnh vài . Đôi tay nàng sưng to như cái bánh bao hấp thế còn đỏ đến đen , cực kỳ khó coi.
Trương Tiểu Oản do dự một chút nhưng nàng quả thật mùi quá nặng, nàng vốn đang mặc nốt đêm nay, sáng sớm mai mang giặt sạch, phơi khô mặc. Không nghĩ đến về áo mới vì thế nàng cũng nhẫn nại nữa mà duỗi tay đón cái áo để .
“Cảm ơn mẫu .” Mùi thối nàng tức khắc giảm một nửa. Trương Tiểu Oản nhịn , nhưng tính cách nàng thể nũng thế nên khi một câu thì nàng lập tức dắt hai đứa em trai đang ngẩn cái áo mới của nàng ngoài, trong tay còn cầm bao giấy dầu.
Tới nhà bếp nàng mở bao giấy dầu, bên trong ngờ còn vài khối thịt mỡ. Trương Tiểu Oản thấy thì cũng nhịn nuốt nước miếng, đừng đến hai đứa nhỏ. Dưới ánh lửa tụi nó chằm chằm bao giấy dầu, đôi mắt sáng như trộm, miệng nuốt nước miếng liên tục. Trong bóng đêm yên tĩnh động tĩnh thật đúng là cực kỳ rõ ràng.
Không chút nghĩ ngợi, Trương Tiểu Oản tỉ lệ thịt cũng đây khách ăn thừa để mà chính là cắt xén một chút từ phần của khách. Nữ đầu bếp đem phần nhất cho nàng, đúng là mà.
Đối với một hộ nông dân quanh năm ăn mấy bữa cơm khô thì tỉ lệ thịt mỡ quả thực khiến rời mắt. Ngay cả Trương Tiểu Oản cũng chút khống chế nước miếng đang dâng lên. Trên thực tế nếu chuyện thì nàng cũng khát vọng thịt mỡ đến thế. Cho dù lúc ở đường nghỉ tạm nàng cũng ăn thịt gà, nhưng cơ thể nàng vẫn nhịn khát vọng.
Có điều nàng dám giống như nhai nát cả xương gà. Nàng chỉ thể như gì mà nuốt nước miếng, hâm nóng đồ ăn, đó chọn hai khối thịt mỡ chỉnh để phần cho Trương A Phúc. Sau đó nàng hâm nóng hai khối bánh bột ngô Lưu Tam Nương để cho bọn họ dùng chỗ thịt còn thừa và ít đồ ăn khác hai cái bánh kẹp lớn cho hai đứa nhỏ ăn.
Hai đứa nhóc nhận lấy bánh thì bắt đầu ăn ngấu nghiến. Trương Tiểu Oản thấy thì nhịn , đó cầm một khối bánh khác chậm rãi ăn uống nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-46.html.]
Đồ nhiều lắm, nàng thể cũng tham ăn.
*********
Không nghĩ tới trong bao giấy dầu còn thịt, Lưu Tam Nương cũng kinh ngạc, còn Trương A Phúc thì chịu ăn cả hai khối thịt mà kiên quyết chia một miếng cho Lưu Tam Nương ăn.
Người một nhà ăn bữa cơm tối ở nhà bếp xong, Trương Tiểu Oản cũng một ít việc cần thương lượng với vợ chồng hai . Lúc Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ đều ghé đùi Trương Tiểu Oản mà ngủ. Thấy đêm khuya, Trương A Phúc bế hai đứa nhóc về giường, còn Trương Tiểu Oản và Lưu Tam Nương thì dọn dẹp nhà bếp. Mới đến trong nhà, chuẩn đóng cửa ngủ thì nhẹ nhàng gõ cửa nhà bọn họ.
Vừa mới mở cửa thì thấy tới là Chu thím, phía bà là Chu đại thúc.
Vừa thấy cửa mở, Chu thím lôi kéo Chu đại thúc, nhẹ tay nhẹ chân như trộm mà đóng cửa. Cửa đóng thì Trương A Phúc cũng châm lớn đóng lửa bên cạnh bàn đất khiến trong phòng sáng hơn một chút. Lúc Chu thím mới vội vàng dậm chân , “Trượng phu đáng c.h.é.m ngàn đao nhà chúng chiếm lợi của nhà mấy còn thèm một lời cảm ơn. Cái đúng là khiến gấp gáp, chỉ đành lôi kéo ông cũng tới đây cảm ơn Trương gia……”
Chu Điền vợ nhà thế thì sắc mặtlập tức khó coi nhưng ông ở nhà vợ dạy dỗ vài câu, cũng chiếm lợi lớn.
Chỉ mới vài ngày ông kiếm 700 đồng tiền đó! Nhà bọn họ ở trong thôn cũng coi như gia cảnh , nhưng lúc dư dả nhất cũng từng 700 đồng. Chu Điền kiếm tiền thì chỉ một lòng về nhà, ai còn nghĩ tiền cũng một ông kiếm . Lúc về đến nhà vợ ông thấy việc thì lập tức phân tích cho ông thấy. Cho dù ông dựa bản lĩnh của bắt nhiều đồ như thế, nhưng nếu tìm chỗ bán thì nhiều tiền như thế. Lúc đó ông mới tỉnh .
Nghĩ thì quả thật là đúng. Ông cảm thấy tiền bộ là do kiếm , chẳng liên quan gì tới Trương gia nhưng nếu chỉ ông mang trấn bán thì nhất định thể bán hết ngoài, cũng chắc bán giá như thế.
Hơn nữa nông dân bán đồ ăn thì cùng lắm chỉ mang chợ, ai mà mang đến cho ông chủ khách điếm —— nghĩ tới đây, Chu Điền cũng ngoan ngoãn theo vợ , cho dù lúc bà vợ già quá nhưng nhất thời ông cũng tiện gì. Ông chỉ đành liên tục cảm ơn Trương A Phúc, còn mãi nhà bọn họ sẽ nấu cơm khô mời cả Trương gia sang ăn.
Trương Tiểu Oản thấy chuyện Chu Điền nghĩ nhưng Chu thím nghĩ thấu đáo thì cũng kinh ngạc. Nghĩ thì nàng cũng hiểu, Chu thím là lương thiện nhưng hẳn là cái gì cũng để ý tới. Nếu thế thì năm lúc nhà bọn họ mượn lương, bà cũng ngoan tâm cho mượn đấy ? Chu thím là nhưng kẻ ngu. Bà sẽ điều ác nhưng là rõ tình thế.
Loại theo ấn tượng kiếp của Trương Tiểu Oản thì chính là phẩm chất thông minh, trong lòng chuẩn mực. Cùng loại giao tiếp thì nhẹ nhàng hơn khác nhiều.
Khó trách ba đứa nhỏ nhà họ Chu đều bà nuôi cường tráng chăm chỉ. Lúc Trương Tiểu Oản còn tưởng rằng đó là do Chu gia là hộ lớn, Chu Điền là thợ săn giỏi nhưng lúc mới
nếu Chu thím giáo dưỡng thì như thế.
Thấy Chu thím rõ ràng, Trương Tiểu Oản lập tức kéo kéo ống tay áo Lưu Tam Nương, để bà đem chuyện lúc bọn họ bàn luận xong .
Lần nếu Chu gia giúp bọn họ, mặt chim đầu đàn nhà bọn họ thể bớt ít việc.