Xuyên Qua Làm Nông Phụ - Chương 38: Nhị thúc

Cập nhật lúc: 2024-11-22 03:22:36
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trận thoải mái , cũng đổi lấy mấy ngày an bình cho Tằng Tử Phu. Hai ngày Thạch Thúy Cúc cũng sẽ động một chút đến tống tiền. Thời tiết lạnh, Tiểu Diệp Tử bắt đầu phát sốt Tằng Tử Phu ôm Tiểu Diệp Tử nhà của Lý Nhị ca. Lý Nhị ca xong nhíu nhíu mày: "Đứa nhỏ thể ăn nhiều muối ăn, huống hồ mang bệnh từ trong bụng mang ngoài, càng chú ý nhiều hơn."

"Lý Nhị ca, những thường thức hiểu , bao giờ cho nàng nếm qua thức ăn mặn."

"Hả? mạch tượng , bệnh trạng chính là do ăn quá nhiều muối ăn mới thể xuất hiện, trở về ngươi hỏi trong nhà một chút, nào khác cho ăn . Đây thể lớn cũng thể nhỏ, nhưng cần cẩn thận. Vốn thể bé con yếu nhược, ăn nhiều muối ăn, thật sự là tổn thương thận, hiện tại chỉ là ăn ít, mới dẫn tới nóng sốt, bệnh về thận chính là chuyện tình cả đời đó!"

Tằng Tử Phu tạ ơn Lý Nhị ca, liền ôm Tiểu Diệp Tử trở về nhà, Thạch Lai Phúc và Thạch Lý thị thấy sắc mặt Tằng Tử Phu , liền hỏi: "Tử Phu , Tiểu Diệp Tử gì chứ?" "Nương từ, nàng ?" Tằng Tử Phu thở dài: "Nương, bình thường Tiểu Diệp Tử ở nhà ăn đồ gì? Là thức ăn con chuẩn cho ba Tiểu Diệp Tử ?"

Thạch Lý thị ừ một tiếng: " , hiện tại hài tử đều thể ăn thức ăn lỏng , mỗi ngày ăn gì đều là ngươi tự chuẩn , ? Món ăn vấn đề gì?"

Tằng Tử Phu thở dài: "Nương, Lý Nhị ca , Tiểu Diệp Tử ăn quá nhiều muối ăn mới thể như , may mắn xem sớm, nếu chậm, bệnh căn liền mang theo cả đời, tiểu hài tử thể ăn muối ăn, đây là đến, nương... Tại thể như ?"

Thạch Lý thị lời của Tằng Tử Phu càng hoảng sợ, đây là hại cháu gái ruột : "Ai nhẫn tâm như ?"

Trong lòng Tằng Tử Phu ý niệm, là Thạch Thúy Cúc ? mà, Tằng Tử Phu thật sự là tin tưởng Thạch Thúy Cúc sẽ biến thành ác độc như thế. Vốn Thạch Lý thị là kêu hai Thạch Lai Qúy đến, chuyện cho rõ ràng, Tằng Tử Phu ngăn . Cái chuyện thật yên lòng, thật vất vả an tĩnh vài ngày, đừng sinh chuyện rắc rối gì nữa, từ nay về nàng cẩn thận hơn.

"Lý thẩm tử ở nhà ?" Thạch Lý thị lên tiếng, hai Tằng Tử Phu, Thạch Lai Phúc theo Thạch Lý thị ngoài. Thạch Lý thị, Thạch Lai Phúc thấy cụ ông ngoài cửa thì kinh ngạc há to miệng: "Lão nhân?" "Cha?"

Tằng Tử Phu thấy nghi hoặc Thạch Lai Phúc, tới chút hổ : "Ngươi là hả? Ta gọi là Lý Quang Xuân, tên cũ là Thạch Nhị Thành, là ca ca sinh đôi Tam Thành, Tam Thành nhắc qua ?" Thạch Lý thị a một tiếng, vội vàng mời nhà, cũng mời hương dẫn đường theo nhà.

Thì , Lý Quang Xuân chính là Thạch Nhị Thành, thời điểm tuổi nhỏ Thạch gia gia cảnh quá mức nghèo khổ, thật sự là nuôi nổi ba đứa hài tử, biện pháp đành mang hai ca ca đưa cho , Thạch Đại Thành sớm qua đời. Thời điểm Thạch Lý thị gả đến Thạch gia cũng chính chồng nhắc qua Tam Thành một ca ca song bào thai, đưa cho một thầy thuốc dạo ngang qua, mấy thập niên đều tin tức, nghĩ tới lúc sẽ tìm tới tận nhà.

