Xuyên Qua Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con - Chương 67: Hành hung

Cập nhật lúc: 2024-12-12 13:21:08
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà mối Vương, chuyện gì ?”

Vương thị chút cau mày phụ nhân mặt, thầm nghĩ bà còn dám đến, dám tìm cho Mai Hoa một nhà chồng như , còn dám lừa gạt cả nhà bọn họ, xem cả nhà bọn họ là quả hồng mềm ? Nếu vì thanh danh của Mai Hoa bọn họ sớm rõ việc đánh cho bà một trận . Chỉ điều bà Mai Hoa, thật cho rằng bọn họ do bà . Đã âm thầm đánh bà một trận, hiện tại đến nhà thăm, xem là nhận thấy cô nương nhà bọn họ dễ lừa gạt a!

Trong nội tâm Vương thị vô cùng căm tức.

Bà mối Vương : “Muội tử, ngươi đến là còn thể chuyện gì chứ? Ta chính là mai cho a, trong nhà các ngươi thêm một cô nương sắp xuất giá , đương nhiên là mang đến tin tức cho các ngươi chứ gì nữa! Trong tay một nhà cho Mai Hoa đó, các ngươi nhất định sẽ thỏa mãn!”

“Đa tạ ý của bà mối Vương, hôn sự của nhọc ngài lo lắng, trong sạch của ngài cứ để cho khác thôi!”

Lê Hoa lạnh lùng , thầm nghĩ bà tử c.h.ế.t tiệt , bà mối thì mai cho , hủy hoại cả đời của cô nương nhà cũng sợ đánh c.h.ế.t ? Chẳng qua là khi ngẫm thì thấy bà thật đúng là sợ a, nếu thì khi Tiêu Đại Thụ đánh cho một trận mà còn dám đây. Đoán chừng là tiền tài động nhân tâm a, nghĩ đến việc của Cao gia hãm hại Mai Hoa, bà mối khả năng chính là chiêu đầu tiên mà bọn họ nghĩ .

Tiêu Lê Hoa nghĩ bà tử đến đây , thì từ trong miệng bà hỏi một chút rốt cục là ai sai sử bà đến.

Bà mối Vương nhà chú ý đến Tiêu Lê Hoa, rõ đây là khuê nữ thanh danh đặc biệt của Tiêu gia, chỉ lo đáp trả lời của Vương thị, ngược chú ý chuyện với nàng, nghĩ đến Tiêu Lê Hoa mới mở miệng từ chối nàng.

Bà mối Vương nở nụ : “Đây là Tiêu gia đại cô nương Lê Hoa ? Đã sớm qua ngươi , hiện tại gả cũng a, xem đồ vật ngươi mang , thấy là sống a. Ngươi sống thì cũng ngươi nghĩ a, cũng để cho nàng gả cho chứ, ? Lại tiếp Mai Hoa cũng là cô nương , chẳng qua chậm trễ, dễ do ngươi chậm trễ . Hiện tại đây khó khăn lắm mới tìm cho nàng một nhà khá giả, ngươi giúp đỡ thì thôi, mới mở miệng là từ chối, ngươi để cho ngươi gả cho ? Tỷ đến nước a!”

Một lời trực tiếp chỉ là Tiêu Lê Hoa chậm trễ , hiện tại còn tiếp tục trì hoãn chuyện của , bà mối Vương Tiêu Lê Hoa tức giận, bà rõ Tiêu Lê Hoa là lợi hại, nhưng bà cũng sợ.

Tiêu Lê Hoa hừ một tiếng : “Muội là do chậm trễ, cho nên sẽ tìm cho một nhà khá giả, cũng cần bà lo lắng, bà hiểu tiếng ?”

“Này! Ngươi là ai hiểu tiếng hả? Ta đến là để chuyện hôn sự cho cô nương nhà các ngươi, cũng đến để mắng! Khó trách lúc Cao gia đánh đuổi ngoài, nếu mà là thì cũng đánh đó, thể gả thật sự là may mắn, khó trách ở nhà chồng cũng chào đón!”

Bà mối Vương hề nể mặt, bà là bà mối, hòa giải việc hôn nhân, tất nhiên đều ngóng hết tất cả chuyện của từng nhà trong phương viên trăm dặm, đại danh của Tiêu Lê Hoa bà cũng .

Lại tiếp bà mối Vương tìm một mối hôn nhân cho Tiêu Mai Hoa, xác thực là do của Cao gia tìm bà , để bà tìm cách cho Mai Hoa gả , khi bà ngóng những chuyện phát sinh tại Cao gia lúc Tiêu Lê Hoa ở đó, thì nghĩ Tiêu Mai Hoa là do tỷ tỷ của nàng hại.

Tiêu Lê Hoa còn lời nào, Vương thị nhịn nữa, lớn tiếng : “Bà cái gì đó? Lê Hoa nhà mà bà thể ? Chính bà cũng xem bản là vật gì mà còn dám nhà của như , còn dám nữa, bà tin là giúp bà rửa miệng hả?”

“Ngươi dám!”

