Xuyên Qua Nhà Có Tiểu Phu Lang - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-11-22 08:32:15
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ thật mấy thứ đó cũng quan trọng nhất. Chuyện đời , qua thì cho qua luôn, gió thổi tản mát.
Nếu xuyên đến đây thì sẽ đạo đức giả mà trời gào đất. Chết còn thể sống , ai cũng cái phúc . Tuy rằng thực hoài niệm cuộc sống hiện đại công nghệ cao nhưng càng quý trọng cơ hội sống . Chỉ c.h.ế.t mới tiếc mệnh như thế.
Đến đây thì nên sống yên , việc cấp bách hiện nay là nên sinh hoạt như thế nào ở cái thế giới xa lạ . Lê Diệu Nam vẫn luôn là một thực tế, bảo sống nghẹn khuất như nguyên chủ là tuyệt đối khả năng.
“Ôi! Nhị thiếu gia của , ngài cuối cùng cũng tỉnh.” Người tới tiếng tới , một phụ nhân ăn diện chút tươm tất xông phòng.
Khoé môi Lê Diệu Nam co rút, lời quen tai.
“Người , , đều c.h.ế.t ở chỗ nào , đốt đèn?” Lý ma ma vênh mặt hất hàm hô to, bước phòng bắt đầu mắng chửi , tư thế so với chủ tử còn khí phái hơn.
Hai tiểu nha nối đuôi , vội vàng châm giá cắm nến, trong phòng nháy mắt trở nên sáng ngời.
Lý ma ma tuỳ ý tìm một cái ghế xuống, một nha nhanh chóng rót cho mụ một ly .
Lê Diệu Nam thờ ơ, đối với một màn cũng ngoài ý , trong trí nhớ tựa hồ thường xuyên trình diễn, trong lòng nhịn vì than vãn một phen, đến tột cùng ai là chủ tử - ai là nô tài!
Lý ma ma nâng ly lên, nhẹ hấp một chút, lúc mới đầu về phía Lê Diệu Nam, thấm thía : “Ngài nghĩ thông như ? Lâm gia là một thông gia , đây chính là đại hộ nhà cao cửa rộng, chúng nịnh bợ còn kịp, ngài nguyện ý?”
Lê Diệu Nam im lặng .
Lý ma ma tiếp: “Ngài cũng xem phận của là gì, Lâm công tử gả cho ngài là dư dả, ngài cứ c.h.ế.t sống như là cho ai , chẳng khiến lão gia và phu nhân tức giận?”
“Vậy thế nào?” Lê Diệu Nam mụ , tức đến nở nụ . Hắn vẫn thấy thế giới thật kỳ diệu, trừ bỏ nam nhân cùng nữ nhân, còn một loại giới tính độc đáo là song nhi, bọn họ chỉ cơ quan s.i.n.h d.ụ.c của nam nhân mà còn chức năng s.i.n.h d.ụ.c của nữ nhân. Người trong sạch đều nguyện ý cưới song nhi, trừ phi ý đồ khác. Vị Lâm công tử định với Lê Diệu Nam là một song nhi.
Kỳ thật nếu chỉ như , nguyên chủ cũng sẽ chết, song nhi ở xã hội tuy địa vị thấp nhưng cưới xin cũng . Khi mới chuyện định , nguyên chủ thật cao hứng, dù nếu thể tạo quan hệ với trong kinh, cưới một song nhi thì , tính còn là trèo cao, chính cũng tin chuyện như đến lượt ?
Song nhi ở thế giới là một tồn tại hổ, thể của bọn họ so với nam nhân thì mềm yếu, năng lực s.i.n.h d.ụ.c cũng kém nữ nhân. Trừ bỏ mấy nhà giàu cá biệt thật thương hài tử, sẽ vì song nhi nhà chọn vị hôn phu dòng dõi tương đương, gả qua chính thê thì đại đa song nhi nếu bán tiểu quan thì là đưa phủ của quan to quý nhân để thị quân.
Lê Diệu Nam cưới Lâm gia công tử, mặc dù sẽ ngoài khinh thường, cho là ăn bám, nhưng nếu thể thoát khỏi cảnh hiện tại trong phủ, là thực lòng nguyện ý. Vấn đề xảy hai ngày , nguyên chủ lúc ngang qua tiểu hoa viên, đột nhiên thấy bọn nha miệng thối, thì vị Lâm gia công tử tự kiểm điểm, những cùng bỏ trốn còn sớm phá , cho nên Lâm gia vội vàng gả y ngoài cũng là vì che lấp gièm pha.
Lê Diệu Nam như sét đánh, đỉnh đầu chụp một cái mũ xanh biếc, là nam nhân thì đều chịu nổi, lúc liền phun một ngụm máu, một liền ngất xỉu, thẳng tắp ngã xuống đất. Lần thứ hai tỉnh , linh hồn liền đổi thành .
