Xuyên Qua Làm Nông Phụ - Chương 71: Thạch Hoa Lan kiên cường (thượng)

Cập nhật lúc: 2024-11-22 03:43:40
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thạch Lý thị tiếng ồn ào bên ngoài đánh thức, phủ thêm y phục khỏi phòng, liền thấy Thạch Hoa Lan và Thạch Lai Phúc quây quanh lấy Thạch Đầu nhà. Nơi Thạch Đầu qua m.á.u tươi còn đang nhỏ giọt mặt đất càng hoảng sợ: "Đây là thế nào? Người nào g.i.ế.c giữa ban ngày?"

Tằng Tử Phu liền vội vàng tiến lên đỡ Thạch Lý thị, đại khái chuyện cho Thạch Lý thị, khuyên Thạch Lý thị trở về phòng nghỉ ngơi: "Nương, bên loạn, hiện tại cũng quan tâm cho , về phòng nghỉ ngơi . Yên tâm, , từ nay về cũng còn ai thể khi nhục đến tỷ tỷ."

Thạch Lý thị a một tiếng, cau mày: "Đều là đây bậy, năm đó mỡ heo mờ mắt, nháo thành bộ dáng bây giờ... Ai... Đáng thương cô nương của , ủy khuất." Áy náy Thạch Đầu: "Thạch Đầu , là nương , nếu năm đó nương lợi ích , cũng đến mức hại các ngươi hiện tại như thế...."

Sắc mặt Thạch Đầu chút tái nhợt, : "Nương, đừng lời xa cách . Nếu nương lúc , ha ha, hiện tại chừng còn là một hán tử nghèo nàn tiền đồ, thể cho Lan nhi cuộc sống như thế? Chuyện gì cũng đều một cái giá của nó, trong nội tâm của một chút cũng oán hận nương. Làm cha , ai hy vọng con gái cuộc sống ? Với đây năm đó, thật sự là nuôi nổi Lan nhi."

Thạch Hoa Lan lau nước mắt: "Cho dù là theo sống khổ thì thể như thế nào? Chàng đừng chuyện, nhanh đến giường, tiểu Lục tử mời Nhị thúc tới."

Thạch Đầu chút đau lòng Thạch Hoa Lan: "Lan nhi, đừng , lòng đau." Lời , Thạch Hoa Lan oa oa lớn lên, ai cũng khuyên .

Lý Quang Xuân và Lý Sở Hà đều chạy tới, chẳng quan tâm khách khí, Thạch Đầu. Lý Quang Xuân mở phương thuốc : "Thuốc là cầm máu, phương thuốc bổ huyết bổ thể. Cũng may chỉ là ngoại thương, thương tổn đến gân cốt, dưỡng chừng vài ngày thì , nhưng mà những ngày chú ý cần dùng sức, đừng miệng vết thương vỡ , ngàn vạn dính nước, còn ăn kiêng chút các ngươi nhớ kỹ."

Thạch Đầu tạ ơn Lý Quang Xuân, Lý Quang Xuân : "Người một nhà cái gì cảm tạ với cảm tạ."

Lý Sở Hà nhíu mày: "Thạch Đầu ca, Lan tỷ, chuyện Phùng gia, các ngươi định xử lý như thế nào? Theo lý thuyết, g.i.ế.c thành vẫn là thể ăn cơm lao ngục."

Thạch Đầu xong hiểu ý tứ Lý Sở Hà chính là nếu như gật đầu, nhất định giúp đỡ. Đắn đo suy tính : "Thôi, thấy đầu óc Phùng gia tiểu thư hình như chút vấn đề, cũng chuyện gì... mà nếu Sở Hà lão phiền toái, chúng thể cảnh cáo Phùng gia , cũng tránh cho từ nay về còn mắt tìm đến gây sự?"

Lý Sở Hà : "Đây là chuyện phiền toái gì? Đều là Sở Hà nên , cứ như thế , Thạch Đầu ca sớm nghỉ ngơi , Hàn Lâm viện ở bên còn chút chuyện cần , , đợi buổi tối tới thương lượng chuyện Phùng gia."

Tằng Tử Phu liếc Lý Sở Hà, phát hiện vẻ mệt mỏi mặt ... mà cũng để nhiều lời, chỉ là : "Sở Hà, chú ý thể."

Lý Sở Hà hiểu rõ : "Cám ơn đại tẩu quan tâm, Sở Hà nhớ kỹ, cha, con về , ngài?"

Lý Quang Xuân khoát tay : "Trở về , hai ngày liền ở tại nơi , công sự quan trọng hơn." Lý Sở Hà gật gật đầu là khách khí một phen liền .

