Chờ đến lúc hai người Tống Đại Sơn từ trong nhà Triệu Lão Căn , Lê Mạt lập tức nhịn được duỗi đầu nhìn đám gà con trong rương, từng con nho nhỏ non nớt, nhìn sơ cực kỳ đáng yêu, cũng hề giống với khi lớn lên.
“Đại Sơn ca, gà con này ăn cái gì vậy? Chúng lấy cái gì cho chúng nó ăn đây?” Lê Mạt hỏi.
Tống Đại Sơn vừa vừa nói: “Gà con mới lớn như vậy thì dùng gạo kê nấu chín, giã nhuyễn cho chúng nó ăn là được rồi.”
Lê Mạt lại hỏi: “Thế một ngày phải cho chúng nó ăn bao nhiêu lần?”
Tống Đại Sơn: “Một ngày cho ăn ba lần.”
Lê Mạt cơ bản biết nuôi gà con bằng cách nào, dọc đường đều thỉnh giáo Tống Đại Sơn. Chờ đến khi hai người về đến nhà, lại trông thấy một chiếc xe ngựa đậu ở cửa nhà, ít người trong thôn đang vây xung quanh xe ngựa nhìn ngó, có một nam nhân trẻ tuổi đang đứng ở vị trí cửa lớn, giống như đang đợi gì đó.
Lê Mạt và Tống Đại Sơn liếc mắt nhìn , bước nhanh tới đằng trước.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Đại Sơn hỏi nam nhân đang đứng ở cổng: “Ngươi tìm ai?”
Nam nhân trẻ tuổi nhìn Tống Đại Sơn một chút rồi lại nhìn về phía Lê Mạt ở lưng Tống Đại Sơn, như thể đang xác ̣nh gì đó, chắp tay với Lê Mạt và Tống Đại Sơn, hỏi: “Xin hỏi đây có phải là nhà của Tống nương tử ?”
Tống Đại Sơn trả lời: “Nhà của đúng là họ Tống.”
Nam tử gật nhẹ đầu, lập tức đến bên cạnh xe ngựa, nói vào trong xe: “Nương, người đã trở về rồi, nương xuống đây .”
Vừa dứt lời, rèm xe ngựa bị xốc lên, một phụ nhân trung niên từ trong xe ngựa bước xuống, trông thấy Lê Mạt đang đứng ở bên , lập tức cười nói: “Tống nương tử, hôm nay làm phiền rồi.”
Lê Mạt nhìn một chút, đây chẳng phải là nương của Trần Tiểu Đình mà lần trước nàng trấn trang điểm .
“Trần phu nhân, bà lại tới đây?” Lê Mạt đón tiếp hỏi.
Trần phu nhân nắm kéo tay Lê Mạt, nhẹ giọng nói: “Hôm nay tới là có việc muốn nhờ ngươi giúp một tay, biết có tiện vào nhà nói rõ hơn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-85.html.]
Lê Mạt kịp phản ứng lại, lập tức bảo Tống Đại Sơn mở cửa, đón người vào trong nhà, xe ngựa cũng kéo vào.
Về phần những thôn nhân vây xem ở trước cửa nhà, Lê Mạt cũng chỉ cười cười nói có bằng hữu đến thăm, đó lập tức đóng cửa lớn lại.
Sau khi Trần phu nhân bước vào cửa, lúc nhìn đến dáng vẻ cũ nát của căn nhà này, trong lòng giật mình thôi, nhưng đến cùng cũng phải người thấy qua bộ mặt thành thị, lập tức che giấu chút ngạc nhiên này xuống, mỉm cười ngồi ở ghế nhà chính.
Lê Mạt bưng hai ́ch trà tới, cười nói: “Trong nhà đơn sơ, có trà gì tốt, mong phu nhân và công tử dùng ̣m một chút.”
Trần phu nhân lập tức khoát tay: “Đừng có khách khí như vậy.”
Nói xong lại nhìn sang Tống Đại Sơn bên cạnh, hỏi: “Vị này chính là tướng công của Tống nương tử đúng ?”
Lê Mạt gật đầu: “Chính là đương gia nhà , tên là Tống Đại Sơn, mọi người cứ trực tiếp gọi Đại Sơn là được rồi.”
Trần phu nhân mỉm cười gật đầu, trong lòng lại hết sức khó hiểu, rõ vì một tiểu nương tử vừa xinh đẹp lại có bản lĩnh như thế lại gả cho nam nhân diện mạo vừa bình thường chân lại còn bị què, thật sự khiến cho người nghĩ .
hôm nay bà ấy đến cũng phải vì nghĩ những thứ này, bà ấy có chuyện quan trọng hơn.
Trần phu nhân kéo một tay của Lê Mạt qua, nói: “Tống nương tử, hôm nay đến cũng là nhận ủy thác của người. Trước đó chuyện ngươi trang điểm cho Tiểu Đình nhà đã được một người quen biết chuyện, muốn mời người trang điểm một lần, biết ý của ngươi ? Nếu như có thể thì ngày mai tới đón ngươi lên trấn.”
Lê Mạt cười hỏi: “Có phải có tiểu nương tử muốn xuất giá ?”
Trần phu nhân suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: “Không phải xuất giá, có điều cũng kém bao nhiêu.”
Cái gì gọi là cũng kém bao nhiêu? Lê Mạt hiểu, hỏi thẳng: “Trần phu nhân có thể thông báo cho biết là ai muốn tìm trang điểm được ? Để có cái chuẩn bị.”
Trần phu nhân dừng một chút, nghiêng người nói vào tai Lê Mạt: “Không dối gạt ngươi, là Cửu tiểu thư của nhà tri huyện đại nhân muốn mời ngươi trang điểm.”
Lê Mạt giật mình.