Lê Diệu Nam yên lặng vì nguyên chủ đốt hai nén nhang, c.h.ế.t như thật đúng là….
Đang nhớ tới chuyện cũ thì tiếng chói tai của Lý ma ma cắt đứt suy nghĩ của .
Chỉ thấy Lý ma ma thẳng thắt lưng, mặt mày dựng lên, ngoài miệng hùng hồn quở trách : “Tất nhiên là vô cùng cao hứng tân lang, giống như ngài cao thấp xong, thể cưới phu nhân , cũng mệt Lâm gia chê. Lâm gia tiểu ca nhi ngài cưới thì cưới, cưới cũng cưới, giỏi thì về nạp thêm mấy cái là , ngài ầm ĩ như để gì, cuối cùng chịu thiệt ngươi .”
“Được , , để suy nghĩ một chút.” Lê Diệu Nam miệng mụ mở khép , nhịn mới phun một miếng mặt mụ, mấy lời đổi trắng đen như mà mụ cũng . Trong lòng sinh một loại đau buồn khó hiểu, đây tâm tình của .
Lý ma ma bĩu môi, lời Lê Diệu Nam cũng để trong lòng, chỉ thản nhiên nhắc nhở: “Tuỳ ngài, sân mới thu thập xong, ngài nhất nhanh chóng tìm thời gian dọn qua, miễn cho đến lúc Lâm gia tới thì dễ . Còn , ngài khoẻ, đừng quên thỉnh an phu nhân.”
Lý ma ma xong, lên, vỗ vỗ tro bụi vô hình , dẫn hai tiểu nha nghênh ngang mà . Lê Diệu Nam trợn mắt há mồm, đây chỗ nào là hạ nhân hầu hạ , đây quả thực là tổ tông!
“Người tới, chuẩn nước, gia tắm rửa.” Lê Diệu Nam hướng về phía cửa hét lớn một tiếng, trong lòng tức giận thôi, chủ tử cũng quá tôn nghiêm.
“Từ từ!”
“Đến, đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/chuong-2.html.]
Qua một lúc lâu, Thuý Liễu mới tiến , vẻ mặt kiên nhẫn, thản nhiên Lê Diệu Nam, vẫn nhúc nhích.
“Thất thần gì, còn mau ?” Lê Diệu Nam lạnh mặt, tất cô gì nhưng tính toán giống như nguyên chủ, sai sử cái hạ nhân mà còn dùng bạc. Dù nguyên chủ cũng là âm trầm, ngẫu nhiên nổi giận cũng thực bình thường.
“Lúc lấy nước ấm, trù phòng sớm tắt lửa.”
“Tắt lửa thì đốt lên cho gia, sai ngươi cũng , thế thì mai với phu nhân, tiểu miếu dung nổi tôn đại Phật như ngươi, đổi sân khác cho ngươi, ngươi thì , cút!”
Thuý Liễu ngẩn , nhất thời doạ, trong lòng chút kinh sợ, nhị thiếu gia thế nào cũng là chủ tử, thật sự đến tai phu nhân, cho dù chỉ vì mặt mũi, xử trí cũng chỉ , vội vàng lóc: “Nhi thiếu gia đây là mệnh của ? Trù phòng nước ấm, chúng đun một ít là , ngài tức giận như về gặp như thế nào?”
“Đi ngoài!” Lê Diệu Nam lạnh lùng quát, ánh mắt hiện lên sát khí từng , tuy động Lý ma ma nhưng nếu thu thập một tiểu nha thì đơn giản.
Từ khi Trương gia nháo một hồi khiến Lê lão gia chịu thiệt, việc liền đặc biệt chú trọng thể diện và thanh danh. Cũng bởi vì như thế, ở mặt ngoài bọn họ đối với Lê Diệu Nam bao giờ khắt khe. Mã Ngọc Liên còn mượn việc thu ít mỹ danh, ngoài nhắc tới thị, ai khen ngợi một chữ . Về phần tình trạng thật sự, đơn giản chỉ hạ nhân là cuộc sống của nguyên chủ như thế nào.
cũng may bọn họ sĩ diện nên mới thể sống , bằng bọn hạ nhân bằng mặt bằng lòng, đúng là biện pháp. Lúc rốt cuộc cảm nhận tư vị nửa bước cũng khó của Trương thị.
“Nô tỳ nhờ đun nước ấm.” Thuý Liễu sợ hãi vội vàng lui ngoài, trong lòng âm thầm cân nhắc, ngày khác nhất định cho Bích Hà bên phu nhân.
