Xuyên Qua Làm Nông Phụ - Chương 85: Tiểu Diệp Tử, Thạch Giai Tuệ
Cập nhật lúc: 2024-11-22 03:49:58
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thạch Giai Ngưng Thạch Giai Tuệ yên lặng ngẩn ở bên cửa sổ, là khó hiểu: "Diệp Tử, ? Bắt đầu từ ngày hôm qua tỷ liền thấy luôn ngẩn , cũng lạnh nhạt đối với tỷ, thích tỷ tỷ ?"
Thấy Thạch Giai Tuệ vẫn còn lạnh nhạt đối với , trong nội tâm của bé chút sợ hãi, sẽ bao giờ để ý tới bé nữa ? Gần đây bé cũng phiền , để cho thêu tay khăn xinh cho bé mà. Cũng chấp lôi kéo xem bé luyện tập võ thuật, ừ... Tiểu Giai Ngưng càng nghĩ càng khẳng định, gần đây phong phạm tỷ tỷ, gây phiền toái cho , chuyện nàng thích. mà, vì để ý tới bé ?
Nhìn qua Thạch Giai Tuệ ngẩn , tiểu Giai Ngưng cúi cái đầu nhỏ trầm mặc suy nghĩ, nghĩ nửa ngày cũng rõ nguyên nhân. Vốn tiểu Giai Ngưng là khả năng yên một chỗ quyết định bất ngờ. Bé tìm nương hỏi một chút, khẳng định nương rõ vì , cũng nhất định thể cho để ý tới bé. Ở trong nội tâm của tiểu Giai Ngưng, chuyện gì cũng khó Tằng Tử Phu, loại chuyện nhỏ nhặt càng vấn đề. Nghĩ , khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành bánh bao của tiểu Giai Ngưng, thấy vui vẻ nở nụ .
Thạch Giai Ngưng nhanh như chớp liền chạy ngoài, chạy đến ngã rẽ hành lang thì "Ai u" một tiếng liền ngã chồm hổm mặt đất. Thạch Gia Thành thấy tỷ tỷ đụng ngã, vội vàng tiến lên xổm xuống nâng bé dậy, là khác thường. Nếu đổi là lúc bình thường, nhất định là sẽ vui vẻ ha ha.
Tiểu Giai Ngưng vuốt vuốt tiểu PP (mông) của , hung hăng trợn mắt liếc Thạch Gia Thành, há miệng mắng chửi , thì Thạch Gia Thành căng thẳng lo lắng giữ chặt tiểu Giai Ngưng : "Tỷ, xảy chuyện." Tiểu Giai Ngưng sững sờ, trong nội tâm chắc là chuyện lớn. Nếu cái tên thối từ sáng đến tối, ngừng tranh ca ca của bé chắc chắn là mở miệng gọi bé là tỷ tỷ. Cũng thèm so đo nữa.
"Tỷ tìm nương, nhanh ."
Thạch Gia Thành liền giữ chặt Thạch Giai Ngưng : "Trước đừng , chúng chỗ bí mật, xảy chuyện lớn, quan hệ tới nương và ."
Thạch Giai Ngưng a một tiếng liền theo Thạch Gia Thành cùng chạy đến chỗ ụ đất phía bắc bên cạnh hòn non bộ của hậu trạch.
"Nương ? Muội ? Đệ , bắt đầu từ ngày hôm qua để ý tới tỷ, cũng chuyện. Tối hôm qua lúc tỷ đến giường , cũng phản ứng gì."
Thạch Gia Thành chép miệng: "Vừa tìm nương, nương chuyện với cha, cũng tiến ngay, liền ghé cửa sổ, nương , là con ruột của nương. Là của Nhị thúc cùng với cái điên hôm qua tiến nam uyển ở , cái điên là Nhị thẩm của chúng , về Nhị thúc bỏ."
Thạch Giai Ngưng lắng xong thì ngây dại, Thạch Gia Thành thấy liền đẩy đẩy bé: "Đừng ngây , mau nghĩ biện pháp ."
