Những tính toán trong lòng nàng, đều là cần nhiều tiền mới thể thực hiện, ánh trăng nhất định là tuyệt đối .
Bây giờ ngược còn một biện pháp tăng thu nhập, chính là khả thi .
Ngày mai sẽ thử.
Nghĩ xong, cất bạc trong hòm đựng tiền khóa , Lê Mạn lấy túi xách nhỏ cho Tiểu Bảo .
Bà chủ vô cùng yêu thích Tiểu Bảo, lúc việc liền thích ôm Tiểu Bảo chuyện, lúc khách Tiểu Bảo cũng ngoan ngoãn, một ở ghế bên cạnh lời nào, cứ như nàng bận rộn.
Lúc về, bà chủ còn cố ý dặn dò ở cửa hàng đều thể mang theo Tiểu Bảo.
Lê Mạn cũng mang Tiểu Bảo bên cạnh, thứ nhất thể bên cạnh nhiều hơn, sẽ vì bận rộn mà bỏ bê đứa nhỏ; thứ hai, Tống Đại Sơn cũng bận rộn, mang Tiểu Bảo cùng cô cũng yên tâm; thứ ba, cô thừa dịp việc rảnh rỗi dạy Tiểu Bảo học tập.
Vì Lê Mạn dự định sẽ mang theo cặp sách nhỏ nàng cho Tiểu Bảo, bên trong đựng cuốn sách mua cùng với gậy tính toán mà Tống Đại Sơn cho Tiểu Bảo, trang trí đồ ăn vặt mua cho Tiểu Bảo, ngày mai Tiểu Bảo thể mang theo túi xách nhỏ đến cửa hàng.
Lúc , Tống Đại Sơn phòng gọi Lê Mạn ăn cơm.
Thấy Lê Mạn giường, sờ sờ má cô, ôn nhu hỏi: "Hôm nay mệt ? ”
Lê Mạn lắc đầu, nhưng ngẫm , gật đầu, dựa trong n.g.ự.c , hai tay ôm lấy thắt lưng gầy gò của , cọ cọ lồng n.g.ự.c , xem như là đầu tiên cô nũng mặt .
Tống Đại Sơn thương tiếc hôn lên đỉnh đầu Lê Mạn, mệt mỏi thì cần nữa, nhưng nghĩ cũng lời Lê Mạn căn bản sẽ đồng ý, hơn nữa hứa sẽ ủng hộ nàng, cho nên chỉ thì thầm tai nàng: "Sau khi ăn cơm xong sẽ đun thêm nước, nàng tắm rửa cho đỡ mệt, tối nay ngủ sớm một chút.”
Lê Mạn gật đầu, uể oải "Ừ" một tiếng.
Trong nhà ai, Tống Đại Sơn cũng cần kiêng dè, trực tiếp ôm Lê Mạn lên, ôm đến bên cạnh bàn ăn cơm ở nhà chính mới buông xuống, đó phòng bếp bưng thức ăn .
Tiểu Bảo thấy Lê Mạn xuống, cũng phốc phốc chạy tới, tự bò lên ghế xuống, khi phân một cái bát cùng một đôi đũa, tự ngoan ngoãn bắt đầu ăn cơm.
Người một nhà ăn cơm xong, tiên tắm rửa cho tiểu tử , khi đặt ở giường, Tống Đại Sơn đổ đầy xô nước nóng cho Lê Mạn, để cả nàng ngâm một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-150.html.]
Lê Mạn bước nước nóng thoải mái, cả thở phào nhẹ nhõm, cảm giác thoải mái, căn bản dậy.
Ngâm một lúc lâu, nước dần dần trở nên lạnh, thể ngâm nữa, Lê Mạn đành dậy.
Đang lúc cô lên chuẩn lấy quần áo, cửa phía ọp ẹp một tiếng, Lê Mạn sợ tới mức lập tức xổm xuống nước.
Kinh hồn kịp đầu , là Tống Đại Sơn mang theo một thùng nước nóng.
Thấy bộ dáng kinh hoàng của Lê Mạn, khóe miệng Tống Đại Sơn nhếch lên, "Là , đừng sợ". Nói xong đóng cửa .
Lê Mạn trừng mắt, cài chặt khóa cửa gì đó, hơn nữa lúc nàng tắm rửa từng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Lê Mạn lấy khăn mặt che phong cảnh n.g.ự.c , trừng mắt đàn ông hỏi: "Chàng đây gì?"
Tống Đại Sơn chậm rãi đổ nước nóng thùng tắm, chờ đổ xong, lúc mới nhanh chậm : "Đưa nước nóng cho nàng.”
Lê Mạn đợi nửa ngày cũng thấy ngoài, khỏi tức giận : "Sao còn ngoài? Không đưa nước nóng ? ”
Tống Đại Sơn buông thùng xuống, dứt khoát để hai tay trong nước, tay kéo lấy khăn mặt của Lê Mạn, chậm rãi lau cho Lê Mạn.
Cả Lê Mạn chấn động, mặt đỏ lên, mặc dù hai ngay cả chuyện cũng , nhưng giúp tắm rửa như là từng , hoảng hốt, Lê Mạn tức giận : "Tống Đại Sơn! Làm gì ? ”
Nghe Lê Mạn khiển trách, Tống Đại Sơn nhếch khóe miệng, lạnh nhạt : "Tắm rửa cho nàng. ”
Lê Mạn: "...."
Tốt, học thủ đoạn mới.
Nàng thấy là say rượu uống rượu.
Quả nhiên, Tống Đại Sơn cởi bỏ quần áo của , chính cũng trong thùng tắm .