Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-03-01 00:38:47
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy thức khuya dậy sớm bận rộn suốt ba ngày, khi hội chùa kết thúc, bán bộ hương cao còn ngoài, trong đó ngày đầu tiên ngày và ngày thứ hai mua hương cao trở về với quen , ít ngày thứ ba cố ý tìm tới sạp của Lê Mạn mua.

Lê Mạn thấy hương cao trong tay bán xong mà lúc còn mộ danh mà đến, thấy còn, cảm xúc thất vọng bộc lộ ngoài, Lê Mạn thấy , cố ý để cho đối phương địa chỉ nhà , báo rằng nếu mua, thể đến nhà tìm nàng, đồng thời cũng thuận miệng với những mua hương cao một câu, trong nhà tiểu nương tử xuất giá cần trang điểm cũng thể đến thôn Đạo Nguyên tìm nàng trang điểm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trên đường trở về, Mai Tử cầm túi đựng tiền, cảm thụ trọng lượng nặng trĩu trong tay, tim đập cũng bay ngoài, thật sự quá nhiều tiền, ngắn ngủn ba ngày, kiếm nhiều tiền như , nàng lớn như trong tay còn thể lập tức lấy nhiều tiền như .

Nếu hiện tại còn ở bên ngoài, Mai Tử thật sự đổ tiền đếm một cái.

Tới gần Lê Mạn, Mai Tử ức chế kích động nhỏ giọng hỏi: “Tẩu tử, hương cao của chúng bán quá, nhiều tới mua như , khi trở về tẩu thể đến trấn bày một sạp bán nha, khẳng định buôn bán sẽ kém.”

Lê Mạn , nhẹ nhàng lắc lắc đầu, “Trấn thể buôn bán cái , định đến trấn bày quán bán.”

“A?” Mai Tử trợn to mắt, khó hiểu vì Lê Mạn bỏ cơ hội kiếm tiền như .

Thiết Tử cũng đầy mặt khó hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-59.html.]

Lê Mạn đành thấp giọng giải thích: “Hội chùa , mặc kệ là tiểu quán bán rong nơi nào cũng sẽ tới, qua ba ngày ai cũng tìm thấy ai, nhưng nếu như đến trấn , chẳng khác nào là chính thức đoạt chuyện ăn cùng những cửa hàng son phấn lớn đó, bán , nhất định sẽ chú ý tới , thể mở một cửa hàng ở trấn , lưng nào mà chỗ dựa, tìm gây phiền toái đó là chuyện dễ dàng, chúng một là tiền hai là quyền, đến lúc đó chỉ thể khác chèn ép trắng trợn, cho nên, chúng liền buôn bán trong thôn, như đoạt việc ăn của cửa hàng lớn nhà , liên quan đến .”

Nhờ Lê Mạn giải thích như , mấy khác bừng tỉnh đại ngộ, còn , đến trấn đoạt việc ăn cùng những cửa hàng đó, đến lúc đó khẳng định sẽ bắt nạt, dân chúng bình thường nào năng lực phản kháng.

Mai Tử sùng kính mà về phía Lê Mạn, “Tẩu tử, vẫn là tẩu nghĩ chu đáo, nếu là chừng liền đến trấn kiếm tiền .”

Lê Mạn việc nữa, mà là đến sắp xếp khi về nhà, “Mai Tử, và Thiết Tử vất vả mấy ngày nay, trở về cần vội vã về nhà , ngày mai chúng mấy món ngon, ăn một bữa thật để chúc mừng, đó ngày mốt cùng lên trấn trang điểm, khi xong trở về như thế nào?”

“Này” Mai Tử chút do dự, nàng vốn dĩ tính toán đêm nay liền chạy về nhà, mãi ở trong nhà tẩu quá phiền toái, hơn nữa nhà cũng ở trong thôn, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái.

“Đừng do dự, mấy ngày nay chỉ bắt mấy đứa bận việc, một bữa cơm ngon cũng cho hai đứa ăn, ngày mai chúng nhất định ăn một bữa cho , hai ngày tới hai đứa cũng nghỉ ngơi , vội về nhà.” Lê Mạn khuyên.

Mai Tử Thiết Tử, thấy Thiết Tử ý kiến, lúc mới gật gật đầu, quyết định ở nhà ca ca thêm hai ngày.

Khi mấy chạy về nhà trời tối , Lê Mạn đưa mấy nhà, đốt nến lên, mở túi đựng tiền , đổ bộ tiền lên đệm giường, trong lúc nhất thời chỉ thấy tiếng "rào rào” của tiền đồng chạm .

Nhìn một đống tiền đồng to giường, mấy đều chút kích động, thật là nhiều tiền a, ngày thường thể thấy nhiều tiền đồng như đặt ở bên .

Loading...