Thạch Giai Ngưng ồ một tiếng, nhăn lông mày : "Nếu đổi là tỷ, tỷ cũng . Tuy rằng Nhị thẩm, Nhị thúc đối với chúng đều , nhưng mà vẫn thích nương. Đệ xem thể cũng là hài tử của Nhị thúc , ! Ta chỉ nương!" Nói , Thạch Giai Ngưng chạy tìm Tằng Tử Phu.
Thạch Gia Thành nhanh tay níu Thạch Giai Ngưng : "Bạn học trong học đường đúng, nữ nhân là phiền toái nhất, lên mặt bàn."
Một câu , cho Thạch Giai Ngưng tạm thời quên phiền não mới , liền gào to về phía Thạch Gia Thành: "Ngươi mới lên mặt bàn. Nương cũng là nữ nhân, ngươi dám nương ?"
"Đương nhiên là tính nương, nương đặc biệt nhất, so với nam tử còn giỏi hơn. Tỷ cũng nương."
"Tỷ là nương sinh , đương nhiên là tỷ thể! Tỷ cũng là đặc biệt." Thạch Giai Ngưng phục mà hô lớn. Thạch Gia Thành nhíu nhíu lông mày, loại biểu lộ quấn quýt đặt ở mặt Thạch Gia Thành hài đồng mới sáu tuổi cho trông thấy là buồn . Nếu như nhóm hủ nữ thế kỷ hai mươi mốt thấy, nhất định liền như ong vỡ tổ ôm lấy kìm lòng mà vân vê khuôn mặt.
"Được , mau nghĩ xem chúng nên bây giờ, vấn đề dễ . Vừa còn để cho tỷ khuyên nhủ , bình thường các ngươi luôn như hình với bóng. mà bây giờ xem cũng quá dễ dàng." Nói xong thở dài giống như lớn.
"Đệ xem Nhị thúc thể mang ? Không ! Ta đồng ý! Muội là của nhà chúng ." Thạch Giai Ngưng .
Thạch Gia Thành một tiếng : "Đệ cũng suy nghĩ . Tuy rằng nhà Nhị thúc và nhà chúng ở cùng một chỗ, chúng và Tiểu Thạch nhà Nhị thúc cũng quan hệ , cũng yêu thương Tiểu Cành mới sinh lâu. mà giống với bọn họ, nàng là của nhà chúng , là ruột của chúng ! Ai cũng thể mang , coi như là nương đáp ứng, đồng ý cũng thể!"
Thạch Giai Ngưng cũng nắm nắm bàn tay nhỏ kiên định gật đầu: " , ở đây, ai cũng đừng nghĩ cướp . Hơn nữa, nhất định nương cũng sẽ đồng ý, nương yêu thương nhất."
"Tỷ tỷ, ca ca." Lúc , ai cũng sẽ ngờ tới Thạch Giai Tuệ sẽ chạy đến đằng hòn non bộ. Vừa bé tỷ tỷ gọi bé , nhưng mà bé dám để ý tỷ tỷ. Sợ tỷ tỷ cũng chuyện là ruột của nàng, sợ tỷ tỷ còn giống với . Hơn nữa gần đây tỷ tỷ lôi kéo bé luyện công cùng nàng, cũng còn luôn kêu bé khăn tay, là thích bé ?
Thấy tỷ tỷ chạy ngoài ma xui quỷ thế nào mà khiến bé cũng theo, liền lời của ca ca với tỷ tỷ. Trong lòng bé càng thêm sợ hãi, ngay cả ca ca cũng , là nương và cha quyết định cần bé nữa ?
Biết rõ chỗ bí mật là ở , bé tránh ở góc tường thấy ca ca lôi kéo tỷ tỷ chạy xa, bé mới dám theo . Trốn ở đằng hòn non bộ, rõ ràng ca ca tỷ tỷ , ngoại trừ cảm động còn áy náy thật sâu, bé thể nghĩ tỷ tỷ ca ca sẽ quan tâm bé, nương và cha sẽ mặc kệ bé?
