Lê Hoa   cả : “Dù  hôm nay con cũng chỉ gặp họ một ,     gặp, hôm nay xinh  một ngày là đủ , khiến bọn họ hâm mộ con chết.”
Nương của Lê Hoa   đến   hết chỗ .
Lê Mạn cũng hàm chứa ý  nhàn nhạt bắt đầu trang điểm cho Lê Hoa.
Thật  Lê Hoa  lớn lên  tính là , cũng như  bình thường,   năm phần bộ dáng, công việc hôm nay của Lê Mạn chính là  cất cao giá trị nhan sắc của Lê Hoa, Lê Mạn đánh giá  thể nâng cao giá trị nhan sắc của Lê Hoa lên bảy phần hoặc tám phần.
Ngũ quan của Lê Hoa đều tương đối bình đạm,   chỗ đặc biệt hút ánh  cũng   chỗ đặc biệt , đều là trình độ bình thường, mà điều Lê Mạn cần   là xử lý mỗi ngũ quan đều   lên, như  giá trị nhan sắc tổng thể sẽ cao lên.
Làn da  trở nên trắng, đôi mắt  to hơn, cái mũi  cao thẳng, miệng  thu nhỏ, cằm  nhọn hơn, khuôn mặt  nhỏ, kiểu tóc  , từng hạng mục từ từ xử lý liên tục, Lê Mạn dùng nửa canh giờ.
Sau nửa canh giờ, Lê Mạn thu tay .
Từ   Lê Hoa xem Lê Mạn trang điểm đến  ,   tâm phục khẩu phục với Lê Mạn,  mang theo chút hoài nghi,   cũng ,  cần xem hiệu quả, nàng  liền  Lê Mạn nhất định  thể trang điểm cho nàng  xinh , cho nên  khi trang điểm xong trong lòng nàng  nghĩ   “Có trở nên xinh   ”, mà là “Hiện tại trở nên xinh  thế nào.”
Lê Hoa  kịp xoay  để nương nàng   xem , mà bản    gấp  chờ nổi soi gương  xem bộ dáng của  .
Khi xem xong bộ dáng của , Lê Hoa nhịn   đối diện với gương  bắt đầu tỉ mỉ mà  ngũ quan của , phát hiện  trở nên xinh      lý do gì, xem ngũ quan , quả thực chính là  đổi hình dạng, đôi mắt to hơn , cái mũi trở nên tinh xảo, môi căng mọng hồng nhuận, mặt cũng biến thành mặt cỡ bàn tay, rõ ràng mặt nàng   nhỏ như , dù  chính là mỗi một chỗ đều trở nên ,  càng là  vô cùng.
Nương của Lê Hoa chờ ở một bên  nữ nhi còn đang soi gương, một lúc lâu cũng  xoay qua cho   xem, tức giận kêu lên: “Con soi xong  hả, soi xong  cũng để nương  một cái a, con cái nha đầu c.h.ế.t tiệt .”
Lê Hoa trợn trắng mắt, miễn cưỡng buông gương xuống  đầu cho nương nàng  xem, “Vâng, xem , chính là xinh  như .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nương của Lê Hoa vốn định  nàng   e lệ, chỉ là  khi  thấy bộ dáng của Lê Hoa, vẫn là nuốt lời  xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-97.html.]
Thật là xinh .
Lê Hoa vui rạo rực : “Lúc  xem ai còn dám  con quê  con , hiện tại bộ dáng của con còn  hơn tam biểu tỷ xinh  nhất nhà cữu cữu, cái  tức c.h.ế.t các nàng.”
Nương của Lê Hoa    chuyện với nữ nhi ngốc nhà , trực tiếp móc  25 văn tiền đưa cho Lê Mạn, “Tống nương tử, tiền  ngươi nhận lấy, hôm nay cảm ơn ngươi, lời khách khí  cũng   nữa, hôm nay vốn nên giữ các ngươi ở  ăn một bữa cơm, chỉ là chúng  còn  lên đường nhân lúc còn sớm, nên  giữ các ngươi ăn cơm , thứ  a.”
Lê Mạn xua xua tay, “Khách khí , các ngươi lên đường quan trọng, chúng  cũng cáo từ.”
Lê Mạn thu dọn một chút rương trang điểm,  đó liền đến nhà  tìm Tống Đại Sơn cùng Tiểu Bảo, một nhà ba  đến hậu viện dắt xe lừa , cùng    ngoài.
Từ nhà Lê Hoa , sắc trời  sáng,  đường cũng bắt đầu náo nhiệt hơn.
Lê Mạn nhớ tới bột mì trong nhà  hết, gạo cũng  còn nhiều lắm, còn  đồ trang điểm của nàng cũng dùng sắp hết , lập tức  Tống Đại Sơn lên chợ, chuẩn  mua hết một .
Đến tiệm gạo , mua gạo và bột mì trong nhà cần dùng mỗi thứ một túi,  đó  đến chỗ bán thịt heo, mua một cân thịt ba chỉ và một ít xương heo,  mua chút điểm tâm cho Tiểu Bảo ở chỗ bán điểm tâm cách đó  xa, cuối cùng mới đến cửa hàng son phấn   mua đồ trang điểm.
Sau khi mua hết tất cả đồ vật cần, Lê Mạn  đến một nhà cửa hàng văn phòng tứ bảo.
Nói  tự  dạy Tiểu Bảo , như  liền  mua mấy thứ văn phòng phẩm, trong nhà cái gì cũng  , một tờ giấy cũng  tìm , mấy thứ đó đều  mua.
Sau khi Lê Mạn tiến , mua chút giấy rẻ nhất,  đó mua một cây bút lông và một cái nghiên mực, cuối cùng mua cuốn Tam Tự Kinh mà tiểu hài tử học vỡ lòng cần dùng.
Khi  ngoài Lê Mạn mới sâu sắc cảm nhận  vì  mà  bình thường ở thời đại    sách , thật là quá đắt.
Ngược  Tiểu Bảo  nghĩ đến vấn đề tiền, thấy những thứ giấy và bút mực đó mua cho nó, cao hứng hỏng , ôm mấy thứ   trái  , luyến tiếc buông tay, từ  đường  mở cuốn Tam Tự Kinh   xem.
Cho dù xem  hiểu cái gì hết, nhưng vẫn là xem đến  nghiêm túc.