Bà mối Vương hù mà lui về một bước, trong lòng thầm nghĩ tại Vương thị che chở Tiêu Lê Hoa như thế chứ, tẩu cô (chị dâu và em gái chồng) là kẻ địch trời sinh ? Hơn nữa Tiêu Lê Hoa chọc nhiều phiền toái cho Tiêu gia như , nếu bà là Vương thị thì sớm tức giận đến hận thể đánh c.h.ế.t Tiêu Lê Hoa , tại thể che chở chứ?

Gần đây bà mối Vương cũng từng việc hôn nhân cho nào ở Thôn Thảo Đầu, hơn nữa nhân duyên của bà cũng , cho nên ai với bà sự đổi của Tiêu Lê Hoa và Tiêu gia. Bà hiện tại quan hệ của Tiêu Lê Hoa và nhà đẻ sớm chuyển biến . Cho nên mới thể hiểu chuyện Vương thị đối với Tiêu Lê Hoa.

“Vương tử, chúng đều họ Vương, gọi ngươi một tiếng tử, cô em chồng của ngươi hiểu chuyện, ngươi cũng thể hiểu chuyện như . Mai Hoa nhà các nàng chậm trễ, hiện tại tìm cho nàng một cửa hôn nhân , còn mở miệng là nhà ai , nàng trực tiếp từ chối . Đây Mai Hoa gả ? Ngươi nàng mà còn che chở cho nàng nữa, là ngươi ấm đầu ?”

“Bà mới ấm đầu đó, nhà của chúng chính là mai, chẳng lẽ bà quên lâu bà từng giúp Mai Hoa qua một cửa hôn nhân , chúng từ chối . Lúc đó là trong sạch, chúng cũng cần , hiện tại trong sạch chúng cũng cần!”

Vương thị thẳng.

Bà mối Vương xong thì trợn mắt, lúc Tiêu gia từ chối cửa hôn nhân , bà nghĩ rằng là Tiêu gia hài lòng với nhà đó, hại bà việc thành. Bà còn tức giận là Mai Hoa bốn phía, thầm nghĩ khiến thanh danh của Mai Hoa một ít, để cho nàng gả . Bà như cũng vì thành việc mà Cao gia giao cho bà , tiền cũng ít , chuyện còn thành mà cho bà một khoản , còn khi xong chuyện thì còn một nửa tiền nữa, bà cũng buông bỏ. Về đánh một trận, trễ nãi chuyện thuyết cho Mai Hoa, đến bây giờ bà mới đến một nữa.

Bà mối Vương cũng hoài nghi là Tiêu gia đánh bà , nhưng cũng hoài nghi những khác, cho cùng thì bà cũng đắc tội ít . Bởi vì xác định nên bà mới bạc điều khiển mà đến Tiêu gia một nữa. Không nghĩ đến lúc còn ngăn cản , thế thì mà bà cầm một nửa tiền còn chứ, trong nội tâm bà mối Vương âm thầm sốt ruột. Bà đang định tiếp thì hai nam nhân từ trong buồng , một là Tiêu Đại Thụ, một khác bà cũng từng gặp, là nam nhân của Tiêu Lê Hoa.

Tiêu Đại Thụ : “Bà mối Vương, trong sạch của bà cứ để cho khác .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-67-hanh-hung.html.]

Bà mối Vương : “Tiêu Đại Thụ, lúc cho các ngươi nhà ở thôn Ngũ Cốc , ngay từ đầu các ngươi chút ý , kết quả vài ngày thì các ngươi , hiện tại đến thêm nữa các ngươi tiếp tục từ chối, đây rốt cục là chuyện gì xảy ? Chẳng lẽ là các ngươi cái gì hả? Nàng ở nhà thì náo nhà đẻ, xuất giá thì náo nhà chồng, Mai Hoa nàng trì hoãn thành gái lỡ thì , các ngươi còn để nàng ở nhà sống hết quãng đời còn ?

“Vợ của , bà tư cách gì mà vợ của chứ?”

Tạ Hữu Thuận thấy bà mối Vương vợ lập tức đồng ý, bà mối Vương với gương mặt nghiêm túc.

Bà mối Vương sững sờ, trong lòng thầm nghĩ nam nhân còn che chở vợ, là một nữ nhân thể náo loạn mà cũng bảo hộ, thật đúng là chỉ thấy nữ nhân xinh nên cái gì cũng mặc kệ cả. Cố tình Tiêu Lê Hoa là nha đầu hổ Cao gia đuổi khỏi cửa, nhưng ánh mắt âm trầm của Tạ Hữu Thuận nên dám .

Tiêu Đại Thụ cũng nhà lắm, bảo bà mối Vương bậy.

Tiêu Lê Hoa hài lòng với việc nam nhân nhà và ca ca duy trì , thấy mặt của bà mối Vương một hồi xanh một hồi trắng trông vô cùng khoái ý, nàng nghĩ đến bây giờ cũng khác xé rách mặt là bao , bằng cứ trực tiếp xé rách bộ luôn , đó dò hỏi một chút là bà Cao gia sai sử , rốt cục là Như Ý là Tô Nguyên Xuân để cho bà đến.