Trong nội tâm Tằng Tử Phu cân nhắc, trách , đại tỷ Thạch Lai Phúc và đều là sinh đôi, thì Thạch gia gien về phương diện . Nghe xong lời của Lý Quang Xuân, mới Lý Quang Xuân Thái Y Viện thái y, nhưng vì đắc tội quý phi nương nương trong nội cung, con độc nhất của ông là Lý Sở Hà gần như là tan hết gia tài, mới bảo vệ tánh mạng của Lý Quang Xuân.

Lý gia là nhân gì, Lý Quang Xuân tính toán, nếu thì trở về nông thôn ở, còn một song sinh, gì trong tay cũng còn chút bạc, cũng thể ở nông thôn mua chút ruộng đất. Nên dựa trí nhớ lúc còn nhỏ, một đường một đường hỏi thăm mới tới Thạch gia thôn.

Thạch Lý thị xong, suy nghĩ : "Nhị thúc, đây là con lớn nhất của Thạch Lai Phúc, cùng nương tử con trai cả Tằng Tử Phu, ba đứa bé con cũng là con dâu cả sinh , con thứ hai Thạch Lai Qúy và nhị nhi tức phụ Thúy Cúc. Mấy ngày nay Nhị ca và Sở Hà cùng ở đây , lát nữa để cho Tử Phu thu dọn một căn phòng nhỏ cho ngài. Trước ở tạm mấy ngày, sáng mai liền kêu Phúc tử sang nhà thôn trưởng hỏi thăm."

"Đệ tử, thật sự là phiền ngươi, đây là một ít ý tứ, coi như là phí ăn ở những ngày của hai chúng ." Thạch Lý thị kinh ngạc qua năm lượng bạc trong tay Lý Quang Xuân: "Cái ... Cái .. Ở dùng nhiều như ? Nói đều là thích, ngài là ca ca ruột của lão nhân nhà , đây đánh mặt của ? Huống hồ, mua phòng ốc cái gì cũng dùng bạc, Sở Hà tuổi cũng đến thời điểm đón dâu, nhanh thu , thu ."

mà cuối cùng Thạch Lý thị khôn khéo bằng Lý Quang Xuân: "Coi như lễ gặp mặt cho hai đứa cháu, cháu dâu của , nhiều năm như cũng là đầu gặp , gấp rút lên đường nên cũng mua đồ gì. Đệ thể thừa nhận chúng thích tìm tới nơi nương tựa, trong lòng chúng cũng thật là cảm kích."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu/chuong-38-nhi-thuc.html.]

Thạch Lý thị tiếp nhận bạc, : "Nhị thúc bọn nhỏ, gì, nông dân chúng nặng nhất tình nghĩa." Thạch Thúy Cúc thấy Lý Quang Xuân tay chính là năm lượng bạc, liền : "Nương, nếu để cho Nhị thúc, cùng Sở Hà ở bên chúng , nhân tiện hậu viện chỉ hai cùng Qúy ca, phòng ở cũng lớn hơn một chút so với đại ca bên ."

Thạch Lý thị mắt Thạch Thúy Cúc, suy nghĩ : "Cũng , bên ngươi còn rộng rãi chút ít, cũng may sân sân cách cũng gần một chút." Lý Sở Hà thoáng qua Thạch Thúy Cúc đang nịnh nọt với cha , trong mắt toát vẻ khinh bỉ, trong nội tâm thở dài, xem cuộc sống sẽ quá thanh nhàn .

Nếu đúng theo như Lý Sở Hà suy nghĩ, càng hy vọng thể cùng bên ở cùng một chỗ, mặc dù phòng nhỏ một chút. Mình ở trong kinh thành thường thấy các loại sắc mặt, vẫn là chuẩn, liền vị đại tẩu tử hiểu chuyện ý tứ, còn Nhị tẩu tử cũng cho bớt lo. Nhất là ngay từ đầu chính cha đắc tội với , tan hết gia tài mới bảo vệ tính mệnh, Nhị tẩu tử là vẻ mặt ghét bỏ, đó thấy cha móc năm lượng bạc, Nhị tẩu tử tựa như đổi thành một khác, thật nhiệt tình.

Lý Sở Hà đều thể thấy rõ ràng, Lý Quang Xuân thể hiểu ? Chỉ là dù bây giờ là ăn nhờ ở đậu, thích cho tới bây giờ thấy qua thể thừa nhận coi như là thật , còn thể chọn lựa ở nơi nào ? Ai, cũng may cũng ở thường xuyên.