Mặc dù bé còn nhỏ, nhưng mà lời bác gái đưa đồ ăn , bé đều hiểu, là nàng cố tình, để cho bé rõ, nhưng mà bé vẫn là sợ hãi. Thì ruột của bé hư hỏng như ! Hài tử của Nhị thẩm là nàng hại chết, hóa , từ lúc bé sinh đến giờ chỉ là ấm sắc thuốc. Cũng thôi, cũng do nữ nhân tạo thành. Những thứ còn đủ, nữ nhân còn từ bỏ bé, cưỡm tất cả bạc trốn , cho nên Nhị thẩm và Nhị thúc mới vứt bỏ bé, để cho bé tự sanh tự diệt. Nếu như nương, lúc bé sớm c.h.ế.t đói . (ấm sắc thuốc: ý là bệnh lúc nào cũng uống thuốc)
Thạch Giai Tuệ ôm lấy Thạch Giai Ngưng: "Tỷ tỷ, thực xin , sợ... ..."
Thạch Giai Ngưng cũng ôm ngược Thạch Giai Tuệ: "Đừng sợ, tỷ tỷ ở đây, tỷ đánh là lợi hại!"
"Ừ, còn ca, ca là ca ca của , từ ngày mai trở , ! Hiện tại, một hồi ca sẽ theo Giai Ngưng học công phu."
Thạch Giai Tuệ cảm động mà chảy nước mắt, nghẹn ngào gật đầu, ba bánh bao nhỏ ôm ở cùng một chỗ. Từ giờ khắc Thạch Gia Thành hiểu từ nay về bé bảo vệ tỷ tỷ và . Không đúng, là hai , xú nha đầu Giai Ngưng chỉ sớm hơn bé một chút thôi. Nếu bởi vì như nương là "Phong độ sĩ" Nam tử hán đại trượng phu nhường nhịn cho nữ hài tử ? Tuy rằng bé nhường cho nàng ngoài , cũng nghĩa để cho nàng tỷ tỷ nha! ( ai... Cũng là trẻ con ngây thơ, đây mà cũng là nhường ? Cũng thể trách Tằng Tử Phu như . Nếu đổi là ngươi mỗi ngày hài tử hỏi, vì bất công sinh con , ngươi thể trả lời ? _ lời tg)
Qua một lát, Thạch Giai Tuệ định tâm tình, hổ là đáng yêu với Thạch Giai Ngưng, Thạch Gia Thành. Thạch Giai Tuệ giống như là đột nhiên nghĩ đến cái gì : "Ca ca, ca thể học công phu cùng tỷ tỷ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-lam-nong-phu/chuong-85-tieu-diep-tu-thach-giai-tue.html.]
Thạch Gia Thành nghi hoặc Thạch Giai Tuệ: "Vì ?"
"Ha ha ha ha, bởi vì , ha ha ha, lợi hại như tỷ." Thạch Giai Ngưng ở một bên chen miệng .
Thạch Giai Tuệ liền vội vàng lắc đầu: "Không như thế, ca ca học chữ, nương để cho ca ca chú tâm học tập, tranh thủ thi công danh ? Về giống như Sở Hà thúc thúc, trở thành trạng nguyên."
Đầu tiên là Thạch Gia Thành trừng mắt Thạch Giai Ngưng, đó vuốt vuốt tóc mềm mại của Thạch Giai Tuệ, còn lải nhải một câu: "So với xú nha đầu thì thuận tay hơn nhiều."
Thạch Giai Ngưng Thạch Gia Thành liền vung cánh tay cho ngã sấp xuống mặt đất : "Cho tỷ, lớn nhỏ, tỷ là tỷ tỷ ? Giai Tuệ, thấy , từ nay về để tỷ bảo vệ , dựa tên tiểu tử là , trăm điều dùng đượ chính là thư sinh!"
Tuy Thạch Gia Thành là đau, nhưng nữ nhân đánh ngã, còn là xú nha đầu , còn ở mặt bé tuyên bố bảo vệ, thật mất mặt ! Không , bé học võ thuật, thể kém hơn cái xú nha đầu !
"Một chút cũng bộ dáng của cô nương, về lớn lên, xem nhà chồng nào dám ngươi. Tốt nhất ngươi ngoan ngoãn gọi là ca ca, như , về ngươi gả , thì cho ngươi dựa , tới nuôi ngươi."
Thạch Giai Tuệ một bên nâng Thạch Gia Thành dậy : "Ca ca, ca đừng trêu chọc đến tỷ tỷ, bằng thua thiệt là ca."
