Lưu Từng và Lưu Mặc lượt xảy chuyện.
Khi Lưu Từng gọi điện thoại tới, Triệu Ngọc suýt chút nữa ngất xỉu. Trong đầu bà nháy mắt hiện khuôn mặt Khương Dư Linh, nhưng nhịn ôm tâm lý may mắn.
Vội vàng an ủi con trai út vài câu xong, bà vội vàng gọi điện cho con trai cả. Từ miệng con trai cả bà , giám đốc đuổi việc .
"Thật cái gã ngốc giám đốc nghĩ cái gì nữa. Bình thường uống rượu hút thuốc thiếu mời , bây giờ trở mặt liền trở mặt. Mẹ, yên tâm, con nhất định sẽ dễ dàng rời khỏi công ty như . Ngày mai con tìm tổng giám đốc, nếu thật sự , con sẽ khiếu nại."
Nói đuổi việc là đuổi việc ? Vậy khoản vay mua nhà hơn 5000 tệ mỗi tháng, phí xe hơn 3000 tệ đây? Hắn còn nuôi con trai nữa.
"Sao ...?"
Ác mộng trở thành sự thật. Triệu Ngọc cả sụp đổ, gần như sắp ngất xỉu.
Còn đầu dây bên , Lưu Từng vẫn tiếp tục lải nhải: " mà , hai chúng thật hổ là con. Con mới chuẩn gọi điện cho chuyện , gọi điện tới . Chúng quả nhiên là "tâm hữu linh tê"."
Lưu Từng vẫn cứ mãi, còn tai Triệu Ngọc thì ù . Bà lọt bất cứ thứ gì. Bây giờ bà chỉ lao đến mặt Khương Dư Linh, hỏi cô rốt cuộc những gì.
Và cũng với cô một câu:
Cái gì thì cứ nhằm đây. Con trai là vô tội.
bà nghĩ tới, con trai bà vô tội, thì đứa trẻ mới sinh đánh tráo năm đó còn vô tội hơn nhiều.
Hoa nở hai cành, mỗi bên một câu chuyện.
Một mặt Khương Dư Linh chính thức đối phó Triệu Ngọc, mặt khác Khương gia cũng dễ chịu gì. Khương Nhĩ Phàm bắt, sáng sớm ngày hôm Khương Vân Thiên liền dẫn theo Liễu Dư Mi và những khác đến trường học.
Họ gặp Khương Dư Linh một , cầu xin cô tha cho Khương Nhĩ Phàm. ngay cả cổng trường cũng . Lần họ còn mà.
Rõ ràng, Khương Dư Linh gặp họ.
Người Khương gia sốt ruột như kiến bò chảo nóng. Mãi mới tìm một bạn học chịu nhắn tin giúp, nhưng họ chờ từ sáng sớm đến tối mịt, đối phương vẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-40-ai-cang-vo-toi.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Việc đến nước , họ cho leo cây. Lòng cấp bách, tức giận nhưng bất lực, chỉ đành về biệt thự thương nghị đối sách.
——.
Ngoài việc cầu xin Khương Dư Linh tha thứ, họ còn biện pháp nào khác ?
Khương Vân Thiên về biệt thự liền bắt đầu liên lạc bạn bè. Liễu Dư Mi cũng cùng các bà bạn thường ngày hẹn gặp mặt chuyện. Hai em Khương Minh Châu và Khương Nhĩ Trác cũng hỏi thăm bạn học xem quen ai ở đồn công an .
Tóm , cả nhà đều hành động.
cả nhà đều ôm quá nhiều hy vọng.
Rốt cuộc, Khương Vân Thiên bất quá chỉ nhắm Khương Dư Linh một chút, công ty suýt chút nữa tàn tạ. Trong tình huống như , còn ai thể giúp đỡ họ.
"Em trai, nếu... chị nếu, chúng cách nào cứu hai thì bây giờ?"
Buổi tối, Khương Minh Châu hai mắt đỏ hoe phòng Khương Nhĩ Trác. Cô mặc một chiếc váy ngủ màu nguyệt bạch, dáng một tiểu thư con nhà giàu.
"Em cũng ."
Khương Nhĩ Trác cũng vẻ mặt mờ mịt.
Tuy tiếp xúc với Khương Dư Linh lâu, nhưng cũng , Khương Dư Linh là tính tình .
Nghĩ đến những lời Khương Vân Thiên xe, Khương Nhĩ Trác liền nhịn hít sâu một .
Anh sớm với Khương Nhĩ Phàm rằng Khương Dư Linh là nhân tài quan trọng cấp quốc gia, nhất đừng gì chị . cố tình . Anh biện pháp nào chứ?
Nghĩ đến Khương Dư Linh phớt lờ tin nhắn của , nội tâm Khương Nhĩ Trác nên lời là loại cảm giác gì, tóm là ngũ vị tạp trần. Rõ ràng đây... quan hệ của họ cũng hơn mà.
bây giờ, còn bằng xa lạ.
Khương Nhĩ Trác trong lòng chút buồn bã, nhưng gì thì , Khương Nhĩ Phàm cũng là trai ruột của . Anh thể trơ mắt tù .
Khương Dư Linh thêm danh bạ, giải thích cũng . Anh tin, chị còn rời khỏi trường học!!!