Xuyên Qua Nhà Có Tiểu Phu Lang - Chương 30

Cập nhật lúc: 2024-11-22 08:42:27
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Diệu Nam là thuộc phái hành động, trong lòng tính toán, chưởng quầy cũng mua về, dùng xong cơm, liền giam ở thư phòng, bắt đầu kế hoạch thương nghiệp.

Thẳng đến lúc thắp đèn, sắc trời muộn, trong phòng thắp nến, Lê Diệu Nam mới buông bút lông xuống, bóp bóp cổ tay cứng ngắc, cầm lấy bản kế hoạch sơ thảo , quyết định đưa cho Lâm Dĩ Hiên xem, đỡ cho y cả ngày coi thường .

Lê Diệu Nam lòng với năng lực kinh thương trời cho của , dù cũng ở gia đình tiếng là học sâu hiểu rộng, đời cho dù là nhị thế tổ, cả ngày chơi bời lêu lổng nhưng nếu vài phần năng lực, kế kiêng kị như . Hắn thể ẩn nhẫn mười năm để phá tập đoàn Lê thị buộc đóng cửa, mở một quán nho nhỏ thì là gì.

Ban đêm mùa thu, gió lạnh thổi từng cơn, Lâm Dĩ Hiên mặc một bộ xiêm y màu trắng, để mặc tóc dài rối tung, ánh mắt hiện lên mấy phần ưu sầu, lười biếng tựa nhuyễn tháp, mở rộng cửa sổ, đối nguyệt độc ẩm. Trên bàn nhỏ bên cạnh bày vài đĩa đồ ăn, trừ bỏ mấy bầu rượu bàn, đất còn hai bầu rượu trống rỗng.

Lê Diệu Nam cửa thấy chính là cảnh tượng như : “Sao uống rượu?”

Lâm Dĩ Hiên lúc uống đến đỏ hồng hai má, mắt say m.ô.n.g lung mê ly, thản nhiên Lê Diệu Nam một cái, cũng rõ ràng: “Ta cao hứng, uống rượu, đây là rượu ngon lâu năm của Dương Châu, ngươi cũng nếm thử .”

Có lẽ Lâm Dĩ Hiên gợi lên hưng trí, Lê Diệu Nam thuận tay kéo ghế dựa xuống bên cạnh, bảo chuẩn thêm một đôi bát đũa, tự rót rượu cho , ừng ực nuốt xuống.

“Tửu lượng lắm, tiếp.” Lâm Dĩ Hiên rót đầy rượu cho , : “Ta nhớ nhà, nhớ mẫu , nhớ ca ca.”

“Ngươi say .” Lê Diệu Nam nhíu mày, mặc dù uống một ly để thả lỏng nhưng đối mặt với một con quỷ say.

“Ta mới say, ngươi rốt cuộc uống , uống, cho ngươi xem.”

Lê Diệu Nam dở dở , Lâm Dĩ Hiên say thì là gì, bình thường y thể như . Lần đầu Lê Diệu Nam đối mặt một con quỷ say chút bất đắc dĩ.

“Nào, uống!” Lâm Dĩ Hiên chạm ly với , hai mắt sương mù , đúng vẻ say rượu.

Lê Diệu Nam thấy thế, gì, đơn giản cũng cố kỵ nữa, uống thì uống. Từ khi cổ đại, còn thoải mái mà uống một trận, dù là Lâm Dĩ Hiên nháo uống, ngày mai đau đầu cũng trách .

“Ta cho ngươi nha, hồi bé ca ca thương . Cảnh Dương hầu phủ ai , bọn họ ca ca cưới nữ nhân Nguyên gia, nữ nhân , thực lo lắng. Còn cả mẫu …”

Lâm Dĩ Hiên say rượu kể lể, Lê Diệu Nam hận thể lập tức bước . Hắn thể khẳng định trăm phần trăm, Lâm Dĩ Hiên say trời đất gì, nếu mấy chuyện bí mật của hầu phủ há thể lôi lung tung.

Lê Diệu Nam chạy, Lâm Dĩ Hiên thể thả . Lời hôm nay cũng là cho Lê Diệu Nam chuẩn , để chuyện của Cảnh Dương hầu phủ. Thuận tiện cũng bỏ xuống đề phòng, dược hiệu còn tác dụng, Lê Diệu Nam nếu , y thế nào, nếu để cho ngoài nhặt tiện nghi, y tìm ai .

“Không cho , lệnh ngươi chuyện phiếm với .” Lâm Dĩ Hiên bám Lê Diệu Nam buông, một bộ lóc om sòm tính.

