Mấy  vội về trong nhà, chẳng cần nghỉ một chút, Tống Đại Sơn liền khua xe bò về trả xe, ba  khác thì lập tức ngựa  ngừng vó mà cõng sọt chạy về phía  núi, nhân lúc  hừng đông, hái thêm vài sọt hoa,  đó nương theo ánh trăng chạy về nhà.
Hai đứa nhỏ ở  đường thì mua chút đồ ăn cho bọn nhỏ từ từ ăn, ba  lớn liền  chút đồ đơn giản lót lót bụng,  đó thắp ánh nến gấp gáp chế tạo hương cao.
Đến khi Tống Đại Sơn  trở về từ núi Pháp Hoa  nữa, trong tay còn cầm một giỏ hộp to  lấy từ nhà Trương lão thúc mới  xong.
Lúc   lúc đối mặt, mấy  cất hương cao mới    hộp, mãi cho đến khi đêm khuya tĩnh lặng, cuối cùng  gấp gáp chế tạo  một trăm hộp hương cao mới.
Hương cao là gấp gáp chế tạo , chỉ là mấy  lớn mệt  ít, nhưng mấy  vẫn nhịn   ý , cuộc sống chính là như ,  gì đó để phấn đấu, dù mệt thế nào cũng là vui vẻ.
Vội vàng ngủ một giấc ngon, khi gà còn  gáy,    nữa mang theo đồ vật chạy đến thôn bên cạnh,  đó cùng đến núi Pháp Hoa.
Hôm nay  tới  ít hơn so với ngày hôm qua, nhưng   cùng sóng  hôm qua,  bình thường sẽ chỉ tới một trong ba ngày,   ngày đầu tiên  tới,   lựa chọn  ngày hôm , cũng   tới  ngày cuối cùng.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-56.html.]
Không khác với ngày hôm qua lắm,  tới đều cảm thấy  hứng thú với hương cao của Lê Mạn, đặc biệt là những phụ nhân  gia cảnh bình thường, càng là một  tiếp một  để Lê Mạn cho các nàng dùng thử một chút,   thử  sẽ  mua, nhưng đại đa   đều sẽ móc  tám văn tiền mua một hộp,  đó quý trọng mà bỏ  trong túi, mang vẻ mặt cao hứng mà , nghĩ đến   cũng  thể dùng tới hương cao chỉ  phú quý nhân gia mới dùng,  thể  cao hứng .
Người bình thường đều là mua từng hộp từng hộp, nhưng hôm nay  một nữ tử, lập tức mua mười lăm hộp.
Nữ tử  đại khái chỉ  mười sáu mười bảy tuổi, còn chải kiểu tóc cô nương,  thấy chính là còn  gả chồng,  bên cạnh  theo chính là mẫu  của nàng , hai   cảnh tượng các phụ nhân vây một vòng lớn quanh quầy hàng của Lê Mạn hấp dẫn, thuận tiện liền tới  xem,  đó thấy Lê Mạn bán hương cao, cô nương  liền ngừng .
Cô nương  tên là Tiểu Đình, nhà ở trấn Nguyên Phúc, cha nàng  là sư gia ở huyện nha, ca ca là bộ đầu, trong nhà chỉ  một nữ nhi là nàng , cho nên ở nhà   cưng chiều, sắp  thành  , cho nên thừa dịp hội chùa   theo mẫu  tới  dạo,     còn  cơ hội   cùng mẫu  nữa  .
Vốn dĩ nàng   thiếu hương cao, cũng   mua hương cao, nhưng mà thấy sạp hàng bán hương cao , tâm tư  động, liền  mua.
Đối tượng thành  của nàng  là một tú tài,   tài văn chương, nhưng gia cảnh   dư dả gì lắm, vốn mẫu  và phụ   đồng ý, nhưng nàng đặt tấm lòng ở     dứt  , nàng  nguyện ý gả đến nhà , cho dù là chịu khổ. Cho nên  khi nàng   cầu, cuối cùng cha  vẫn đồng ý.
Mắt thấy sắp  xuất giá ,  khi kết hôn thấy  đưa quà đáp lễ cho  trong nhà , bọn tiểu bối cũng là  đưa chút lễ gặp mặt,   nhất của  thì nàng  tự tay  giày vớ để tặng, mà nhà  nhiều tỷ tỷ   đại cô đại dì như , đều  tặng từng  một, tưởng tượng đến cái  nàng  liền đau đầu,   tặng cái gì đáp lễ mới , nương của nàng   đến cửa hàng mua mấy túi tiền, mỗi  đưa một cái túi tiền là , nhưng nàng   cảm thấy như   thích hợp, mấy ngày nay vẫn luôn suy nghĩ  cái gì đáng giá hơn để tặng  ,   đắt lắm,     thích.
Ngay lúc thấy quầy hàng  bán hương cao, nàng lập tức liền nghĩ đến chuyện , tặng mỗi  một hộp hương cao, chẳng  là    thích ư?