An bài tốtcho phụ tử hai , trở trong phòng, Tằng Tử Phu đùa giỡn với ba búp bê một phen, mới lệch qua giường nghỉ ngơi một hồi. Thạch Lai Phúc ở bên cạnh miệng ngừng: "Ta còn là đầu tiên cha một ca ca song bào thai, đừng thật sự là cực kỳ giống, đều cho rằng cha sống ."

Tằng Tử Phu : " đó, nghĩ tới nhà chúng còn một cửa thích như . Thái y ở Thái Y Viện, chắc hẳn y thuật nhất định là cao minh, chút bản lĩnh thật sự cũng sẽ tiến Thái Y Viện, sáng mai ôm Tiểu Diệp Tử để cho Nhị thúc xem mạch, ?"

Thạch Lai Phúc gật gật đầu: "Ừ, cái cần để ý, nghĩ y thuật của Nhị thúc nhất định là mạnh hơn gấp trăm so với Lý Nhị ca. Thái Y Viện chính là chỗ xem bệnh cho hoàng đế, bản lĩnh thật sự nhất định là , Tiểu Diệp Tử của chúng phúc khí . Vừa thấy nương chúng sắc mặt lắm, nghĩ chắc là nhớ đến cha , ài, cha cũng bảy năm , những năm thật sự là khổ cho nương."

"Phúc ca, nghỉ ngơi sớm một chút , sáng mai nhanh chóng lo cho xong chuyện của Nhị thúc." Thạch Lai Phúc lên tiếng: "Nương tử, đất trống phía nhà Vương ca là chủ, nàng chúng cùng Vương ca chào hỏi, đó nhà thôn trưởng hỏi thăm một chút. Như hai nhà cách cũng gần, từ nay về chuyện gì đều dễ giúp đỡ , nàng thấy ?"

Tằng Tử Phu ừ một tiếng : "Hay là hỏi một tiếng với Nhị thúc xem ý kiến của bọn họ, nếu như bọn họ ý khác, mảnh đất ngược là lựa chọn . mà Vương ca bên vẫn rõ ràng, đừng chờ tới khi cuối cùng Vương ca bên ý nghĩ gì khác."

"Yên tâm , nương tử, chút đạo lý hiểu mà."

"Ừ, Phúc ca, chuyện Tiểu Diệp Tử ăn quá nhiều muối ăn, thể ?"

Thạch Lai Phúc thở dài: "Ai... Đoán chừng là nương chú ý cho ăn nhằm , vấn đề cũng khó mà , nháo ..." Tằng Tử Phu gật gật đầu : "Phúc ca, đôi khi thật sự là cảm thấy vấn đề đến trình độ , là vì cái gì? Chàng xem, về Tiểu Diệp Tử trưởng thành, thể trách chúng ? Hiện tại, Vương Lan còn tin tức, nếu về trở về tìm, bây giờ?"

Nhắc tới Vương Lan thì Thạch Lai Phúc chỉ tức giận: "Nữ nhân , nếu như dám trở về tìm chúng thì đưa gặp quan. Nếu nữ nhân , thì lão Nhị bên cũng sẽ túng quẫn giống như bây giờ, đúng , nương tử, Nhị thúc cho nương năm lượng bạc, xem ý của nương là cho lão Nhị. Dù chúng bên thiếu chút , nhưng bây giờ cuộc sống của lão Nhị bên thật sự là chút... nương tử?"

Tằng Tử Phu buồn : "Ta thấy tiền liền sáng mắt như ? Dù bạc cũng là Nhị thúc cho nương, nương quyền phân phối. Mặc kệ cho chúng cũng sẽ ý kiến gì khác, Phúc ca, yên tâm ." Thạch Lai Phúc ngây ngốc gãi gãi cái ót : "Ta còn thể yên tâm về nương tử ? Chính là sợ nàng sẽ cảm thấy ủy khuất... Ai..."

"Ủy khuất cái gì? Chúng hiện tại thiếu năm lượng bạc? Nếu sáng mai Phúc ca với nương một chút , bạc đều cho Nhị bọn họ , yên tâm, đỏ mắt." Thạch Lai Phúc nghiêm túc cúi đầu sự đại lượng của Tằng Tử Phu: "Nương tử, nàng như ?"

Tằng Tử Phu : "Nhìn cái dạng ngốc của , nhanh ngủ ."

Loading...