Bà mối Vương thực sự tứ giận đến choáng váng, khuôn mặt béo cơ hồ méo mó, bà giống như thấy bạc sắp mọc cánh bay mất, điều khiến lòng bà đau đớn gần chết. Trong cơn tức giận nên cũng chút lựa lời , lớn tiếng quát: “Hừ, cho mặt mũi mà hổ! Nha đầu ở nông thôn, còn là gái lỡ thì, thanh danh , còn chọn ba nhặt bốn, coi chừng chọn đến nỗi chỉ thể gả cho lão đầu tử vợ kế thôi đấy! Thật sự là dạng tỷ tỷ gì thì sẽ dạng đó! Có dạng nào thì sẽ dưỡng dạng cô nương đó! Một tấm lòng của trở thành lòng lang thú!”

Mấy Tiêu Đại Thụ xong thì sắc mặt đều âm trầm.

Tiêu Lê Hoa với Tạ Hữu Thuận: “Hữu Thuận, đóng kỹ cửa , chờ hỏi xong thì mời bà ngoài.”

Tạ Hữu Thuận xong thì đóng kỹ cửa , cửa.

Bà mối Vương càng hoảng sợ, lớn tiếng : “Các ngươi gì? Muốn đánh ? Ta quen của quan phủ đấy, nếu các ngươi dám đánh , sẽ tố cáo các ngươi!”

Tiêu Đại Thụ : “Đánh bà cũng là nhẹ đấy. Bà chuyện thất đức , cho ai thì đều đánh c.h.ế.t bà cả! Bà thực coi chúng ngu , còn hảo tâm bàn chuyện hôn nhân cho hả? Cái rắm việc hôn nhân ! Lần việc hôn nhân ở Thôn Ngũ Cốc cho chúng thật cũng thông đồng với chứ gì, gả cho kẻ ngốc, đừng khi chúng ! Lần giới thiệu nhà nào cho chúng hả? Là sắp c.h.ế.t đường đây!”

Bà mối Vương há to miệng, thầm nghĩ Tiêu gia hết , bà hỏi Tiêu Đại Thụ: “Lần là ngươi đánh ?”

Tiêu Đại Thụ lên tiếng, đánh cũng đánh , mới cho bà , để cho bà đoán !

Vương thị hỏi bà mối Vương: “Bà ăn ngay thật , là ai bảo bà những việc hôn nhân thất đức cho nhà chúng hả? Có là Cao gia ?”

Biểu lộ của bà mối Vương lập tức bán , của Tiêu gia xác thực là Cao gia để cho bà đến đây, bắt đầu ép hỏi là nào bảo bà đến.

Tiêu Lê Hoa : “Bà thật , nếu , chúng sẽ đánh bà ngoài, hơn nữa sẽ hết chuyện bà hãm hại cả nhà chúng cho đều , để cho khác hết chuyện thất đức mà bà , xem ai còn dám đến tìm bà mai, nhà ai nguyện ý để bà bàn chuyện hôn nhân đây.”

Bà mối Vương cắn chặt thừa nhận, bà thầm nghĩ của Tiêu gia dám gì bà , nếu bà Cao gia thì Cao gia mới là bỏ qua cho bà .

Tiêu Lê Hoa thấy như , cầm lấy một cây côn gỗ ở bên cạnh, đánh về hướng bà mối Vương, đánh cho bà mối Vương kêu ngao một tiếng, khi trúng vài gậy thì lập tức bỏ chạy, chạy lưng Vương thị mà trốn, thế nhưng Vương thị tránh sang bên cạnh, bà chạy thế nào cũng thể trốn thoát gậy của Tiêu Lê Hoa, cuối cùng chính là đánh đau chết, bà nhịn nữa, rốt cục la hét thật.

“Là di nương của Cao gia! Tạ di nương!”

“Là Tạ di nương mới tiến Cao gia ?”

Tạ Hữu Thuận hỏi, sớm chuẩn , nhưng mà khi thấy thật sự là nhà hãm hại của vợ thì trong lòng vẫn vô cùng tức giận, thầm nghĩ tại Như Ý biến thành như ?

Bà mối Vương gật đầu, bà Tiêu Lê Hoa đánh nên lưng và cánh tay đều đau, trong lòng thầm nghĩ Tiêu Lê Hoa thật đúng là quá độc ác, nếu nàng ác như thì hôm nay bà đến .

Tiêu Lê Hoa nhíu mày, dọa bà mối Vương một phen, với bà nếu còn dám ý lên Tiêu gia thì nàng sẽ buông tha cho bà , đó mới để cho bà . Đương nhiên nàng cũng sẽ bỏ qua cho bà , thầm nghĩ đợi khi Mai Hoa phong quang xuất giá thì sẽ tung hết những chuyện chấn động mà bà mối Vương ngoài, để cho thanh danh của bà tổn hại.

Nếu như là Tô Nguyên Xuân thì còn thể níu lấy bà mối Vương tìm Cao gia để lý luận một chút, nhưng mà là Như Ý a, Tiêu Lê Hoa khuôn mặt âm trầm của Tạ Hữu Thuận, trong nội tâm thầm mắng Như Ý gần chết.

Loading...