Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 15: Thuốc giải rượu

Cập nhật lúc: 2025-04-21 09:12:08
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nhĩ Trác không hổ là người Khương gia.

Một mình đối đầu với bốn người mà vẫn có thể đứng vững, một bữa thịt nướng vừa ăn xong, anh không hề bị yếu thế chút nào.

Bốn người đều liên tục rót rượu cho anh, nhưng Khương Nhĩ Trác vẫn cứng rắn khiến bọn họ đều phải nằm bò ra.

Đây chính là ý chí chiến thắng giữa những người đàn ông.

Khương Dư Linh thấy trời không còn sớm, liền đề nghị về. Khương Nhĩ Trác với đòn “giết người tru tâm”, nói với Hứa Tấn Trình còn chút lý trí: “Vậy sư huynh, tôi và Dư Linh xin phép đi trước. Hôm nay anh mời, lần sau tôi đến Đại học Lâm An thì lại mời anh ăn cơm nhé.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nói năng đầy phong độ.

Tức đến mức Hứa Tấn Trình suýt không giữ được phong độ của mình, nhưng anh thực sự đã quá say rồi, không còn cách nào khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Dư Linh và Khương Nhĩ Trác cùng nhau rời đi.

Nghiến răng nghiến lợi.

Gió đêm hơi se lạnh.

Ánh trăng như chiếc đĩa bạc treo cao trên bầu trời. Giữa những vì sao lấp lánh, cơn gió thổi đến mang theo mùi rượu. Mùi hương này khiến Khương Dư Linh hơi khó chịu. Cô liếc nhìn Khương Nhĩ Trác có khuôn mặt ửng đỏ, nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Hôm nay thật là ngại quá, để anh phải chịu khổ rồi.”

“Sao lại tính là chịu khổ chứ, chỉ là uống chút rượu thôi mà. Tuổi trẻ mà, chẳng phải là phải nhậu nhẹt ăn thịt sao?” Khương Nhĩ Trác cũng hơi say, nói chuyện có chút lơ mơ.

“Vậy anh thường xuyên uống rượu sao?” Khương Dư Linh nhướng mày, mím môi cười: “Hèn chi một mình có thể làm Hứa sư huynh và bọn họ bốn người đều say gục.”

Lời này vừa nói ra, Khương Nhĩ Trác trong lòng tức khắc giật mình, lập tức tỉnh táo lại: “Đâu có. Chỉ là người nhà tôi bẩm sinh tửu lượng tốt thôi. Nhưng tôi ngày thường không hay uống. Hôm nay Hứa sư huynh và bọn họ nhiệt tình chiêu đãi tôi, tôi tự nhiên không thể phụ lòng tốt của họ.”

“Rượu này ấy mà, uống nhiều quá rốt cuộc là hại sức khỏe.”

Khương Nhĩ Trác vội vàng tìm cớ bào chữa, nhưng càng nói càng cảm thấy giấu đầu hở đuôi. Trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vài phần ảo não.

“Đúng vậy, uống nhiều rượu hại sức khỏe.”

Khương Dư Linh không có ý định trò chuyện nhiều với Khương Nhĩ Trác. Khi đối phương đang ở thế thượng phong, chỉ cần thoáng chỉ ra một chút sai lầm của anh, thay đổi thái độ một chút, là đủ để anh nghi ngờ nhân sinh rồi.

“Tôi gọi xe cho anh.”

Khương Dư Linh giơ điện thoại trong tay lên: “Uống nhiều rượu như vậy, về sớm nghỉ ngơi đi.”

Khương Nhĩ Trác có chút hoảng: “Tôi… Tôi đưa cô về trường học.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-15-thuoc-giai-ruou.html.]

“Không cần. Anh say đến mức này rồi.” Khương Dư Linh từ chối: “Tôi tự mình về trường học được.”

Giọng điệu Khương Dư Linh không cho phép xen vào. Nói xong, cô lại nói: “Anh đứng đây chờ tôi một chút. Tôi đi mua đồ.”

Khương Dư Linh nói xong quay người đi. Khương Nhĩ Trác thấy vậy, trong lòng thắt lại.

Xong rồi, nói sai lời rồi. Lúc này Khương Dư Linh chắc chắn ấn tượng về anh đã tệ đi. Cô ấy nhất định sẽ cảm thấy anh là một công tử ăn chơi thường xuyên lui tới quán bar…

Nghĩ đến đây, men say của Khương Nhĩ Trác tan biến hết. Nội tâm ảo não, sợ hãi lại bất an.

Khương Dư Linh ưu tú như vậy, người theo đuổi chắc chắn đếm không xuể. Trong đó, những thiếu gia nhà giàu ưu tú chắc chắn không ít. Giống như Hứa Tấn Trình vừa nãy, tuy người hơi đáng ghét, nhưng nghe cách nói chuyện, nhìn cách ăn mặc của anh, cũng biết gia cảnh anh không tệ.

Thế mà Khương Dư Linh vẫn đối với anh không nóng không lạnh. Thậm chí khi mấy người họ thay phiên rót rượu cho anh, cô còn liên tục nhíu mày. Vừa nhìn đã biết cô rất phản cảm với cách làm của đám Hứa Tấn Trình.

Anh thật sự quá ngốc.

Tại sao vừa nãy không giả vờ say luôn? Nói không chừng Khương Dư Linh còn đưa anh về nhà.

Không được, anh cần phải làm gì đó để cứu vãn hình ảnh của mình trong lòng Khương Dư Linh. Nếu không, anh còn có cơ hội nào nữa đây?

Khương Nhĩ Trác càng nghĩ càng thấy đau đầu. Và ngay lúc anh đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên, một hộp thuốc xuất hiện trước mắt anh.

Khương Nhĩ Trác theo tay ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy Khương Dư Linh.

Đôi mắt phượng của cô hơi hếch lên, môi khẽ mím. Trên mặt không có biểu cảm gì nhiều, cả người thiếu đi vài phần quyến rũ, thêm vài phần thanh lãnh. Khuôn mặt cô vẫn còn chút nét trẻ con, lúm đồng tiền ở khóe môi càng tăng thêm vẻ thanh thuần cho cả người cô.

Đây là một loại đẹp có sức hút cực kỳ mạnh mẽ. Cô giống như nữ chính bước ra từ trong tiểu thuyết. Ánh đèn đường vàng cam bùng sáng trên đỉnh đầu cô. Khoảnh khắc đó, trái tim Khương Nhĩ Trác dường như cũng bùng nổ theo. Tim anh không kiểm soát được mà đập loạn xạ.

“Cầm lấy đi. Đây là thuốc giải rượu. Uống vào có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.”

Khương Dư Linh nhét hộp thuốc giải rượu vào tay Khương Nhĩ Trác.

Vào khoảnh khắc này.

Trong đầu Khương Nhĩ Trác dường như có pháo hoa đang nở rộ.

Xuân về hoa nở.

Đây thật sự là một đêm tuyệt đẹp.

Loading...