Lê Diệu Nam hối hận hôm nay tới đây, thể so đo với quỷ say. Bị Lâm Dĩ Hiên cuốn lấy, biện pháp, chỉ đành tiếp tục cùng y uống rượu.

Một ly hai ly rượu xuống bụng, bất tri bất giác, Lê Diệu Nam cũng nhuốm ít men say, Lâm Dĩ Hiên kể những chuyện cũ, ngẫu nhiên cũng sẽ hồi ức lúc , một ít chuyện về ông nội .

Lâm Dĩ Hiên buồn bực, khi gia gia Lê Diệu Nam qua đời, cùng lắm mới mấy tuổi, cứ cảm thấy đúng chỗ nào, nhưng mấy cái đó chuyện y quan tâm. Lâm Dĩ Hiên cũng nghĩ nhiều, Lê lão thái gia c.h.ế.t mười mấy năm, chuyện y cũng bình thường.

Hai càng uống càng nhiều, Lâm Dĩ Hiên dù ban đầu là vờ say, uống giải rượu từ , lúc thần trí cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

Lê Diệu Nam chỉ cảm thấy cả nóng nực, một chỗ nhiệt lưu thẳng xuống , miệng Lâm Dĩ Hiên mở khép , đột nhiên dục vọng nếm thử.

Lê Diệu Nam chính ý nghĩ của doạ sợ, vội vàng lắc đầu, nhất định là say quá , khối thể vẫn là một tiểu xử nam, từ khi cổ đại cũng thư giải qua mới thể sinh ảo giác.

Hai uống uống, ngã xuống cạnh , Lâm Dĩ Hiên bởi vì lóc nháo loạn, hơn nữa y cũng cố ý , lúc quần áo hỗn độn, mở, lộ xương quai xanh và lồng n.g.ự.c tinh xảo.

Lê Diệu Nam miệng khô lưỡi khô, thiếu niên tràn đầy men say mắt, trong đầu trống rỗng, chỉ âu yếm, khám phá phong cảnh lớp quần áo của y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/chuong-30.html.]

Trong lòng nghĩ thế nào, Lê Diệu Nam thật sự như . Ngậm lấy đôi môi đỏ hồng, chỉ cảm thấy so với quỳnh tương ngọc dịch còn ngọt lành, tiên mỹ hơn. Hai tay tự giác thăm dò lên đối phương, đến càng nhiều.

Chuyện kế tiếp liền cứ như mà thành, Lâm Dĩ Hiên dược hiệu của Lê Diệu Nam tác dụng, tự nhiên sẽ bỏ qua cơ hội , kháng cự vài cái liền buông xuôi, miễn cho Lê Diệu Nam tỉnh rượu nghĩ miên man.

Chăn uyên ương đỏ thẫm như sóng lượn*, một đêm , Lê Diệu Nam từng cảm thấy thư sướng như , dựa theo bản năng, một một , thẳng đến mệt chịu nổi mới ngủ say.

(*Đây là một câu thơ trong bài Phượng tê ngô của Liễu Vĩnh.)

Ngày hôm , Lê Diệu Nam tỉnh , đang ở , đêm qua say rượu đầu choáng não căng, ngây nửa ngày, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Một màn tối qua hiện lên mắt, cảnh hoan ái nồng nhiệt vui sướng, cái loại cảm giác tiêu hồn thực cốt, cùng với dốc sức đ.â.m rút….

Rõ ràng đêm qua say chịu nổi, ký ức nhớ rõ từng chi tiết một, bọn họ hôn , vuốt ve, y một một , mỗi tấc da thịt của Lâm Dĩ Hiên đều nhớ rành mạch, bao gồm cả khoái cảm sảng khoái đến mức tận cùng khi tiến .

Vô luận Lê Diệu Nam thừa nhận cỡ nào, thấy say giấc bên cạnh, ngửi trong khí nồng đậm mùi hoan ái, trong lòng đáp án, ngủ với Lâm Dĩ Hiên.

Lê Diệu Nam tâm loạn như ma, nhất thời nên thế nào cho . Hắn cho là thích nam nhân, cũng từng nghĩ đến sẽ cùng Lâm Dĩ Hiên phát sinh tình cảm gì ngoài tình bạn nhưng chuyện đêm qua là chân chân thực thực xảy . Thấy vết m.á.u sàng đan, khắp Lâm Dĩ Hiên là những vết bầm ứ máu, thầm mắng một câu súc sinh, trong lòng cảm giác ngũ vị tạp trần, rón rón rén mặc quần áo, đầu tiên chạy trối chết.

