XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 60

Cập nhật lúc: 2024-12-14 04:26:10
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì mượn tiền, bọn nhỏ ăn trứng gà và hai chén cơm khô mỗi ngày nên áp lực càng lớn hơn. Hiện tại Trương Tiểu Oản học săn. Những thứ thu trong ruộng còn đủ nhà nàng ăn thì gì còn thừa mà bán. Nàng cũng chỉ thể dựa việc bán con mồi để kiếm chút tiền.

Trương Tiểu Oản việc đồng gần ba tháng, nhờ bạc mà Lưu Nhị Lang để nên nhà họ ăn uống cũng hơn thời gian . Thân thể nàng thoạt vẫn gầy nhưng sức hơn nhiều, so với một hai tháng đầu nàng mới tới thì hơn nhiều.

Chu Điền thấy nàng thể theo bước chân của ông , thở dốc thì cũng kinh ngạc, liên tục khoa trương khen Tiểu Oản nàng thật đúng là khó lường.

Kỳ thật Trương Tiểu Oản cũng hiểu chuyện trong núi sâu, bởi vì nàng căn bản đến đó. Nàng Chu Điền cứ một hai đến hỏi ý kiến nàng nhưng nàng vài điều quan trọng: điều thứ nhất là ở nơi rừng già ít bóng thì chỉ cần chỗ nào mắt thấy rõ thì . Đặc biệt là mùa hè, rắn và côn trùng nhiều, bọn họ nhất là cần đến gần những chỗ rậm rạp âm u để tránh bứt dây động rừng. Chỉ cần đến nơi tầm trống trải thì sẽ tránh nguy hiểm. Nơi rừng già dễ sào huyệt của động vật lớn, nếu là thỏ còn , nếu là động vật lớn thì hậu quả là thể .

Hai nàng chính là dựa theo nguyên tắc mà thám thính.

Trong núi sâu thì ai cũng thể thế nên Trương Tiểu Oản vẫn chỉ tính ở rìa núi di chuyển. Cho dù Chu Điền gà rừng và thỏ xung quanh đó trong thôn bắt gần hết . Đó là lý do vì mấy mới nhịn trong núi sâu.

Trương Tiểu Oản nhiều với Chu Điền, cũng giải thích gì. Trưa hôm đó nàng chọn mấy chỗ tầm , quá nhiều cây trong phạm vi vài dặm đó cùng Chu Điền đào mấy cái bẫy rập ở những nơi đó. Mỗi cái hố cũng quá sâu, đáy cắm những cọc nhọn nàng vót. Cọc nhọn đến mức nếu rơi xuống thì lập tức sẽ đời nhà ma.

Chu Điền cực kỳ hoang mang, bởi vì đống cành lá rải bẫy quá rắn chắc, gà rừng hoặc thỏ thể rớt xuống . Bẫy hẳn để bắt động vật nhỏ mà giống như để bắt lợn rừng và mấy con thú lớn.

lợn rừng gì mà bắt dễ thế ? Sao tụi nó tới chỗ ?

Buổi tối ngủ tay Trương Tiểu Oản run rẩy vì ban ngày vót quá nhiều cành cây. kết quả thật khiến nàng lòng. Ngày hôm bọn họ thăm bẫy thì phát hiện một trong năm bẫy con lợn rừng tầm mấy chục cân rơi xuống. Con heo còn c.h.ế.t hẳn mà vẫn ngoan cường giãy dụa mạnh khiến khắp nơi đều là máu. Có điều khí lực của nó lúc lớn nữa, thoạt giống như đang hấp hối.

“Đại thúc, mũi tên ngắm như thế nào đây?”

Chu Điền trợn mắt con lợn rừng , còn Trương Tiểu Oản thì bình tĩnh đầu hỏi ông mũi tên cầm thế nào cho đúng.

Dọc đường nàng thử nghiệm nhiều , mỗi đều cố gắng nắm chắc lực đạo và góc độ của mũi tên. Hiện tại nàng chỉ xác định với Chu Điền một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-60.html.]

Chu Điền gật đầu một cái, đó ông thấy Trương Tiểu Oản b.ắ.n mũi tên , trúng cổ họng con lợn .

Con lợn tính là lớn nhưng cũng tính là nhỏ lập tức tắt thở, mạnh mẽ run rẩy một hồi im.

Chu Điền lắp bắp nên lời, “Này, ……”

“Ban đêm tiếng lợn rừng kêu, đại thúc hẳn là cũng thấy ít đúng ?” Trương Tiểu Oản bò mặt đất để kéo mũi tên của về. Sau đó nàng đầu với Chu Điền, “Mùa hè ánh trăng sáng, buổi tối nếu lợn rừng dạo thì sẽ chọn nơi đủ ánh sáng để . Cháu đào mấy cái bẫy ở nơi rộng rãi thoáng đãng, nếu vận khí thì sẽ bắt một con.”

Nói xong nàng lau m.á.u mũi tên bằng lá khô, đó cất lưng. Bộ dáng bình tĩnh của nàng hề giống một tiểu cô nương.

Chu gia đại thúc ngây ngốc một chút mới lắc đầu thở dài, “Một cô nhóc như cháu thật quá khác .”

Nói thì thế chứ mặt ông lúc cũng gì kinh ngạc. Nói xong ông liền quỳ xuống vươn tay lôi con lợn lên.

Sức lực của ông lúc mới thể hiện. Chỉ bằng môt tay ông lôi con lợn lên.

“Chúng đến bên suối mổ thịt lấy muối ướp . Nếu sợ đến khi mang về sẽ mùi lạ.” Trương Tiểu Oản kiến nghị mà . Chu Điền cũng dị nghị gì mà theo lời nàng. Hai

cõng con lợn rừng nặng tầm 40 kg tới bên dòng suối nhỏ đó mất nhiều thời gian để mổ và rửa sạch nội tạng. Sau đó bọn họ dùng muối mang theo để ướp thịt. Mãi đến nửa đêm mới thu thập xong con heo , cũng chia xong thịt.

Nhìn một vại muối tràn đầy dùng hết, Chu Điền Trương Tiểu Oản lúc đang đốt lửa hầm canh, rốt cuộc vẫn nghi hoặc hỏi,

“Sao cháy nhiều như thế?”

Loading...