Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 21: Chủ ý

Cập nhật lúc: 2025-04-21 14:53:36
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Vân Thiên từ trước đến nay chưa bao giờ nghĩ tới khả năng người con gái ruột mà mình từng chán ghét lại là nhân tài của quốc gia.

Rốt cuộc từ lúc nghe tin tức, đối phương cũng chỉ là một nữ lưu manh chưa tốt nghiệp cấp ba mà thôi. Một cô gái thậm chí còn chưa tốt nghiệp cấp ba, sao có tư cách làm con gái của Khương gia họ?

Lợi ích tối thượng, khi biết được con gái ruột của mình không có tiền đồ như vậy, ông lập tức nghĩ đến việc thay đổi thân phận cho cô, để cô có được cuộc sống gấm vóc lụa là, cũng coi như không phụ cô.

Lại không ngờ cô lại lợi hại đến vậy, tuổi còn nhỏ mà đã trở thành nhân tài được quốc gia coi trọng.

Ông chỉ hơi ra tay đối với cô một chút, suýt chút nữa đã bị coi là gián điệp...

Trong lúc nhất thời, Khương Vân Thiên hối hận khôn nguôi, nhưng rất nhanh, sự hối hận của ông đã bị sự kiêu ngạo và hưng phấn tràn đầy thay thế.

Quả nhiên không hổ là con gái ruột của ông, quả nhiên không hổ là dòng dõi của ông, cho dù lớn lên ở bên ngoài cũng có thể ưu tú đến như vậy.

Nếu đã nói như thế, thì cô không thể về nhà với thân phận con nuôi được nữa, cô nhất định phải là con gái ruột của ông ——.

"Thế nhưng, nếu là như thế này, thì Minh Châu làm sao bây giờ?"

Thấy chồng mấy ngày nay đau đầu nhức óc, Liễu Dư Mi lo lắng trong lòng. Bà đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng chỉ riêng khả năng công ty bị tấn công như thế này lại liên quan đến con gái ruột bị lưu lạc bên ngoài của mình thì bà lại không nghĩ tới.

Khi nghe Khương Vân Thiên nói ra chuyện này, bà còn không dám tin, mãi đến khi Khương Vân Thiên nói muốn đón Khương Dư Linh về với thân phận thiên kim thật, bà mới đột nhiên hoàn hồn: "Minh Châu từ nhỏ đã ở bên cạnh chúng ta, nếu để con bé biết mình không phải con gái ruột của chúng ta, thì con bé nhất định sẽ chịu không nổi. Tuy rằng con bé... con bé đích thực rất ưu tú, nhưng cảm nhận của Minh Châu chúng ta cũng không thể không để ý chứ."

"Lòng dạ đàn bà."

Khương Vân Thiên đối với Khương Minh Châu thật sự yêu thương, nhưng phần yêu thương này ít nhiều trộn lẫn chút thứ khác, không thuần túy như những người khác trong Khương gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-21-chu-y.html.]

Nghe Liễu Dư Mi nói như vậy, ông cười nhạt một tiếng: "Bà có biết con gái ruột "tuy rất ưu tú" trong miệng bà rốt cuộc ưu tú đến mức nào không? Tôi chỉ hơi ra tay một chút mà Khương gia suýt chút nữa đã gặp tai họa ngập đầu, vậy nếu chúng ta thật sự dám giấu giếm thân phận thiên kim thật của con bé, chưa nói đến việc con bé có chịu về Khương gia với chúng ta hay không, chỉ nói đến quốc gia, cũng không có khả năng mặc kệ chúng ta bắt nạt con bé như vậy."

"Huống chi, cái gọi là ân nhân cứu mạng thật chất không tồn tại, bà nghĩ những chuyện này quốc gia không tra ra được sao?"

Bị Khương Vân Thiên nói như vậy, Liễu Dư Mi có vài phần không thể tin được: "Con bé lợi hại đến thế sao... Nếu con bé thật sự lợi hại như vậy, thì tại sao lại thuê căn phòng một phòng một khách? Hơn nữa những người ở trường cấp ba của con bé đều nói, con bé đã bỏ học mà."

"Những đứa trẻ đó biết gì chứ?" Khương Vân Thiên cũng nghĩ đến vấn đề này: "Quốc gia đã coi trọng con bé như vậy, thì chuyện con bé làm chắc chắn là có tính chất bảo mật."

Quốc gia trực tiếp điều động người đi, người không biết nội tình đương nhiên liền cho rằng cô đã bỏ học. Không chỉ học sinh không biết, ngay cả giáo viên, cũng chưa chắc đã biết.

Khương Vân Thiên hít sâu một hơi, cảm thấy nhiệt huyết sôi trào: "Con bé là con gái ruột của chúng ta. Chỉ cần chúng ta nhận con bé về, thì sau này Khương gia chúng ta cũng có thể được thơm lây, cũng có thể thăng tiến hơn nữa."

Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Khương Vân Thiên, Liễu Dư Mi biết chủ ý của ông đã định. Bà nhíu chặt mày: "Thế còn Minh Châu..."

"Thì không còn cách nào khác, chỉ có thể làm khó nó vậy." Khương Vân Thiên nói: "Huống chi đây cũng không tính là làm khó nó. Nó đã thay thế con gái chúng ta sống ở Khương gia nhiều năm với cuộc sống áo cơm no đủ rồi. Nếu nói làm khó, thì Dư Linh mới là người thực sự chịu thiệt thòi."

Dứt lời, Khương Vân Thiên vỗ vỗ vai Liễu Dư Mi: "Đi chuẩn bị một ít đồ mà con gái nhỏ thích đi, ngày mai tôi sẽ đi tìm con bé nói rõ ràng."

"Nhanh vậy sao?" Bởi vì chuyện xảy ra trước đó, Liễu Dư Mi có chút bài xích việc đưa Khương Dư Linh về nhà. Đương nhiên, bà càng sợ hơn là Khương Minh Châu không chấp nhận được: "Nhưng còn Minh Châu bên này thì sao?"

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

"Bà cứ nói thẳng với nó đi."

"... Nói thẳng." Liễu Dư Mi thở dài thật mạnh: "Trong thời gian ngắn như vậy, Minh Châu sao có thể chấp nhận được?"

Bà kéo lại tay áo Khương Vân Thiên: "Ông nói xem... có thể nói hai đứa là chị em sinh đôi không? Tuy rằng trông không giống nhau, nhưng chẳng phải vẫn có song sinh khác trứng sao?"

Càng nghĩ càng thấy không được, Liễu Dư Mi tỉnh táo lại: "Như vậy, nó đã về với thân phận thiên kim thật rồi, Minh Châu cũng sẽ không quá khó tiếp nhận. Minh Châu lương thiện như vậy, con bé còn có thể chăm sóc tốt cho Dư Linh nữa."

Loading...