Hắn nên đối mặt thế nào với quan hệ lúc giữa và Lâm Dĩ Hiên. Hắn nhớ rõ rốn Lâm Dĩ Hiên một ấn ký hình bướm đỏ tươi, ký ức của nguyên chủ cho , chỉ ấn ký xử tử của song nhi mới màu đỏ, phát sinh quan hệ với khác thì sẽ biến thành màu hồng.

Hắn, là nam nhân đầu tiên và cũng là duy nhất của Lâm Dĩ Hiên.

Hồi tưởng lời say của Lâm Dĩ Hiên với tối hôm qua, Lê Diệu Nam thể bắt đầu tự hỏi, Lâm Dĩ Hiên sở dĩ gả cho nội tình khác , tóm tuyệt đối bởi vì bỏ trốn.

Lê Diệu Nam thật sự đau đầu, loại trách nhiệm, cho dù là kiếp , chơi gái cũng chạm gái còn trinh, luôn cả thấy loại sinh vật xử nữ chỉ thể xa chứ thể dây .

vấn đề là ngủ với Lâm Dĩ Hiên, vốn ngủ thì ngủ, gì ghê gớm, dù bọn họ là phu phu danh chính ngôn thuận, nhưng thích nam nhân, cho dù bọn họ phát sinh quan hệ thì cũng thể đổi sự thật thích nam nhân.

Liền tính phụ trách, trong tình huống hứng thú với nam nhân, đoạn quan hệ phu phu tiếp tục như thế nào? Nói đến cùng, tối hôm qua là đúng, uống rượu t*ng trùng xông lên não, rõ Lâm Dĩ Hiên say đến hồ đồ còn mạnh mẽ y.

Lê Diệu Nam chỉ hận tát mấy cái, cảm thấy cần yên lặng một chút, tự hỏi một chút, quan hệ giữa và Lâm Dĩ Hiên rốt cuộc nên xử lý như thế nào. Ra khỏi phòng ngủ, Lê Diệu Nam sai chuẩn nước ấm, đợi Lâm Dĩ Hiên tỉnh thì đưa , đó liền vội vã rời phủ.

Lê Diệu Nam thấy, khi khỏi phòng ngủ, Lâm Dĩ Hiên đột nhiên mở mắt, đôi mắt đen nhánh sấu xa u ám, giấu giếm gợn sóng mãnh liệt, mặt đổi sắc, một giọt nước mắt từ khoé mi chảy xuống, nhắm mắt , thứ hai mở khôi phục bình tĩnh, tựa hồ thêm một ít gì đó, mất một ít gì đó. Cố sức chống đỡ cơ thể dậy, Lâm Dĩ Hiên nhẹ nhàng vuốt ve bụng , hẳn là thành công .

Không lâu , nha gõ cửa tiến , Xuân Tiêm thấy bộ dạng chủ tử nhà như , trong lòng buồn bực thôi: “Cô gia cũng thật là, thể biến chủ tử thành như .”

Khoé môi Lâm Dĩ Hiên hiện lên một tia nhạt, y nghĩ tới hài tử, ngay cả giọng cũng nhu hoà hơn: “Chuẩn nước ấm , tắm rửa.”

“Ai!” Xuân Tiêm lên tiếng, thấy chủ tử nhà nở nụ , chỉ cho rằng quan hệ giữa chủ tử và cô gia , liền tiếp: “Cô gia thật thương chủ tử, khi rời còn dặn dò chúng chuẩn nước ấm đây.”

Lâm Dĩ Hiên gì, chỉ rũ xuống mi mắt, che giấu mải mai nơi đáy mắt, thương y? Thương y thì sẽ trộm chạy .

Biết rõ kết quả sẽ như thế, hết thảy tối qua cũng là y tính kế mà , vốn chỉ tính toán một hài tử liền cảm thấy mãn nguyện nhưng hành vi trốn chạy của Lê Diệu Nam tâm y đau đớn một chút. Loại cảm giác thật khó chịu, giống như cởi hết y phục ném công chúng.

Tẩy rửa sạch thể, cả Lâm Dĩ Hiên đau như bánh xe nghiền qua. Lê Diệu Nam tiết chế, y đầu tiên hầu hạ, thật sự gây sức ép quá mạnh, y hai ngày giường mới thể .

Trong lúc đó, Lê Diệu Nam từng đến thăm một .

Biểu tình Lâm Dĩ Hiên thản nhiên, tựa hồ thèm để ý, chỉ càng thêm chú trọng điều dưỡng thể .

Hai ngày nay Lê Diệu Nam bận, thuê một nhà hai tầng ở thành nam để cửa hàng, cho bắt đầu trang hoàng. Hắn nên đối mặt với Lâm Dĩ Hiên, đối mặt với sai lầm thất đức của khi say rượu như thế nào, chỉ thể khiến công việc lu bù.

Loading...