Lý Quang Xuân thở dài, hiện tại nhi tử của việc chẳng khác gì liều mạng. Những ngày ông ở trong mắt thật sự là đau lòng, ai, tiếp tục như , thể sớm muộn gì sụp đổ mất, cũng ? Chẳng lẽ là chuyện lúc cho nhi tử phóng túng lòng mới thể như bây giờ? Muốn trung tâm quyền lực? Con dựa cố gắng của bản , thật thì, cha kiêu ngạo, lo lắng. Từ lúc trở kinh thành, nguyên một đám ‘lão bằng hữu’ đều gấp rút đến thăm và ‘ôn chuyện’ với ông. Nguyên một đám khẩn cấp giải thích lúc ốc còn mang nổi ốc, nhưng vẫn âm thầm sức cho ông vân vân... Ai, thông qua những ông cũng thể thấy , địa vị của Sở Hà ở trong lòng hoàng đế.

Tằng Tử Phu thấy Lý Quang Xuân qua cửa chính sớm còn bóng dáng Lý Sở Hà đến xuất thần liền hỏi: "Nhị thúc, ngài?"

Lý Quang Xuân với Tằng Tử Phu: "Không việc gì, việc gì..." Tằng Tử Phu thấy thì cũng hỏi nhiều.

Buổi tối Tằng Tử Phu lôi kéo Thạch Hoa Lan sưng đỏ mắt trong đình viện, chung quanh một chút ai, liền chuyện thấy và hoài nghi cho Thạch Hoa Lan.

Thạch Hoa Lan nắm chặt nắm tay, trong mắt cũng hận ý... Tằng Tử Phu thấy mím môi : "Tỷ, rõ bản tính của tỷ, nhưng đây là chân thiên tử, bao nhiêu thấy sang bắt quàng họ? Coi như là chúng ở huyện thành nhỏ, với giá trị con tỷ phu, thì hấp dẫn bao nhiêu hoa hoa cỏ cỏ đến? Chuyện Tiểu Cúc, mặc dù chỉ là suy đoán của , nhưng mà thời gian Tiểu Cúc ở bên cạnh hầu hạ tỷ tỷ lâu như , chắc hẳn tỷ tỷ cũng cảm nhận . Tính tình mếm yếu, tranh đoạt của tỷ, cuối cùng sẽ hại tỷ, hại Tiểu Lỗi và Nguyệt nhi, cũng sẽ liên lụy đến tỷ phu, vấn đề ngày hôm nay cũng là cảnh báo ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu/chuong-71-thach-hoa-lan-kien-cuong-thuong.html.]

Thạch Hoa Lan cúi đầu xuống: "Tử Phu, tỷ quá mềm yếu, ngươi , ngay thời điểm tỷ đáp ứng Thạch Đầu ca, nhận cái phủ , tỷ tỷ đều run lên. Mà ngay cả mơ, tỷ tỷ cũng dám mơ thể ở tại loại nhà cửa . Ánh mắt của những hạ nhân , cảm giác , đó là xem thường, đó là trào phúng. Hai đứa nha Tiểu Cúc và Tiểu Liên, là Thạch Đầu ca đặc biệt tìm môi giới chọn lựa cho , tướng mạo cũng là trung quy trung củ, chủ yếu là dạy dỗ cực kỳ cẩn thận, hầu hạ là đúng chỗ. Ta thể tâm tư của các nàng đối với Thạch Đầu ca?"

Nói đến đây, Thạch Hoa Lan thở dài: "Muội tử, chắc ngươi cũng qua, nha hầu hạ bên phu nhân đều là thị tì của lão gia... Mặc dù danh phận cũng là của lão gia, thời điểm bắt đầu Tiểu Cúc và Tiểu Liên chuyện với , còn là tin. ở kinh thành thời gian lâu, Thạch Đầu ca cũng bắt đầu ăn, thường thường phu nhân tới phủ để khách, cũng tán gẫu qua những chuyện , ngược xác nhận ." Nói xong, thần sắc chút ảm đạm...

Tằng Tử Phu nhíu mày, đây là ‘quy tắc ngầm’ cổ đại ? Thở dài : "Tỷ, mặc dù đây là lệ cũ, nhưng cũng nhất thiết như . Nhất định Thạch Đầu ca loại ý nghĩ , hai đứa nha thấy tính tình mềm yếu của tỷ, mới đắn đo như thế ? Chắc hẳn ‘ chuyện phiếm’ cũng là toan tính cho tỷ ." (đắn đo: gây khó dễ)

Thạch Hoa Lan cầm tay Tằng Tử Phu: "Tử Phu, tỷ thể thề, ở ngày hôm nay, tỷ tỷ thật nghĩ tới sẽ độc chiếm Thạch Đầu ca, tỷ . mà hôm nay xảy những chuyện , lúc Thạch Đầu ca thề, lúc Thạch Đầu ca ngăn cản d.a.o găm cho tỷ... Tỷ... tỷ... tâm của tỷ liền nhỏ... Tử Phu, tỷ thể như , nhưng mà hiện tại tỷ chỉ hy vọng thể cùng Thạch Đầu ca ‘một đời một thế một đôi . Tử Phu, là tỷ hiểu thấy đủ... Tỷ thật sự là..."

