Lê Mạt là một người hiện đại, quan niệm coi trọng giáo dục thâm căn cố đế, bảo nàng nhìn tiểu hài tử ở nhà làm việc học là trăm triệu lần được. Cho nên nàng dự ̣nh đầu tiên sẽ tự mình dạy Tiểu Bảo một chút, chờ Tiểu Bảo đạt đến độ tuổi nhất ̣nh sẽ đưa nó trường tư thục học. Không cầu trở nên nổi bật, nhưng học một chút bản lĩnh cũng tốt, này làm một dạy học hoặc phòng thu chi cũng tệ, tốt hơn hán tử bán mặt cho đất bán lưng cho trời lại còn ăn đủ no ở thôn nhiều.
May mà bây giờ Tiểu Bảo còn nhỏ, đợi mấy năm nữa là có thể học được rồi. Nàng có thể dạy một số thứ nền ̉ng trước, lại thừa dịp mấy năm này tích lũy nhiều thêm một chút tiền, đó đưa Tiểu Bảo vào trong trường tư thục học.
Lê Mạt hề biết rằng, cũng bởi vì quyết ̣nh này của nàng đã khiến cho Đại Hạ này có thể một thiếu niên Thám Hoa Lang tiếng tăm lừng lẫy, một thời được truyền thành giai thoại. Đương nhiên, chuyện này để hẵng nói.
Sáng sớm hôm , lúc Lê Mạt và Tiểu Bảo vẫn còn đang ngủ, Tống Đại Sơn đã làm xong điểm tâm cửa.
Chờ Lê Mạt tỉnh lại dùng điểm tâm xong cũng nhìn thấy bóng dáng của Tống Đại Sơn , liên tục chờ đến khi mặt trời lên cao,Tống Đại Sơn mới trở về, cầm trong tay một cái rương lớn.
Tống Đại Sơn trông thấy Lê Mạt, lập tức giơ cái rương trong tay lên cho nàng nhìn: “Lê Mạt, xem tìm Trương lão thúc làm cái rương này.”
Lê Mạt hiểu: “Cái này dùng để làm gì?”
Tống Đại Sơn đặt cái rương trong tay xuống đất, đáp: “Không phải nàng muốn nuôi gà , thăm dò được nhà Triệu Lão Căn thúc vừa ấp nở một lưá gà con, đợi chút nữa lập tức qua nhà thúc ấy mua ít gà con, trước cứ nuôi ở trong rương, đợi đến lúc trưởng thành thì sẽ có thể ở trong lồng.”
Thì gà con mới sinh phải nuôi ở trong rương.
Có thể nuôi gà được, Lê Mạt vẫn cảm thấy rất vui. Nàng đã sớm muốn nuôi gà, nếu muốn ăn một cái trứng gà còn cần phải mua, lập tức cũng theo Tống Đại Sơn cùng qua nhà Triệu Lão Căn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-84.html.]
Nhà Triệu Lão Căn là nhà chuyên môn ấp trứng gà con, phụ cận trong thôn muốn nuôi gà đều sẽ tới nhà ông ấy mua, có nhà người sẽ đưa trứng gà cho ông ấy để ấp thành gà con, có nhà thì dứt khoát tới thẳng nhà ông ấy để mua gà con.
Lúc Lê Mạt và Tống Đại Sơn vào, một vị phụ nhân đang dời gà con trong một cái rương sang một cái rương khác, một đám gà con kêu “chít chít chít chít” hết sức náo nhiệt.
Phụ nhân trông thấy hai người Lê Mạt, lập tức chào hỏi: “Đại Sơn đấy à, đây là vợ cháu đúng ?”
Tống Đại Sơn gật đầu, đó nói ý ̣nh: “Thẩm, cháu muốn mua ít gà con từ thẩm.”
Phụ nhân gật đầu, chỉ vào cái rương ở trước mặt nói: “Cháu đến vừa vặn, gần đây vừa ấp một đám gà con, đều ở nơi này. Nếu cháu tới chậm một chút thì sẽ bị người khác mua mất, cháu mau đến lựa .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Đại Sơn đặt cái rương mang theo dưới đất, ngồi xổm ở mặt đất giả bộ nhìn gà con trong rương. Lê Mạt cũng theo ngồi xổm ở bên cạnh nhìn, nhưng nàng lại thể nhìn được gì, cảm giác một đám gà con lớn lên đều là cùng một dạng.
Phụ nhân hỏi: “Cháu muốn bao nhiêu gà trống bao nhiêu gà mái?”
Tống Đại Sơn ngẫm lại, đáp: “Mười con gà mái, năm con gà trống.”
Phụ nhân gật đầu, chỉ vào trong rương nói: “Gà trống ở đây, gà mái ở trong cái rương bên cạnh này, tự cháu chọn .”
Tống Đại Sơn nhìn kỹ đám gà con này một chút, đó cẩn thận đưa tay luồn thẳng vào trong rương, chậm ̃i bê một con gà con đã chọn xong , chuyển sang cái rương mà mình mang đến.
Gà mái ba văn tiền một con, gà trống hai văn tiền một con, cuối cùng lúc đã chọn xong Lê Mạt đưa cho phụ nhân bốn mươi văn tiền.