Thạch Giai Ngưng ở một bên hừ một tiếng, còn vung nắm tay nhỏ siết thành bánh bao thịt lên hù dọa Thạch Gia Thành. Thạch Gia Thành cũng tự hiểu lấy , dù hiện tại bé đánh nàng, đại trượng phu co dãn ! ngoài miệng vẫn quên bỏ một câu: "Bạn học của : Nam nhi đấu cùng ác nữ!"
"Đó là ngươi đấu ."
Thạch Giai Tuệ thấy hai vẻ như tranh chấp, vội vàng kéo chủ đề: "Ca ca, ca cái bạn học nữ nhân lên mặt bàn ? Muội thích ."
"Ta cũng thích , nương mà cũng thì chính là cái loại nam nhi tự đại." Thạch Giai Ngưng cũng .
"Các ngươi hiểu, cái bạn học Liễu Hà của , là từ kinh thành tới, kinh thành! Học cùng học đường với Lỗi ca, đây chính là học đường nổi tiếng, qua hai tháng nữa là trở về , tới bên chúng để thăm . Hắn thật sự là lợi hại, chỉ lớn hơn một tuổi, nhưng mà văn võ song , lợi hại cực kỳ, so với công phu mèo ba chân nào đó thì cường đại gấp trăm !"
Thần sắc Thạch Giai Ngưng phục : "Có vốn thì để cho đến tỉ thí với , xem đánh cho răng rơi đầy đất ."
"Người khí phách mới thời gian đến mù quáng hồ đồ với ngươi , là đại sự. Biết , là đại sự."
Thạch Giai Ngưng xì mũi coi thường Thạch Gia Thành, hiển nhiên đối với theo lời Liễu Hà là cách cư xử. nhiều chuyện đều là cách nào đoán . Đến mười năm , khi Thạch Giai Ngưng gả cho Liễu Hà thời điểm nghĩ đến đoạn chuyện cũ khi còn bé đều kìm lòng mà bật . Mà lúc đây Liễu Hà cũng sủng ngấy nàng . Đương nhiên, lúc đó Liễu Hà cũng còn dám nữ nhân bản lĩnh, lên mặt bàn. Hiển nhiên khi đó Thạch Gia Thành vợ , mà cũng chỉ một khinh bỉ Liễu Hà. Đương nhiên, đây đều là .
"Ca ca, tỷ tỷ đừng cãi cọ, hiện tại bây giờ?"
"Đừng sợ, cần bận tâm, chúng tìm nương, chúng ở đây." Thạch Gia Thành . Thạch Giai Ngưng ừ một tiếng liền kéo Thạch Giai Tuệ chạy ngoài.
Đến hậu trạch, Thạch Giai Tuệ lo lắng, Thạch Giai Ngưng động viên: "Đừng lo lắng, nương thật sự yêu thương nhất." Vừa dứt lời chỉ thấy Tằng Tử Phu mang theo Tử Tinh .
Tằng Tử Phu thấy ba hài tử, giật , nét mặt Thạch Giai Tuệ chút u buồn, chút sợ hãi. Hốc mắt Tằng Tử Phu thoáng cái liền đỏ lên: "Đến." Chỉ một chữ , Thạch Giai Tuệ liền bổ nhào trong lòng Tằng Tử Phu, oa oa lớn lên. Từ lúc Thạch Giai Tuệ hiểu chuyện đến nay đây là đầu tiên bé lớn, Tằng Tử Phu cũng chảy nước mắt.
Tử Tinh ở bên cạnh cũng đỏ mắt vành mắt, đến mặt Thạch Gia Thành, Thạch Giai Ngưng, vẫy vẫy tay. Thạch Giai Ngưng lo lắng đầu về phía Tằng Tử Phu và Thạch Giai Tuệ.
"Yên tâm " Thạch Gia Thành .
"Con sợ nương cần con."
"Hài tử ngốc của nương, con gọi là nương."
"Nương."
"Ừ."
"Nương."
"Ừ."
......
Thạch Lai Phúc trở trong phòng, thấy hai con giường chìm giấc ngủ, miệng nhếch lên, xem như buông xuống tảng đá lớn ở trong lòng trong đầu. Ôm lấy đệm chăn liền xoay đến tháp ở gian ngoài.