XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-12-15 07:32:08
Lượt xem: 101
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về thượng kinh, Trương Tiểu Oản lén nhiều lời với Uông Hoài Thiện mới khiến đồng ý sẽ thành thật ngoan ngoãn khi ở thuyền.
Bọn họ vẫn mang theo Cẩu Tử vì thế Uông Quan Kỳ còn tìm Uông Hoài Thiện chuyện một , đó cũng đồng ý việc .
Uông Hoài Thiện khi trở về bĩu môi với Trương Tiểu Oản, “Ông bắt con mỗi ngày tới học tiếng phổ thông với ông .”
Trương Tiểu Oản ôm trong lòng gật gật đầu , “Vậy con học thôi.”
“Ông còn hỏi con học võ , mẫu , con tập võ ?”
“Muốn.” Trương Tiểu Oản chậm rãi giải thích lợi và hại trong đó cho , “Trong nhà ông là lợi hại nhất, con bản lĩnh thì theo bản lĩnh nhất để học. Con học hết bản lĩnh của ông là thể bảo hộ mẫu .”
“Vậy thì ?” Uông Hoài Thiện hỏi.
Biết hỏi ai nên Trương Tiểu Oản nghĩ nghĩ , “Ta bản lĩnh gì nhưng là võ tướng, chắc cũng chút thủ. Ngày con gặp mà thấy bản lĩnh thì thể theo học.”
“Ông nội con và lớn lên giống như đúc,” trong mắt Tiểu Lão Hổ tràn đầy khó hiểu, “ thích chúng , vì còn giống con gì?”
“Loại sự tình cũng cách nào. Ta thấy nếu thể thì hẳn cũng nhưng đây từng tháy con, con đời nên mới thích . Đợi ngày con thấy mà cũng thích con hơn nữa con thấy kém thì con lẽ cũng sẽ thích .” Trương Tiểu Oản đạo lý với Tiểu Lão Hổ. Nàng kết thù với nhân của , chỉ cần thể sống và trưởng thành thuận lợi thì nàng cũng an phận.
“Đến lúc đó .” Nói đến đây Tiểu lão hổ lắc lắc đầu, thở dài nho nhỏ , “Con thấy Uông gia đều thứ gì .”
Nói xong cũng nhiều với Trương Tiểu Oản về cha gặp bao giờ .
Thấy bài xích Uông Đại Lang như thế khiến Trương Tiểu Oản càng thêm tâm sự nặng nề.
Đợi đến lúc lên thuyền Uông Hoài Thiện cực kỳ hưng phấn.
Lúc là giữa hè, mỗi ngày đều nóng cực kỳ, trong khoang thuyền cũng oi bức vô cùng. Mỗi ngày sáng Cẩu Tử nhảy trong sống tắm một . Lúc đầu Tiểu Lão Hổ cũng sợ c.h.ế.t mà theo nó nhảy trong sông khiến bên cạnh dọa đến c.h.ế.t khiếp. đến mấy ngày theo một hầu bên cạnh Uông Quan Kỳ học bơi lội. Từ đây mỗi ngày đều mang theo Cẩu Tử kêu “Một, hai, ba” đó nhảy trong sông. Một nhảy xuống khiến bọt nước b.ắ.n lên, còn thì khanh khách ngừng.
Có tên thằng nhóc nghịch ngợm tinh lực tràn đầy thì cả thuyền tăng lên bao nhiêu là sinh khí. Bác lái đò cũng nhiều mang trái cây đến cho ăn.
Mà cũng thiết với bác lái đò. Uông Hoài Thiện lúc lấy hào khí như đối đãi với bạn bè của mà đón lấy trái cây bác lái đò đưa tới vỗ n.g.ự.c đảm bảo, “Đợi đến lúc hạ thuyền, tìm
chỗ ở sẽ bảo mẫu kẹo cho ngài ăn. Mẫu kẹo mạch nha ăn ngon cực kỳ, đến lúc đó cũng chia cho ngài một ít.”
Bác lái đò xong thì to, lập tức đồng ý công kênh lên vai và tự mang học bơi lội.
Những khác thuyền cũng cực kỳ thích Uông Hoài Thiện. Đứa bé thường xuyên thể tìm thấy ít thứ ở bên ngoài. Nếu cảm thấy , nếm xong cảm thấy thể ăn thì sẽ cắn một miếng nhỏ cất chỗ còn để dành cho Trương Tiểu Oản.
Vì thế đến mấy ngày con thuyền khách lên thượng kinh đều là đứa nhỏ hiếu thảo. Lúc bọn họ cho đồ ăn hoặc đồ chơi đều sẽ một câu, “À tiểu tử hiếu
thảo mau nếm thữ xem nên để dành về cho mẫu ?”
Uông Hoài Thiện là để ý tiểu tiết, cũng sợ chê . Hắn nhận lấy đồ, nếm nếm thấy ngon thì sẽ đương nhiên gật đầu, “Thứ thấy quả thật ngon, cũng mẫu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-89.html.]
nếm thử một xem.”
Nếu cảm thấy thể ăn thì sẽ học giọng điệu dạy dỗ của Trương Tiểu Oản để , “Thứ thì nhưng lẽ thích hợp cho ăn. Ngài lấy về tự ăn , đợi Tiểu Lão Hổ tìm đồ ăn ngon thì sẽ lấy một ít cho ngài nếm thử.”