Tằng Tử Phu vỗ vỗ tay Thạch Hoa Lan, gật đầu: "Tỷ, đây là tỷ thông suốt, đáng lẽ mặt tình cảm, chính là nên ngang hàng."

"Ngang hàng?" Thạch Hoa Lan nghi hoặc mắt Tằng Tử Phu.

Tằng Tử Phu gật đầu một tiếng : "Hiện tại cả trái tim của tỷ phu đều ở tỷ tỷ, chắc hẳn tỷ tỷ cũng , tình cảm như thể cho phép thứ ba đến chen chân ? Tỷ, viện nước sâu, nếu , thì học kiên cường, vì chính bản tỷ, cũng vì Tiểu Lỗi và Nguyệt nhi còn Thạch Đầu ca."

Thạch Hoa Lan mím môi, kiên định gật đầu: "Muội tử, rõ việc nên như thế nào."

Tằng Tử Phu một tiếng, bóng lưng Thạch Hoa Lan, thở dài. Để cho Thạch Hoa Lan thành thật, thiện lương học ‘sinh tồn’ là quá mức tàn nhẫn? thể thế nào đây? Kỳ thật trong lòng Tằng Tử Phu cũng thừa nhận, một là thiệt tình vì cho Thạch Hoa Lan, hai là vì con đường tương lai của Tiểu Bùn, Cỏ Nhỏ, Tiểu Diệp Tử, mới thể khuyên Thạch Hoa Lan như .

Ngày kế, Phùng lão gia tự đến Thạch phủ xin , cũng hy vọng thể buông tha cho nữ nhi của : "Đây là lão phu, ai... Chỉ đáng thương cô nương đây. Thạch lão lão phu xin ngươi, thỉnh giơ cao đánh khẽ tha Ngọc nhi !"

Thạch Đầu thở dài: "Cũng là Phùng tiểu thư, ai, việc coi như xong, Phùng lão gia cần như thế."

Phùng lão gia tạ ơn đám Thạch Đầu, xin với Thạch Hoa Lan liền cáo từ.

Thì ngay cả mẫu Phùng tiểu thư cũng ‘chứng vọng tưởng’ như , về trượt chân rơi giếng nước sân nhỏ nhà , Phùng lão gia vì thế mà thương tâm đến cực điểm. Đánh c.h.ế.t nha thêu dệt chuyện, đến nay cũng từng tái giá cưới thê, đối với con gái Phùng Ngọc Nhi của cũng là yêu thương khảm ở trong lòng, nếu cũng sẽ khoan dung loại chuyện hoang đường Phùng Ngọc Nhi gọi tới cầu hôn .

Phùng lão gia , Thạch Đầu thở dài: "Phùng lão gia cũng là hán tử si tình, quả nhiên là . Không vì cái gì khác, chỉ vì một chữ tình , chuyện coi như là phát sinh qua, Lan nhi, trong nội tâm còn ủy khuất? Ta thật sự là..."

Thạch Hoa Lan liền vội vàng lắc đầu, : "Ta ủy khuất."

Thạch Đầu thâm tình qua Thạch Hoa Lan: "Lan nhi, qua năm ngày nữa thể danh chính ngôn thuận gọi nàng là phu nhân ! Đây là chuyện may mắn lớn nhất cả đời của ."

Thạch Hoa Lan chút hổ , nghĩ tới đêm qua cùng Tằng Tử Phu chuyện, mím môi : "Thạch Đầu ca, Tiểu Cúc." Nói xong cũng chút yên Thạch Đầu, sợ Thạch Đầu sẽ cho rằng nàng trở nên khoan dung cho ... Do đó mà thất vọng, thật nghĩ đến Thạch Đầu chỉ là : "Chuyện trong phủ , đều do Lan nhi chủ, cần với , đừng chỉ là nha , chính là đại quản gia Thạch phủ, chỉ cần Lan nhi thích, thì sẽ cần!"

Thạch Đầu dứt lời, thần sắc mấy hạ nhân trong phòng đều căng thẳng, âm thầm hối hận bản mắt . Thạch Hoa Lan mím môi: "Thạch Đầu ca, Vương quản gia..."

Thạch Đầu : "Lan nhi, nàng như ."

Thạch Hoa Lan chút há hốc mồm, nghi hoặc chút ít lo lắng Thạch Đầu. Thạch Đầu dùng một cánh tay khác thương kéo Thạch Hoa Lan qua, ôn nhu : "Lan nhi, ở bên ngoài, lo lắng nhất chính là nàng, tính tình của nàng quá mềm yếu, nhẫn nhục chịu đựng, thật sự là sợ nàng những ác nô khi dễ. Nàng thể cứng rắn lên, là cao hứng, như lúc nàng ở nhà một , cũng an tâm, hiểu ? Không cần bất luận cái áp lực gì, nàng là Lan nhi, bất kể như thế nào, đều là Lan nhi của , sẽ hỏi nàng đúng sai, chỉ quan tâm nàng vui vẻ !"

Loading...