Mặt trời mùa hạ cực độc, hoa màu trồng ở ruộng tưới nước hai một ngày buối sáng và lúc mặt trời xuống núi.
Còn may là dòng suối gần ruộng nhà nàng vẫn đủ nước để tưới ruộng, nếu bọn họ sẽ gánh nước đến tưới. Bây giờ Lưu Tam Nương thì bệnh, Trương A Phúc cũng chỉ thể việc bằng một nửa, thế nên nếu gánh nước thì Trương Tiểu Oản thật sự đây.
Buổi chiều hôm nay nàng tưới nước thì phát hiện Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ đang tưới nước cho ruộng nhà bọn họ. Hai đứa nhỏ với nàng chúng nhặt củi nhưng lúc hai bó củi nhỏ đặt cạnh ruộng.
Trương Tiểu Oản lập tức ngẩng đầu bầu trời, chớp chớp mắt cố nén chua xót trong đó xuống. Suối thì xa, đứa nhỏ nhà nàng sợ là vất vả.
“Đại tỷ, đại tỷ……” Trương Tiểu Đệ thấy Trương Tiểu Oản thì lập tức nhào đến. Trương Tiểu Bảo thấy Trương Tiểu Oản thì cũng gọi một tiếng “Đại tỷ”. Thân hình nhỏ gầy của mặc một cái áo nhỏ màu xanh nàng cho , miệng mím, chút ngượng ngùng mà . Sau đó cúi đầu nghiêm túc, cẩn thận tưới nước cho từng gốc cây.
Hắn tưới nước nhiều ít, đúng như những Trương Tiểu Oản tưới cây.
Lúc Trương Tiểu Oản mới hiểu vì mấy Trương Tiểu Bảo một hai theo nàng đến đây. Hắn là theo nàng tới đây chơi, nhưng lúc nàng việc nắm
tay Trương Tiểu Đệ ở một bên , cũng chơi, cũng nhặt củi. Hóa là vì thế .
Thùng nước nặng, mỗi Trương Tiểu Bảo xách nước về chỉ một ít, nhanh tưới xong. Hắn cầm thùng gỗ lên tới dòng suối nhỏ. Trương Tiểu Oản trầm mặc ở đó đôi tay
nhỏ của cầm thùng gỗ , đó thất tha thất thểu xách thùng gỗ về.
Nàng đau lòng đến đứt ruột gan, tim như d.a.o nhỏ cắt thành từng mảnh, nhưng vẫn qua giúp. Nàng nàng thể giúp bớt chút vất vả nhưng như thế thể giúp trở thành một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất.
Thứ nàng thể chính là dưỡng cho cơ thể rắn chắc, để giống Trương A Phúc, để cuộc đời cũng khổ như Trương A Phúc.
Có lẽ như thì em trai nàng về sẽ lo đủ ăn, đủ mặc. Hắn cũng sẽ thể nuôi sống vợ con .
Cho nên nàng chỉ thể , cho dù trái tim cực kỳ đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-57.html.]
**************
Buổi tối trở về Trương Tiểu Bảo cõng củi, còn Trương Tiểu Oản thì cõng Trương Tiểu Đệ ở lưng. Ba chị em cùng về nhà.
Tới nhà nàng thấy Trương A Phúc và Lưu Tam Nương đang cho Trương Tiểu Muội ăn bột, ánh mắt ôn nhu, tay chân nhẹ nhàng.
Hai vợ chồng vẻ cực kỳ yêu thương đứa nhỏ khó khăn lắm mới sinh .
Trương Tiểu Oản tiến thì bọn họ một cái, Lưu Tam Nương thì thèm ngước nàng, chỉ cúi đầu thấp hơn. Chỉ Trương A Phúc là mở miệng đón nàng: “Tiểu Oản trở .”
Trương Tiểu Oản “Vâng” một tiếng , “Con về.”
Trương A Phúc cũng với nàng. Trương Tiểu Oản dừng một chút, thấy bọn họ còn gì thì thêm một lát đó gì xoay .
Nàng những lời ngày hôm đó khiến Lưu Tam Nương tức giận với nàng. Nàng Lưu Tam Nương tức cái gì. Hơn nữa nàng quá mức bận rộn, suy đoán. Mỗi ngày nàng mở mắt thì hàng tỉ việc , lấy sức mà quan tâm?
Mang theo hai đứa nhỏ trong bếp, Trương Tiểu Oản đun nước sôi, hai bát canh trứng gà cho hai đứa nhỏ. Để tụi nó uống xong nàng mới nấu cháo, bỏ thêm một ít thịt khô cháo.
Nàng múc hai chén lớn cho hai đứa nhỏ, cũng gắp nhiều thịt cho hai đứa tụi nó. Chính nàng cũng uống hai chén lớn, còn thì múc mang cho hai lớn trong nhà.
Lưu Tam Nương cũng ý kiến gì với đồ ăn Trương Tiểu Oản bưng lên, bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, câu gì, Trương A Phúc cũng như thế.
Từ thái độ của bọn họ Trương Tiểu Oản cũng bọn họ cũng cần nàng, cho nên nàng cũng chẳng thèm nghĩ tới Lưu Tam Nương nữa. Nàng tình cảm sâu đậm gì với hai cha . Đối với nàng mà thì nuôi sống hai đứa em trai ngoan ngoãn lời còn quan trọng hơn bất kỳ việc gì khác.
Nàng quá nhiều, cũng chỉ thể cố những việc quan tâm.
Chuyện lên núi lớn săn thú cũng lắng xuống, trong thôn cũng ai . Bởi vì mấy thôn dân đó trở về. Thôn trưởng mang tìm vài nhưng tìm ai thì chớ một mất tích. Vì thế cũng kiêng kị, dám nữa.