Kỳ thật thuyền gì nhiều đồ gì, chỉ đôi khi thuyền ngừng, khách thuyền ít tiền trong tay sẽ mua chút đồ ăn, ngoài thức ăn hàng ngày thể thêm vài thứ khác. cho dù là thứ thì Uông Hoài Thiện cũng Trương Tiểu Oản nuôi đến kiều quý từ nhỏ nên vẫn kén ăn. Dù nàng tiền nhưng nàng bao giờ để thiếu thốn chuyện ăn uống. Đồ ăn ăn cơ bản đều do nàng , đến kẹo nàng cũng tự tay cho ăn. Cái miệng của ở nhà thì vẻ bắt bẻ gì nhưng ngoài điêu cực kỳ. Chính vì thế cái gì Tiểu Lão Hổ cũng coi trọng. Trương Tiểu Oản đơn giản cũng chuyện với về chuyện , để chuyện uyển chuyển một chút, thể từ chối lòng của khác mà khiến họ buồn.
Như nhiều ít thể bù trừ cho tính cách thẳng thắn dữ dằn của .
Trương Tiểu Oản là nữ tắc, mỗi ngày nàng đều theo Văn bà tử trong khoang bước ngoài một bước. Mỗi ngày nàng chỉ mở cửa sổ phong cảnh bên ngoài, trong tay chút việc,
hoặc lắng tai Tiểu Lão Hổ ở bên ngoài đang hò hét, xem đang chơi với ai.
Thời gian ở thuyền dài nên khi lên thuyền nàng đưa năm lượng bạc nhờ Uông tứ thẩm giúp nàng mua vải và kim chỉ mang theo lên thuyền. Nàng chút giày và xiêm y.
Nàng hai bộ xiêm y cho chồng, giày là một đôi, hai đôi giày cho cha chồng và hai bộ xiêm y cùng một đôi giày cho vị phu quân .
Đương nhiên vì để cho Tiểu Lão Hổ ghen ghét nên nàng cũng cho ba bộ xiêm y, hai đôi giày. Một kiện cũng thiếu của nếu đầu thể trở mặt với nàng ngay.
Hắn đối với Trương Tiểu Oản là điều kiện, đó chính là ở trong lòng nàng ai quan trọng hơn .
Trương Tiểu Oản cũng sợ nhiều việc, nàng quen tay nên gì cũng nhanh, chuẩn tàn nhẫn. Với tốc độ đó nàng thể đồ vật chất lượng thượng thừa. mua đống vải tiêu tốn của nàng quá nhiều bạc. Hiện tại nàng chỉ đến hai mươi lượng, đều là tiền nàng bán hai con trâu, bán ít lương thực tồn và săn nhiều mới tích cóp . Chờ kinh thành nếu nguồn kiếm tiền thì cuộc sống thế nào mới ?
Nghĩ nghĩ nàng cũng chỉ mong của Uông gia đối xử với đứa cháu trai quá hà khắc.
******
Ở với lâu Uông Quan Kỳ đối với đứa cháu từ trời rơi xuống quả thật yêu thích. Uông Hoài Thiện trời sinh to gan, sợ thông minh. Việc chuyện học chữ của đều cần lo lắng, chỉ học nhanh mà còn am hiểu việc tự cân nhắc, thường thể từ một suy ba.
Thoạt đứa nhỏ chính là kỳ tài trời cho Uông gia, so với cha năm đó quả thật hề kém cỏi, nếu bồi dưỡng thì ngày chắc chắn sẽ tiền đồ.
Vì thế Uông Quan Kỳ cũng càng dụng tâm đối xử với Uông Hoài Thiện nhưng quá mức hiếu động và bướng bỉnh cũng khiến đau đầu thật sự. Ông giáo huấn vài nhưng Uông Hoài Thiện thật sự đứa nhỏ thể dạy mà .
Hôm nay mang theo con ch.ó chuồn chơi, đến bữa tối mới về nên Uông Quan Kỳ phạt ăn cơm.
Uông Hoài Thiện thấy thế thì vẻ mặt khinh thường, bộ dáng thèm ăn cơm của ngươi đó xoay ở tiếng nào.
Uông Quan Kỳ phạt luyện chữ thì trợn trắng mắt cầm lấy bút , “Ta sai cái gì, chỉ chơi một chút thôi cũng chẳng chậm trễ cái gì, ông phạt mấy cái vô dụng gì.”
Thế nhưng đầu vẫn chữ đấy, Uông Quan Kỳ sợ đói nên gọi hạ nhân mang cơm đến cho ăn.
Uông Hoài Thiện thấy mâm cơm thì với Uông Quan Kỳ. Uông Quan Kỳ đang theo bản năng đáp thì thấy vươn tay cầm bát ném đất, còn vỗ n.g.ự.c tự năng cực kỳ khí phách, “Tiểu Lão Hổ mới thèm ăn cơm của ông. Ông mau gọi mẫu tới, chỉ ăn cơm mẫu thôi.”
Uông Quan Kỳ tức giận đến lập tức đánh nhưng Uông Hoài Thiện nào sợ. Hắn giương nắm đấm, bày tư thế phòng vệ, thế còn phồng mặt hung ác , “Ta mới sợ ông. Tốt nhất là ông đánh c.h.ế.t nếu để về chỗ mẫu lấy cung tiễn thì sẽ tha cho ông ……”
“Ngươi, tiểu tử hỗn xược !” Uông Quan Kỳ chọc tức nhưng cũng thể lên đánh . Sau khi lên thuyền ông đánh đứa nhỏ hai , nhưng mỗi đều sợ. Ông thể đánh c.h.ế.t Tiểu Bá Vương , mỗi khi nháo đến lúc ông cũng thật sự thế nào với .