Lê Mạn lắc lắc đầu, "Không việc gì tẩu tử, chút ngột ngạt, nghĩ nguyên nhân là do lò sưởi, đến hỏi tẩu một chút, nếu tẩu , xem nguyên nhân do lò sưởi. Có điều tẩu tử, cửa sổ của tẩu nhất định mở một chút, thể đóng kín.”
Tần tẩu tử vội vàng : "Yên tâm tử, đều mở cửa sổ theo lời , sẽ đóng hết. Có điều tử, chứ?"
Lê Mạn lắc đầu, "Không , tẩu tử tẩu ngủ .” Nói xong quấy rầy nữa, xoay rời .
Lê Mạn tới phòng ngủ của hai tiểu tử, khi , thắp nến, hai tiểu tử đang ngủ say giường ánh nến, khẽ , đắp chăn cho bọn chúng, lúc mới tắt nến, một nữa đóng cửa trở về phòng ngủ.
Vì Tống Đại Sơn và Tần tẩu tử đều khó chịu gì, hơn nữa còn cảm thấy thoải mái, nên Lê Mạn cũng yên tâm sử dụng cái lò , ngày hôm bảo Tống Đại Sơn đem bếp đặt ở phòng thư giãn, phòng trang điểm còn phòng , hơn nữa đốt lên bộ, trong nháy mắt trong phòng ấm lên.
Vì lý do an , Lê Mạn đặt mấy cái ghế xung quanh bếp lò, cũng dùng dây thừng vây quanh ghế để ngăn cản khách nhân, tránh đến quá gần cẩn thận bỏng.
"Tỷ tỷ, nơi của tỷ thật ấm, cũng cảm thấy chút ấm ." Lâm Tiểu Vũ Lê Mạn hóa trang .
Lê Mạn : "Thấy cái lò lớn bên ? Ta đặc biệt , như đốt lên trong phòng liền ấm áp.”
Lâm Tiểu Vũ: "Nhìn thấy , cái lò thật lớn, cũng cao hơn , đây là đầu tiên thấy một lò lửa lớn như . Tỷ tỷ, đồ ở chỗ của tỷ giống ở nơi khác.”
Lê Mạn , "Bếp lớn mới ấm mà."
Những phụ nữ khác đang chờ trang điểm lúc cũng theo: "Hôm nay đúng là ấm áp, liền cảm thấy ấm áp dễ chịu."
" đúng, cái lò thật sự hiệu nghiệm, nóng."
"Còn ấm hơn ở trong nhà, ở thoải mái."
Thấy đều cảm thấy ấm áp, cũng cảm thấy khó chịu như nàng, lúc Lê Mạn mới yên tâm.
Tối hôm qua lẽ vì nguyên nhân khác nàng mới đột nhiên tức ngực, liên quan gì đến bếp lò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-237.html.]
tối qua tại nàng đột nhiên cảm thấy tức n.g.ự.c mà bây giờ ? Thật kỳ lạ.
Lê Mạn nghĩ tiếp tục động tác tay, khi nghĩ cái gì, cũng ném việc đầu.
Sau khi trang điểm xong cho Lâm Tiểu Vũ, vỗ vỗ vai nàng , "Được , qua bên cạnh chơi , tiếp theo.”
Trang điểm đến trưa, Lê Mạn mới kết thúc công việc buổi sáng, lúc trong bụng đói đến cồn cào.
Lê Mạn vội vàng chạy phía , thấy Tần tẩu tử đang bưng mâm từ trong phòng bếp , cũng theo hỗ trợ bưng thức ăn, chờ thức ăn bưng lên bàn, Tống Đại Sơn cũng dẫn theo hai đứa nhỏ tới.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Người đến thì ăn cơm ." Lê Mạn , cũng thể chờ đợi cầm đũa lên ăn một bước, vì , gần đây đặc biệt dễ đói, giống như một giây cũng thể nhịn .
Mọi cũng rối rít bưng bát lên ăn.
Lê Mạn nhai một miếng cơm, vội vàng đưa đũa gắp một miếng thịt cá, nhưng còn đưa miệng, đột nhiên một mùi tanh truyền trong mũi, trong nháy mắt, dày buồn nôn một trận.
"Ọe——" Lê Mạn buông bát đũa xuống, nhanh chóng xổm xuống nôn khan.
"Nương tử, nàng ?" Tống Đại Sơn hoảng sợ, buông bát đũa chạy đến mặt Lê Mạn xổm xuống, vội vàng vỗ lưng cho nàng.
Tần tẩu tử và hai đứa nhỏ cũng hoảng sợ, rối rít quên cả ăn cơm, tay chân luống cuống Lê Mạn, đột nhiên đây là .
Đợi khi phản ứng , ba lập tức buông bát đũa vây quanh, Tiểu Bảo cũng học theo dáng vẻ của Tống Đại Sơn vỗ lưng cho Lê Mạn, vỗ lo lắng hỏi: "Nương, ?"
Lê Mạn chuyện, nhưng còn mở miệng, một trận buồn nôn ập tới, nữa nôn khan.
Tống Đại Sơn gấp đến nỗi mồ hôi nhễ nhại, thật vất vả chờ Lê Mạn ngừng nôn, lập tức rót một ly nước đút cho nàng, đút : "Nương tử, uống nước xong chúng đến y quán."
Lê Mạn vô lực tựa Tống Đại Sơn, chậm rãi nuốt nước trong miệng, đó gật gật đầu.