Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 12: Cáo trạng

Cập nhật lúc: 2025-04-21 09:01:12
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thầy hướng dẫn bên ngoài của Khương Dư Linh họ Trương, tên là Trương Thân.

Trương Thân đến từ kinh đô. Ông là một trong bốn vị đại lão được cấp trên cử đến để hỗ trợ cho Khương Dư Linh. Bối cảnh của ông sâu không lường được. Tất cả giáo viên trong trường, bao gồm cả hiệu trưởng, đều cung kính với ông. Rất nhiều lần, thị trưởng thành phố A còn đến tìm ông, ngôn từ kính trọng gần như tràn ra ngoài.

Không chỉ có ông, ba người còn lại cũng có bối cảnh mạnh mẽ.

Có bốn vị đại lão bối cảnh phi thường hộ tống như vậy, nếu bị ấm ức mà vẫn im lặng thì thật sự quá ngốc. Trước khi Khương gia ra tay, cô sẽ không bộc lộ ác ý của mình đối với Khương gia. Nhưng sau khi Khương gia ra tay, thì mọi thứ đều thuận lý thành chương rồi.

“Chủ nhà gọi điện thoại bảo em dọn ra trong vòng 3 ngày, nói em đắc tội với người ta…”

Giọng điệu Khương Dư Linh rất bình tĩnh. Cô không hề giấu việc Khương gia muốn nhận cô làm con nuôi, chỉ kể lại sơ lược, nhẹ nhàng bâng quơ.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nhưng dù vậy, cũng đủ khiến Trương Thân cảm thấy phẫn nộ. Dù sao Khương Dư Linh không phải là người có tính cách nhảy nhót. Cô trầm ổn, nội liễm, khiêm tốn. Tuổi còn nhỏ như vậy đã nghiên cứu ra Túi không gian, nắm giữ một hạng mục quan trọng đến thế, lại chưa bao giờ bộc lộ ra bên ngoài một chút nào, cũng không chủ động đi trêu chọc bất kỳ ai, càng không cậy mình ưu tú mà tỏ vẻ cao ngạo.

Đương nhiên, quan trọng hơn là Khương Dư Linh không chỉ là học sinh của ông, mà còn là nghiên cứu viên quan trọng được cấp trên coi trọng. Sắp đến giai đoạn kết thúc hạng mục rồi, Khương gia đột nhiên xuất hiện muốn nhận cô làm con gái. Vậy Khương gia có thể bị ai đó sai khiến không?

Họ có biết chút gì về hạng mục không?

Đây là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

“Dư Linh, gần đây em cứ ở yên trong trường. Không có việc gì thì đừng đi ra ngoài. Chuyện này thầy sẽ cho người đi điều tra. Đương nhiên, em cũng không cần quá căng thẳng. Bất quá chỉ là một Khương gia nhỏ bé thôi, không gây ra sóng gió gì lớn được.”

“Một căn phòng thôi mà. Khi nào rảnh, thầy đích thân dẫn em đi xem. Em muốn mua ở đâu cũng được.”

Trương Thân an ủi Khương Dư Linh vài câu rồi cúp điện thoại. Sau đó lập tức gọi một cuộc điện thoại khác: “Alo, cho cậu một ngày để điều tra Khương gia. Xem gần đây họ liên hệ chặt chẽ với ai. Nếu có gì bất thường, thì trực tiếp xử lý…”

……

Nghe tiếng tút tút ở đầu dây bên kia, khóe miệng Khương Dư Linh nhếch lên một đường cong nhàn nhạt.

Trên WeChat, Khương Nhĩ Trác đã trả lời tin nhắn, hỏi Khương Dư Linh hiện tại có rảnh không. Anh vừa hay đang ở gần Đại học Lâm An, muốn mời Khương Dư Linh ra ngoài ăn thịt nướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-12-cao-trang.html.]

[Rảnh.]

Khương Dư Linh đương nhiên sẽ không từ chối. Dù sao, nếu không có gì bất ngờ, chỉ mấy ngày nữa thôi, Khương Nhĩ Trác sẽ biết thân phận thật của cô.

Trước đó, cô tự nhiên cần nhanh chóng tăng điểm thiện cảm trong lòng anh.

Cô không muốn anh thoát thân quá nhanh.

……

Gió đêm hơi se lạnh.

Khương Dư Linh thay một bộ quần áo đi ra ngoài hẹn hò.

Cô mặc một chiếc áo phông trắng rộng rãi, phía dưới là quần jean ống rộng, kết hợp với đôi giày thể thao trắng nhỏ.

Một sự kết hợp rất đơn giản.

Nhưng buổi tối cô buộc tóc lên, cả người thiếu đi vài phần mỹ miều, thêm vài phần thanh thuần và tùy ý.

Và chính sự tùy ý này càng đánh động trái tim Khương Nhĩ Trác.

Tiên nữ quả nhiên là tiên nữ. Ngay cả với trang phục đơn giản như vậy, trên người cô vẫn toát ra một khí chất cao cấp.

Nhìn Khương Dư Linh trước mặt, Khương Nhĩ Trác ngây người một hai giây mới hoàn hồn. Anh cảm giác tai mình hơi nóng lên, có chút bối rối nói: “Này, muộn thế này rồi mà còn gọi cô ra ngoài, thật là… Thật là ngại quá…”

So với sự căng thẳng của Khương Nhĩ Trác, Khương Dư Linh có vẻ vô cùng bình tĩnh và tự nhiên. Khóe miệng cô hơi nhếch lên: “Có gì mà ngại. Vừa hay bây giờ tôi cũng đang đói bụng.”

“Không phải nói muốn đi ăn thịt nướng sao? Gần Đại học Lâm An có một quán thịt nướng ngon đặc biệt. Tôi dẫn anh đi nhé.”

“Được.”

Khương Nhĩ Trác ngây ngốc, gật đầu như gà mổ thóc.

 

Loading...