Lê Diệu Nam gặp qua vô , liếc mắt một cái liền tính toán của cô , chính là định ngăn cản, cùng lắm thì binh tới tướng đánh, nước tới đất chặn, hiện nay trong nhà còn cần để hôn lễ nên sẽ quá phận.
Không bao lâu , Minh Hạ, Chí Đông, hai tiểu tư danh nghĩa của nâng một thùng nước ấm tiến .
Lê Diệu Nam nhếch mép, nước ấm đun quá nhanh, chút thời gian như sợ là bếp cũng đốt lên .
Dù mục đích cũng đạt , truy cứu cũng ý nghĩa, Lê Diệu Nam khoát tay: “Được , đều xuống , gia tự .”
Minh Hạ, Chí Đông cáo lui, Lê Diệu Nam coi như phát hiện bất mãn mặt hai . Buồn , từ đời là một nhị thế tổ, một kẻ ăn chơi trác táng đủ tư cách, chỉ lấy thế đè , từng thấy để ý suy nghĩ của khác. Đến nơi đây, quyết định đời cũng phát triển nó lên.
Khoan khoái tắm rửa một cái, cả lập tức thoải mái hơn nhiều, mà ngay cả tinh thần căng thẳng cũng dịu xuống. Hắn tuy rằng mới xuyên qua vài canh giờ nhưng cảm giác so với đánh trận còn mệt hơn, mệt đầu!
nâng thùng nước ngoài, trong phòng quét tước sạch sẽ, Lê Diệu Nam cài chốt cửa, lúc mới tâm tình chỉnh lý suy nghĩ của .
Kỳ thật cũng bài xích chuyện cưới vợ, đời cha chính là hôn nhân gia tộc, mà cũng sớm chuẩn tinh thần. Sở dĩ vẫn kết hôn là lợi cho kẻ khác, vì hi sinh hôn nhân của để con nhà hưởng tiện nghi, thế là kéo mãi đến khi chết, vẫn là đàn ông độc hoàng kim.
Về phần hôn nhân thất trinh gì đó, lấy ánh mắt của một hiện đại mà , Lê Diệu Nam tỏ vẻ thật sự để ý, bản cũng là một còn trinh tiết.
Lê Diệu Nam chỉ chút buồn bực, là thẳng nam nha! Cưới một nam nhân vợ, áp lực!
Không nghĩ đến chuyện rời , thoát ly quan hệ với Lê phủ nhưng một là dẫn lối, hai là hộ tịch chứng minh, cho dù ngoài, ở cái thế giới xa lạ , thể sống yên . Người hộ tịch nghĩa là hộ khẩu, khỏi Lê gia thì sợ, chỉ sợ nhà phạm nhân lôi gánh tội , tìm ai để .
Càng nghĩ càng thấy chỉ một đường thể , đúng như lời Lý ma ma , nhất định cưới Lâm gia công tử.
Lê Diệu Nam cau mày, nhưng giãn , chút buồn bực nho nhỏ trong chốc lát liền tan biến, thật cưới thì cưới, tóm chịu thiệt cũng là nam nhân, chỉ cần nghĩ như liền mâu thuẫn đối với chuyện thành .
Cửa hôn nhân , đưa tới là đại ca của , cũng chính là trưởng tử do Mã Ngọc Liên sinh hạ. Mã Ngọc Liên tổng cộng sinh hai nam - một nữ, trưởng tử Lê Diệu Tổ năm nay mười tám, thứ tử Lê Diệu Tông năm nay mười lăm, rạng rỡ tổ tông, chỉ tên liền Lê lão gia ôm bao nhiêu kỳ vọng đối với hai đứa con .
Lê Diệu Tổ quả thật phụ lòng bọn họ, hai năm liền thi đậu Cử nhân, nhưng đến kỳ thi mùa xuân xảy chuyện ngoài ý . Nguyên nhân chủ yếu cũng tại , Lê Diệu Tổ từ nhỏ đến lớn từng rời khỏi Dương Châu, đến kinh thì hợp khí hậu mà bệnh dậy nổi, đợi cho hết bệnh thì kỳ thi đình cũng qua.
Không cần đề cập tới các loại nỗi lòng phức tạp của lúc , Lê gia hỏi han ân cần đủ thứ, một xe một xe đồ vật đưa tới trong kinh.
Gặp qua phồn hoa nơi kinh thành, nào nguyện ý trở về nguyên quán, cắm rễ tại kinh thành, quyết chí một ngày tên đề bảng vàng một ngày hồi hương.
Trong kinh, cử tử như nhiều nhưng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, của cải phong phú, bộ dáng tuấn lãng, học vấn như thì ít ỏi mấy. Coi như may, trong một tụ hội, Hộ bộ thượng thư trúng, gả thứ nữ cho , giá trị con Lê Diệu Tổ lập tức nước lên thì thuyền lên.