Hội chùa , ba ngày bán hơn bốn trăm hộp hương cao, hội đèn chỉ trong một đêm, Lê Mạn trong lòng đoán chừng mang theo bao nhiêu hộp, nhưng nghĩ nhiều hơn ít, khi nhiều còn thể bán từ từ, ít thì đủ bán khẳng định sẽ hối hận, nên Lê Mạn dự định năm trăm hộp, cộng thêm trong nhà còn ba mươi hộp, hẳn là nhiều hơn, đoán chừng bán nhiều như .
Giống như , cả nhà cùng hái hoa ở núi, Lê Mạn, Mai Tử và Tống Đại Sơn mỗi cõng sọt , để Thiết Tử cõng, chỉ để ở một bên trông hai tiểu tử chạy lung tung là .
Hai đứa nhỏ đều là những đứa trẻ hiểu chuyện, lớn việc bận, chạy loạn cũng quấy rầy, còn học dáng vẻ của lớn hái hoa, đó bỏ trong giỏ của lớn, dáng vẻ nhỏ bé khỏi khiến đau lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đứa trẻ cần chăm sóc, Thiết Tử gì để , sử dụng tay thành thạo từ từ hái hoa, đó nhẹ nhàng đặt trong giỏ, thấy đụng đến vết thương, cũng để theo.
Lần thời gian dư dả, cần vội vàng như , vì hái nhanh, chậm rãi khoan thai hái chuyện, cả ngày mệt một chút nào, ngược thoải mái.
Đợi lúc hái hoa kha khá, Tống Đại Sơn nhờ Trương lão thúc năm trăm hộp cũng .
Kế tiếp, đám Lê Mạn dùng ba ngày ở nhà chậm rãi hương cao, khi , phơi hai ngày, lúc mới đến lễ hội hoa trâm.
Hội đèn lồng lễ hội hoa trâm là buổi tối, cho nên sáng sớm trang điểm cho cháu gái Tiền Hương Liên cũng lỡ việc, bắt kịp buổi đèn lồng buổi tối.
Tống Đại Sơn đánh xe lừa, lúc trời sáng chở Lê Mạn và Tiền Hương Liên chạy tới nhà đại tỷ nàng .
Lúc ba đến, nhà đại tỷ Tiền Hương Liên thoáng náo nhiệt hẳn lên, trong phòng đến , đều là thích trong nhà giúp đỡ.
Chủ nhà thấy Lê Mạn đến, cần giới thiệu, lập tức nhiệt tình nghênh đón.
Đại tỷ Tiền Hương Liên kéo tay Lê Mạn : "Đại , khó sáng nay tới sớm như , hôm nay phiền ."
Lê Mạn lắc lắc đầu, "Chuyện nên , tẩu đừng khách khí, dẫn đến phòng tân nương xem một chút , nhanh chóng trang điểm cho tân nương tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-105.html.]
Tiền đại tỷ gật đầu, bảo nhi tử chiêu đãi Tống Đại Sơn một chút, đó tự lôi Lê Mạn mang đến phòng con gái .
Áo cưới của tân nương mặc xong, chờ đợi để trang điểm.
Người ở trong phòng thấy Lê Mạn tiến , đều ngạc nhiên Lê Mạn chằm chằm, nghĩ tới tiểu nương tử xinh thật sự là trang nương cố ý mời tới trong miệng tân nương tử, các nàng còn từng thấy qua trang nương trẻ tuổi xinh như .
Lê Mạn cũng thèm để ý ánh mắt của khác nàng, chỉ gật đầu với những ở đây xem như chào hỏi, kế tiếp liền đem hộp trang điểm đặt ở bàn bên cạnh, bắt đầu trang điểm cho cô dâu.
Cô dâu mặc một chiếc váy cưới màu đỏ rộng rãi, nhưng vẫn thể thấy cơ thể đầy đặn của nàng .
Sau khi Lê Mạn tới đây, ngoại trừ hình mập mạp ham ăn biếng như Vương Thúy Hoa , những nữ tử khác đều thấy thon thả thậm chí phần lớn là gầy yếu. Nữ tử điều kiện trong nhà vì phù hợp với xu hướng thẩm mỹ cố ý duy trì hình thon thả, mà các nương tử trong thôn bởi vì ăn ngon ăn đủ no, mỗi ngày còn xuống ruộng việc, vì mập nổi.
Cho nên tân nương xem như là cô gái trẻ đầu tiên Lê Mạn gặp qua tương đối mập mạp.
Tân nương tử Lê Mạn đánh giá , mặt đỏ lên, chút ngượng ngùng : "Tẩu, mập lên, để tẩu chê ."
Lê Mạn nở nụ , lắc đầu,"Cái gì mà chê , như phúc khí, cuộc sống nhất định cũng sẽ hòa thuận. Mập gì , miễn sức khỏe là .”
Tân nương tử Lê Mạn an ủi cao hứng lên, điều vẫn len lén kéo tay áo Lê Mạn, nhỏ giọng mang theo ngượng ngùng : "Tẩu, nghĩ là thể trang điểm cho mặt gầy một chút, như xinh hơn, ?"
Lê Mạn thấy nàng quá hổ, đành lòng trêu chọc nàng , lập tức gật đầu, "Được, , tẩu nhất định trang điểm cho gầy .”
Tân nương Tử vui vẻ mặt, cho bên cạnh cũng tò mò chớp mắt động tác của Lê Mạn chằm chằm, chính là xem trang nương lợi hại như chủ nhân , mặt bánh bao lớn còn thể biến nhỏ thành mặt nhỏ như bàn tay ? Không đùa chứ.
Lê Mạn sự hoài nghi trong lòng những xung quanh, chỉ nghiêm túc bắt đầu trang điểm cho cô dâu.
Khuôn mặt tân nương tử đích thực là mập mập thịt thịt, thể tích cũng nhỏ, điều điểm duy nhất chính là làn da trắng, hơn nữa còn mềm mại, thoạt thập phần thoải mái, mặt như cần trang điểm quá nhiều, chỉ một lớp son phấn mỏng là , đỡ lo hết sức.